Mướn Chồng
Chương 33 :
Ngày đăng: 14:50 18/04/20
Diễm giật nảy người, Diễm đứng bật dậy, ngơ ngác ngó xung quanh, đến khi nhìn thấy Trường, mặt Diễm đỏ như gấc chín, quá ngượng, Diễm chỉ mong có một khe hở cho Diễm chui xuống đất, mọi người xung quanh phì cười, đây là trường hợp đi thăm người bệnh hi hữu nhất mà họ từng gặp, ai lại ngay cả thân nhân của mình cũng không nhận ra lại đi thăm hỏi một người hoàn toàn xa lạ.
Diễm rụt rè bước lại gần giường bệnh của Trường, cúi gằm mặt xuống, Diễm cảm tưởng Diễm vừa phạm phải tội gì to lớn lắm, Diễm lí nhí.
_Xin...xin lỗi anh, tôi không cố ý....!!
Trường mai mỉa.
_Sao cô không đến hỏi anh ta tiếp đi, cô đến đây làm gì....??
Diễm vội nói.
_Mong anh thông cảm, tại ai cũng quấn băng nên em....!!
_Xem ra tôi với cô có duyên nhỉ, quen nhau lâu như thế mà ngay cả tôi là ai cô cũng không nhận ra tôi. Thế mà cô còn dám nhận tôi là chồng của cô nữa, đúng là khôi hài....!!
Diễm sụt sịt.
_Anh...sao hơi một tí là anh tìm cách bắt chẹt em là thế nào, em đã xin lỗi anh rồi, có phải là do em cố ý đâu....!!
_Anh có biết là khi biết anh xảy ra chuyện em đã lo lắng cho anh thế nào không...?? Em vội chạy ngay đến bên anh, em đã ở đây suốt cả đêm, em chỉ mong ngóng anh mau tỉnh để em được trông thấy anh....!!
_Còn anh thì sao, em đã gọi tên anh, sao anh không lên tiếng, anh cố tình trêu đùa em, cố tình biến em thành trò hề, bây giờ anh đã thành công rồi, chắc là anh đã thỏa mãn cơn giận của anh, thỏa mãn lòng ác độc của anh....!!
Diễm căm tức nói.
_Em ghét anh...!! Em hận anh....!!
_Sao em có thể yêu một người ích kỉ, một kẻ lạnh lùng như anh được nhỉ, tại sao em không thể không nghĩ về anh, tại sao em luôn lo lắng cho anh....!!
_Em đã nghe lời anh, em chăm chỉ uống thuốc, ăn cơm, đi ngủ đúng giờ để anh vui lòng anh sẽ đến thăm em nhưng anh lừa em, anh không hề đến, ngay cả khi anh xảy ra chuyện, anh cũng không cần em....!!
Diễm đau đớn nói.
_Có phải anh không yêu em, không thích em, anh lấy em vì lòng thương hại đúng không, có phải trong lòng anh, anh đã yêu và thích một cô gái khác, vì em nên anh không thể lấy được cô ấy nên anh mới hận em, mới ghét em...!!
_Anh trả lời em đi, có phải như thế không....??
Diễm khóc thật to, làm mấy người bệnh xung quanh nhìn Trường không chớp, trong lòng họ, họ đang bất bình thay cho Diễm, họ thì thầm bảo nhau.
_Sao chàng trai kia vô tình như thế được nhỉ...?? cô gái yêu anh ta như thế, ít ra anh ta phải có một chút động lòng chứ, đằng này anh ta lại dửng dưng như không, anh ta thật tàn nhẫn, thật ngu xuẩn....!!
Trường thấy mọi người cứ nhìn Trường mãi, Trường kêu khổ.
_Cô làm ơn thôi đi có được không...?? Cô đến đây thăm tôi hay đến đây để kể tội tôi thế, nếu cô thăm tôi thì làm ơn vui vẻ, và cười tươi lên cho tôi mừng, tôi còn mau khỏi bệnh, nếu cô đến đây để khóc lóc, để kêu than thì làm ơn về đi, nếu không tôi sẽ vì cô mà phải chết oan ức vì những lời thê thiết của cô. Cô làm ơn thôi đi....!!
_Việc cô có là bạn hay là gì của anh ấy trước kia tôi không quan tâm nhưng bây giờ anh ấy là chồng của tôi, tôi yêu cầu cô tránh xa anh ấy ra, cô có hiểu không....??
Mặc Trường có bị thương nặng như thế nào, Hồng đánh thật mạnh vào người Trường, Hồng đau khổ gào lên.
_Anh mau giải thích đi, con nhóc này có phải là vợ của anh không, anh mau nói đi....!!
Diễm sợ hãi, Diễm quát.
_Cô làm gì thế hả, sao cô lại đánh anh ấy mạnh như thế, cô có biết là anh ấy đang bị thương không....??
Hồng đẩy Diễm thật mạnh.
_Dầm....!!
Diễm ngã xuống sàn nhà, đầu đập bốp vào cái bàn bên cạnh, Trường đau khổ quát Hồng.
_Em làm gì thế....?? sao em lại đánh cô ấy.....??
Trường càng bênh Diễm, Hồng càng tức, Hồng gào lên.
_Anh mau nói đi, nó là gì của anh....??
Vừa lúc đó ông quản gia và ông Hải bước vào, ông Hải thấy con gái ngồi bệt xuống đất, mặt nhăn nhó vì đau, nước mắt ràn rụa, môi run run vì uất ức, ông không hiểu gì cả, sau khi quan sát Trường và cô gái đừng bên cạnh, ông gật gù coi như đã hiểu.
Ông quản gia vội chạy lại đỡ Diễm đứng dậy, Trường lễ phép chào ông Hải.
_Chào chú....??
Ông Hải bình tĩnh hỏi.
_Sức khỏe của cháu sao rồi....??
_Dạ, cháu khỏe....!!
Ông nhíu mày hỏi tiếp Trường.
_Có chuyện gì vừa xảy ra à...??
Diễm khóc nấc lên, Diễm ôm chầm lấy Ông Hải. Ông Hải vỗ về Diễm, ông lo lắng.
_Có chuyện gì thế con....?? Tại sao con khóc....??
Diễm sụt sịt.
_Anh Trường, anh ấy lừa cháu, anh ấy là chồng của cháu, tại sao anh ấy lại đi ôm một người đàn bà khác, tại sao anh ấy lại phản bội cháu, cháu đau khổ quá chú ơi.....!!