Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 191 : Tồn tại

Ngày đăng: 12:48 19/04/20


Đúng là hố chết người.



Còn gì tuyệt vọng bằng yêu một người, khát khao được ở bên người ấy, cuối cùng lại phát hiện mình căn bản không có thứ gọi là tình cảm?



Lúc Nine không ngừng ra vào 《Chung cốc》, hắn đã ôm tâm trạng ra sao?



Hắn xem mình là một con người, hắn cho rằng mình yêu một người, nhưng đến tận giờ hắn không có ý thức của mình, chẳng qua do chứa đựng những khuôn mẫu tình cảm của Chung cốc, tự cho rằng đã hiểu nên mới mô phỏng thành con người.



Nhưng dù có mô phỏng thế nào, dù chẳng có gì khác biệt thì đó vẫn chỉ là mô phỏng.



Hắn không phải người, từ đầu tới cuối đều không phải.



Hắn không hiểu tình cảm, cho tới bây giờ cũng không hiểu.



Hắn không yêu Thẩm Thanh Huyền, bởi vì ngay cả tư cách để yêu hắn cũng không có.



Nine thiết lập lại Cửu, khiến Cửu trông như một người hiểu được tình cảm là gì, song điều đó chỉ làm hắn càng thêm thất vọng.



Bởi vì hắn cho Cửu một “căn phòng tiếng Trung”, cặn kẽ viết hết mọi phản ứng tình cảm nên có với Thẩm Thanh Huyền như một lập trình viên, tạo ra một Cửu yêu Thẩm Thanh Huyền, để hắn ở bên Thẩm Thanh Huyền.



Cửu “sống”, hắn càng “linh động”, trái tim Nine càng lạnh.



Bởi vì điều này khiến hắn ý thức được rằng, mình chỉ là Cửu — kẻ phóng đại những tinh vi vô hạn, được viết từ số liệu dựa trên tình cảm của vô số người chơi ở Chung cốc.



Ngay cả ý thức của mình cũng không có, thì lấy gì để yêu Thẩm Thanh Huyền.



Lấy một ví dụ khác dễ hiểu hơn.



Một đứa trẻ xuất thân gia tộc, từ bé đã thấm nhuần tư tưởng người thừa kế, không ngừng phấn đấu vì ý niệm đó, không ngừng cố gắng vì gia tộc này, nó dốc hết mọi vốn liếng, song khi nó nghĩ rằng mình sắp có được tất cả, vậy mà thực tế, nó chẳng phải con cháu gia tộc đó.



Hệt như một đại thụ sinh trưởng xum xuê, cúi đầu lại phát hiện mình không có rễ; chim bay lượn trên bầu trời phát hiện mình không có cánh, bọn chúng đều mất đi thứ quan trọng nhất.



Ngay cả nền tảng cũng không có, nói chi đến những chuyện cao vút trên vòm mây.



Nine nói xong bèn nhìn Thẩm Thanh Huyền, khẽ bảo: “Xin lỗi.”



Chính hắn là người kéo Thẩm Thanh Huyền vào vòng xoáy tình cảm này, nhưng cuối cùng lại chẳng cho y được gì.



Hiện giờ đầu Thẩm Thanh Huyền cũng đang vang ầm ầm.



Theo logic, những lời Nine nói rất có khả năng.



《Chung cốc》 có nguồn số liệu khổng lồ, tập hợp đủ mọi cảm xúc của nhân loại, nó hệt như thế giới trong thế giới, mà Nine là ý thức của thế giới này, khó tránh khỏi sẽ bị ý thức của vô số nhân loại trong đó quấy nhiễu, dẫn đến học tập mô phỏng, hình thành “ý thức của mình”.



Có lẽ đây là lý do Nine hình thành trước khi y và Cố Kiến Thâm chưa đến.



Nhưng liệu nó có đủ đại biểu Nine không có ý thức của mình không?




Nine chấp nhận suy nghĩ của y, đồng nghĩa đã giải quyết những nguy hiểm tiềm ẩn, nhưng y vẫn cần đưa Nine trở lại hiện thực.



Thẩm Thanh Huyền nói với hắn: “Chúng ta thử lại đi, đến hiện thực xem thử.”



Đôi mắt Nine bất chợt lóe lên.



Thẩm Thanh Huyền biết hắn vẫn còn mâu thuẫn, bèn dịu dàng nói: “Lần này dựa theo lời em mà thử, được không?”



Nine nghe lời y: “Phải làm thế nào?”



Thẩm Thanh Huyền nói: “Đừng cài đặt gì cho Cửu, hủy bỏ mọi chương trình anh thiết lập cho anh ta, để anh ta hoàn toàn là một người máy.”



Nine sửng sốt, có chút bối rối mà nói: “Vậy thì anh …”



Thẩm Thanh Huyền: “Đừng dùng tiêu chuẩn của con người để ép buộc bản thân. Nine, anh chính là anh, anh chỉ cần ra ngoài, những việc còn lại cứ giao cho em.”



Nine vẫn thấy bất an: “Nhưng thế thì anh sẽ rất hỏng …”



Thẩm Thanh Huyền mỉm cười: “Em sẽ chăm sóc anh.”



Nine mím môi, cuối cùng vẫn đồng ý: “Chỉ mong em sẽ không chê anh.”



Thẩm Thanh Huyền chọt trán hắn: “Chỉ sợ em sẽ càng yêu anh hơn.”



_____



Tác giả:



Viết văn chủ yêu để biểu đạt tư tưởng của mình.



Mọi người có cách nhìn khác nhau là chuyện quá đỗi bình thường.



Về phần có người bảo văn của tôi càng ngày càng nát … tôi sắp hết biết chữ nát này là gì rồi.



Cái gì nát, nhân vật nát á? Vậy trong tim bạn như thế nào là Thẩm Thanh Huyền, như thế nào là Cố Kiến Thâm? Còn trong lòng tôi như thế nào là Thẩm Thanh Huyền, như thế nào là Cố Kiến Thâm?



Về phần nội dung tác phẩm, tôi tự nhận nó mạch lạc, rõ ràng.



Mặc dù viết phó bản hiện đại, thậm chí có phó bản còn khoa trương hơn cả thế, nhưng vẫn không thoát khỏi chủ đề chính của nó — “tu chân”.



Như thế nào là tu chân? Thăng cấp đánh quái? Hay tìm kiếm bản tâm, tìm được chính mình?



Diễn viên là Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm, đây là câu chuyện về tình yêu của họ, cũng là đường “tu hành” của họ.



Tôi chẳng qua đang tái hiện con đường này theo cách hiểu của mình cho mọi người thôi, moaz moaz!