Mướn Chồng

Chương 39 :

Ngày đăng: 14:50 18/04/20


Hành lí của Diễm và Quân được mấy người khuân vác mang đi gửi, năm người tìm một quán gần sân bay, đang ngồi nói chuyện cùng mọi người, nghe tiếng chuông điện thoại reo vang, đứng dậy, Diễm nói.



_Xin lỗi, cháu có điện thoại…!!



Ông Hải nhíu mày.



_Ai gọi cho con thế…??



Thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người, chắc họ ai cũng sợ Trường gọi cho Diễm, sợ Trường giữ Diễm ở lại, Diễm trấn an.



_Dạ, bạn của con…!!



Ông Hải dặn.



_Nhanh lên nhé, cũng sắp đến giờ bay rồi…!!!



_Dạ, con biết rồi….!!



Diễm bước ra khỏi quán, Diễm hỏi.



_A lô, xin hỏi ai đó….??



_Cô là Diễm đúng không….??



Một giọng đàn ông vang lên làm Diễm giật mình.



_Xin hỏi chú là ai, vì sao chú biết số điện thoại của cháu….??



_Có đúng cô là Diễm không đã….??



_Vâng, chú gọi cho cháu có gì không ạ….??



_Cô có muốn gặp lại Trường không….??



Diễm gần như buông rơi chiếc điện thoại xuống đất, cố lấy lại bình tĩnh Diễm nói.



_Giữa cháu và anh ấy không có gì để nói với nhau cả, mà cháu cũng không hiểu vì sao chú biết số điện thoại của cháu, chú còn biết cháu quen biết anh Trường nữa….??



_Việc đó cô không cần quan tâm, tôi hỏi cô có muốn gặp Trường không…??



_Cháu đã nói rồi, cháu không muốn gặp lại anh ấy….!!



_Ngay cả khi nó đang đứng cách cô không xa….!!



Mặt Diễm trắng bệch, Diễm ngơ ngác nhìn xung quanh, môi Diễm run rẩy. Diễm hét.



_Chú định lừa cháu chứ gì, chú là ai…??



_Thế nào cô có muốn gặp nó không….??



_Không….!!



_Cô quá tàn nhẫn, cố có biết là bây giờ nó đang bị bệnh, đang sống dở chết dở không, mặc dù bị như thế nó cũng cố đến gặp cô, sao cô không thể ra gặp nó dù chỉ là một chút….??



Ông ta thấy Diễm đang dao động, ông ta nói thêm.




_Con xin bố đừng làm tổn thương cô ấy….!!



Ông Đăng hét.



_Đừng làm tổn thương cô ấy….??Con đã yêu nói rồi đúng không…?? Bố cấm con, con biết chưa, bố không cho phép con được yêu nó, không cho phép con có tình cảm với nó…!!



_Con đã quên bố của nó là ai à, con đã quên vì sao gia đình chúng ta tan nát, con đã quên vì sao mẹ con chết rồi à…??



Trường khóc.



_Con không quên, nhưng cô ấy vô tội, con mong bố tha cho cô ấy….??



Ông Đăng kích động.



_Cô ta là con gái của ông ta, trong người cô ta đang mang dòng máu độc ác, mang dòng máu phản trắc của ông ta, bố phải diệt, diệt hết, con có hiểu không…??



Trường sợ hãi, mặt trắng bệch. Trường run giọng.



_Con xin bố hãy bình tĩnh lại đi, đừng làm hại cô ấy, có gì con và bố sẽ bàn lại sau….!!



_Không có gì cần bàn ở đây cả, con đã không đồng ý với kế hoạch của bố nên bố phải hành động một mình, có gì con cũng đừng oán trách gì bố, vì chính con là người đã phản lại bố trước….!!



_Nếu bố bắt cóc cô ấy, bố sẽ phải đi tù, bố cần gì phải khổ sở như thế…??



_Đúng bây giờ bố chẳng cần gì cả, nhưng trước khi cảnh sát bắt được bố, bố sẽ tống tiền ông ta, nếu ông ta chịu nộp tiền chuộc, bố sẽ thả con gái của ông ta còn nếu không bố sẽ giết chết cô ta…!!



Ông Đăng bật cười cuồng dại, bây giờ ông ta trông chẳng khác gì một tên điên.



_Ha ha ha…!! Bố muốn ông ta nếm trải cảm giác mất đi người thân là như thế nào…!!



Hai gối khụy xuống, Trường cầu khẩn.



_Con xin bố, xin bố hãy nghĩ lại đi, xin bố đừng làm như thế, con xin bố….!!



_Nếu con muốn bố buông tha cho cô ta cũng được trừ phi con chấp nhận kế hoạch của bố….!!



_Bố biết là con không thể…!!



_Nếu thế con đừng nói gì vô ích…!!



_Bố ơi…!! Đừng làm như thế, bố đã tuổi cao sức yếu rồi, sao bố không để mọi chuyện cho con giải quyết, sao bố không thể buông tay đi…!!



Ông Đăng tức giận quát.



_Con câm đi…!! Một người có trái tim như đàn bà như con thì làm được gì, nếu bố không nhúng tay vào liệu con có gan trả thù không, chỉ vì yêu con nhóc này mà con đã sớm chùn bước, đã sớm có tư tưởng bỏ cuộc. 



_Bố vì hiểu con nên bố mới bảo con kết hôn với nó, con có thể ở bên cạnh nó trong khoảng một thời gian ngắn cũng coi như là có hạnh phúc, tại sao con lại không làm, bố không yêu cầu con phải giết chết ông Hải, bố chỉ yêu cầu con làm cho ông ta trắng tay, làm cho ông ta nghèo khổ, làm cho ông ta thấu hiểu thế nào là một kẻ vô gia cư, chỉ như thế thôi, sao con không làm được….??



_Con biết nhưng mà….!!



Ông Đăng thở dài.



_Đừng nhưng mà ở đây nữa, thế nào con đồng ý làm theo kế hoạch của bố hay là con muốn bố làm theo ý bố đây, bố nói trước nếu con còn do dự không quyết, con sẽ mất tất cả, vì nếu chẳng may bố bị bắt, người ta sớm muộn cũng biết bố và con có quan hệ với nhau, bố cũng không thể để cho cô ta sống mà trở về với bố cô ta, con chọn đi….!!