Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 193 : Nhiệm vụ hoàn thành!

Ngày đăng: 12:48 19/04/20


Tay Thẩm Thanh Huyền đặt trên tay vịn ghế.



Ghế dựa thuộc phong cách phục cổ, trên gỗ lê hoa được chạm khắc tinh xảo, nghe nói tất cả đều là được làm bằng tay, và cũng là sản phẩm xa xỉ hiếm thấy nhất trong xã hội hiện giờ.



Trước đây, Đỗ Dịch không cảm được vẻ đẹp của chúng, nhưng hiện giờ cậu đã hiểu rồi.



Dưới tác dụng làm nền của chúng, bàn tay thon dài, trắng nõn với khớp xương rõ ràng kia đẹp tựa như trăng sáng hiu quạnh.



Đỗ Dịch cẩn thận duỗi tay, khi lòng bàn tay sắp ôm lấy sự trắng ngần như muốn hòa tan ấy …



Rầm.



Là tiếng đồ sứ rơi xuống đất.



Đỗ Dịch lập tức hoàn hồn, nhìn về phía cửa.



Người đàn ông đứng ở cửa mặc chế phục màu đen, gương mặt anh tuấn không lộ cảm xúc gì, vậy mà đôi mắt đỏ lại trông có vẻ lạnh lẽo, hệt như ngọn lửa bị đông lạnh.



“Cửu … Cửu tiên sinh …” Đỗ Dịch mở miệng, kích động và chột dạ, cậu chưa hề làm gì, nhưng tâm tư xấu xa của cậu lại bị … Cửu tiên sinh bắt gặp!



Động tĩnh lớn thế kia tất nhiên đã đánh thức Thẩm Thanh Huyền, y nhíu mày, bất mãn vì bị đánh thức, giọng nói cũng khàn đi: “Hửm?”



Trong gian phòng vắng lặng, giọng y vang lên lúc này chỉ khiến cho trái tim hai người đàn ông ở đây đập mạnh.



Sắc mặt Cố Kiến Thâm cực kỳ u ám: “Cậu đang làm gì?”



Đỗ Dịch lắp bắp liên hồi: “Tôi … tôi tới đưa văn kiện, thấy Mục tổng đang ngủ nên định … định gọi cậu ấy dậy …”



Nếu cậu không tỏ ra chột dạ, cảm xúc không dao động quá lớn, nhiệt độ cơ thể không cao như vậy, có lẽ lời này còn tin được mấy phần.



Cố Kiến Thâm cất giọng lạnh lùng: “Đi ra ngoài.”



Đỗ Dịch nào dám nán lại thêm giây phút nào, vội vàng ra ngoài.



Bấy giờ Thẩm Thanh Huyền mới kịp phản ứng, Đỗ Dịch là thanh niên được y đề bạt gần đây, năng lực không tệ, làm việc có nề nếp, hơn nữa còn chăm chỉ, rất ưu tú.



Đây không phải là lần đầu cậu đến đưa văn kiện, sao lại hoảng tới mức đó?



Đỗ Dịch đi rồi. Cố Kiến Thâm đi tới, đôi mắt rũ xuống, nhìn bàn tay y.



Thẩm Thanh Huyền không hiểu chi hết: “Anh sao vậy?”



Y vừa dứt lời, tay đã bị Cố Kiến Thâm nắm chặt.



Thẩm Thanh Huyền hoang mang ngước nhìn hắn.



Cố Kiến Thâm nhìn y chòng chọc, mặc dù vẫn là dáng vẻ lãnh đạm, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể thấy dao động cảm xúc trong đôi mắt hắn.



“Vừa rồi nó định nắm tay em.”




Thân thể vạn huyết là duy tâm.



Mà đến cùng duy tâm truy tìm thứ gì?



Bản thân.



Bản thân Cố Kiến Thâm là gì? Bản thân của hắn đã lạc mất từ thời niên thiếu.



Chẳng trách đến trúc cơ phải mất đi người quan trọng nhất. Trên thực tế, đó chỉ là một lớp nghĩa tượng trưng, thứ thực sự cần chính là bản thân.



Thời niên thiếu, Cố Kiến Thâm yêu Thẩm Thanh Huyền, đồng thời bản thân bị xâm chiếm từng bước, cho nên hắn cần xác định bản thân.



Thẩm Thanh Huyền mười mấy tuổi không hay biết gì, tình yêu của y cũng không đủ bổ khuyết bản thân Cố Kiến Thâm đã mất đi, cho nên cần phải từ bỏ y.



— Mất đi rồi lãng quên, sau đó đột phá cảnh giới.



Lúc thành thánh cũng tương tự như thế, Thẩm Thanh Huyền yêu Cố Kiến Thâm, nhưng tình yêu này vẫn không đủ để bù đắp những thành quả Cố Kiến Thâm đã mất đi, cho nên lại là một cuộc bi kịch.



Hiện giờ đã sắp đến phi thăng.



Thẩm Thanh Huyền rốt cục hiểu được Tâm Vực, hiểu được Cố Kiến Thâm — y buông bỏ tín ngưỡng của mình, thấu hiểu tín ngưỡng của Cố Kiến Thâm.



Cố Kiến Thâm vì yêu y mà đánh mất bản thân, cần phải dùng tình yêu ngang hàng của y để đánh đổi.



Từ ngày đầu tiên quen y, Cố Kiến Thâm đã tách khỏi “bản thân” …



Cách giải quyết thực sự không phải khiến Cố Kiến Thâm quên và mất đi như thân thể vạn huyết đã làm, mà là giúp hắn ‘có được’.



Thẩm Thanh Huyền đã hoàn toàn hiểu rõ.



Nhiệm vụ ngọc giản đỏ thực chất đang nhằm vào y.



Ngọc giản đỏ không phải đang cản trở Cố Kiến Thâm, mà là thực sự giúp đỡ hắn.



Bởi vì Cố Kiến Thâm muốn tìm được bản thân, thì phải tìm được tình yêu của Thẩm Thanh Huyền.  



Một tình yêu chân thật, ngang bằng, có thể bù đắp toàn bộ cho bản thân đã mất đi của hắn.



— Tin tưởng hắn, không rời xa hắn, và yêu hắn.



— Không sợ hiểu lầm (ghen), không màng đến thân phận (cha con), không quan tâm đến sinh tử (bệnh nan y).



Nhiệm vụ trên ngọc giản đỏ chủ yếu dùng để khảo nghiệm Thẩm Thanh Huyền.



Bởi vì những gì nó tuyên bố, đều là những thứ Cố Kiến Thâm đã từng trả giá.



Từ cách nghĩ đó, Thẩm Thanh Huyền thậm chí có thể đoán được nhiệm vụ tiếp theo là gì …