Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 158 : Các ngươi hôn môi rồi

Ngày đăng: 12:47 19/04/20


Tú cầu, sao lại là tú cầu!



Cố Kiến Thâm vạn vạn không ngờ sinh thời mình còn có thể nhận tú cầu của người khác, càng chết người hơn khi bắt tú cầu không biết là của ai ngay trước mặt người trong lòng …



Giờ phải làm gì đây?



Đưa cho Thẩm Thanh Huyền? Không được!



Vứt đi? Trễ rồi.



Đế tôn Tâm Vực tương lai đờ mặt ra, Thẩm Thanh Huyền lại còn không phúc hậu mà cười thầm trong lòng.



Bản lĩnh lắm đồng chí lão Cố à, mau đi thú thê sinh con, vươn tới đỉnh nhân sinh đi!



Nhận ra tầm mắt của Thẩm Thanh Huyền, Cố Kiến Thâm vội thanh minh: “Ta thấy là màu đỏ, nghĩ ngươi sẽ thích nên ta …”



Hắn còn chưa dứt lời, một đống người đã vây tới, thét to: “Tân lang quan, tân lang quan là một người rất anh tuấn.”



Thẩm Thanh Huyền rốt cục nhịn hết nổi, trong đôi mắt cong cong tràn đầy ý cười.



Cố Kiến Thâm bị nụ cười của y làm cho ngẩn người, nhưng ngay sau đó càng thêm luống cuống, vội vã nói: “Ta không biết đây là tú cầu, ta chỉ …”



Đáng thương tiếng nói của hắn hoàn toàn bị bao phủ bởi tiếng tranh cãi ầm ĩ từ đám đông, mọi người đẩy hắn vào tiểu lâu tráng lệ kia, sôi nổi hoan nghênh tân lang quan mới ra lò.



Thật ra với tu vi của Cố Kiến Thâm, hắn có thể dễ dàng quật ngã bọn người này.



Nhưng họ đều là tu sĩ cấp thấp, nếu hắn lấy bản lĩnh sắp thành thánh ra tay ngay tại đây, nếu không kiểm soát tốt sẽ dẫn đến tai nạn chết người.



Hắn vốn che giấu thân phận tới hỗ trợ, nếu gây họa, sợ rằng khi về sẽ bị cấm túc.



Trước kia cấm thì cứ cấm, nhưng hiện giờ trong lòng hắn chỉ toàn là Thẩm Thanh Huyền, sao có thể phí thời gian ở Tâm Vực?



Lỡ đâu quay về người trong lòng đã bị tên nào đó bắt cóc thì phải làm sao?



Đương nhiên hiện giờ không phải lúc nghĩ những việc này, hắn nên mau chóng chứng tỏ sự trong sạch của mình.



Thẩm Thanh Huyền không hề có cảm giác sốt ruột khi lão công sắp trở thành vị hôn phu người ta, trái lại còn lấy làm hứng thú, hùa theo đám đông đi vào, mặt mày hóng hớt như chê chuyện chưa đủ lớn.



Vứt tú cầu gọi được con rể anh vĩ bất phàm như thế, chủ nhà mừng hết chỗ nói, cảm thấy mình lời rồi.



Cố Kiến Thâm che giấu tóc và mắt, nhưng chỉ với gương mặt này đã đủ cuốn hút rồi, chẳng trách em gái người ta vừa liếc một cái đã chung tình, còn ném tú cầu chuẩn đến thế.



Nên làm gì đây? Thẩm Thanh Huyền mang vẻ vui sướng khi người gặp họa mà nhìn hắn, chờ coi hắn thoát thân kiểu gì.


Tuy rằng Thẩm Thanh Huyền không theo cùng họ, nhưng thất sư huynh cẩn thận đó giờ, sẽ không lơ là bất kỳ giây phút nào.



Thẩm Thanh Huyền thành thật uống hết, lại trò chuyện với thất sư huynh một hồi, hắn mới quay về.



Gần như thất sư huynh vừa đi, hạc giấy béo lại đâm vào cửa sổ.



Thẩm Thanh Huyền cong môi, phất tay thả nó vào.



Hạc giấy béo đậu trên lòng bàn tay y, mở ra thành trang giấy: “Ta lại tới thăm ngươi đây.”



Phí lời, chúng ta ở cùng nhau cả ngày, ngươi còn hôn ta, bây giờ còn ra vẻ người xa lạ!



Thẩm Thanh Huyền không vạch trần, nhẫn nại trả lời hắn: “Ngươi rốt cuộc là ai?”



Hạc giấy béo sao có thể lộ thân phận? Nó lại bay về, biết rõ còn cố hỏi: “Ngươi nói ta biết trước, người đi cùng với ngươi là ai?”



Chẳng phải là ngươi sao! Thắc mắc mình là ai thú vị lắm à?



Thẩm Thanh Huyền cùng hắn diễn trò: “Hắn là bằng hữu của ta.”



Hạc giấy béo quay lại rất mau, mở ra hiện một câu trắng trợn: “Ta thấy các ngươi hôn môi.”



Thẩm Thanh Huyền: “…” Ngươi thấy kiểu gì, rõ ràng ngươi tự cảm nhận mà!



Dựa theo tính tình Thẩm Thanh Huyền, hắn mà hỏi vậy y sẽ không tiếp tục trả lời, cho nên Thẩm Thanh Huyền không đáp lại hắn.



Qua một hồi, dường như nhận ra lời nói của mình hơi đường đột, cho nên hạc giấy béo lại quay về đụng cửa.



“Ngươi đừng giận, chỉ do ta cảm thấy hắn mạo phạm ngươi.”



Thẩm Thanh Huyền vẫn không trả lời hắn.



Không lâu sau, hạc giấy béo lại bay tới: “Ngươi sẽ không thích hắn chứ? Ta cho rằng hắn không xứng với ngươi.”



Thẩm Thanh Huyền đọc câu này xong liền nhịn hết nổi, cười tít mắt cong thành vầng trăng khuyết.



Tên đại ngốc này!



Đợi thoát khỏi tâm cảnh nhớ lại màn này, để coi hắn có xấu hổ hay không!



_____



Nói xấu bản thân chắc vui nhỉ._.