Mưu Kế Của Quý Nữ

Chương 54 :

Ngày đăng: 13:06 18/04/20


Cuối năm đó, Thái tử cưới con gái nhà họ Chu, Dư Thanh thành thân với Thân Hàm Thu tại phủ của Công chúa Trường Tín, còn Tống Ý Bội cũng được gả cho Trần Song Ngư.



Ba đám cưới đều rất được chú ý, mọi người trong kinh thành liên tục bàn ra tán vào về chuyện này.



Việc Thái tử cưới con gái nhà họ Chu và Tống Ý Bội được gả cho Trần Song Ngư cũng không có gì là kỳ lạ, nhưng việc Dư Thanh thân là vương gia lại thành thân với Thân Hàm Thu trong phủ của Công chúa Trường Tín thì thực sự kỳ quái.



Sau khi dự tiệc cưới ở phủ Công chúa Trường Tín trở về, Cảnh Thế Đan liền gọi Quý Bố tới nói chuyện. Hắn cảm thán, “Phụ hoàng quả nhiên bắt đầu không nể mặt Công chúa Trường Tín nữa rồi.”



Quý Bố cũng nói, “Đúng thế. Trước khi Kiến vương đón dâu, Hoàng thượng rõ ràng đã ban thưởng phủ đệ cho ngài ấy, không ngờ thật ra lại chẳng ban thưởng cái gì, đến phút cuối còn nói phủ đệ bố trí không tốt, còn cần phải trùng tu lại. Mà Khâm thiên giám ở bên kia đã chọn được ngày kết hôn, bọn họ còn nói lễ kết hôn không thể trì hoãn, nếu trì hoãn sẽ bất lợi cho gia đình. Công chúa Trường Tín cũng là bất đắc dĩ mới phải để Dư Thanh và Thân Hàm Thu kết hôn tại phủ Công chúa thôi.”



Cảnh Thế Đan cười ha hả nói, “Dư Thanh cũng nhận thấy không thể đón dâu tới phủ Kiến vương nên vốn muốn kiếm một khu nhà nhỏ ở bên ngoài, ai ngờ phụ hoàng lại nói, “Chẳng phải con vẫn ở trong phủ của Công chúa Trường Tín sao? Cứ sống ở đó và cưới xin ở đó chẳng phải cũng rất tốt sao?”. Cứ như vậy, Dư Thanh đành phải lĩnh chỉ mà lo liệu hôn sự ngay tại phủ Công chúa Trường Tín.”



Trái ngược với tình trạng sứt đầu mẻ trán của Công chúa Trường Tín, La phu nhân lại đang sống trong tâm trạng rất thư thái. Mấy năm nay vẫn luôn phải lo lắng đề phòng, hiện giờ có thể bảo toàn được tính mệnh của mọi người lớn nhỏ trong nhà, mấy đứa con gái cũng đã lấy được chồng như ý, bà còn cầu mong gì hơn nữa? Về phần đứa con gái nhỏ Tống Ý Mặc, với tài mạo của nàng, việc kén rể cũng không phải chuyện khó. Đứa con do Tống Ý Mặc sinh ra sau này sẽ kế thừa hương hỏa cho nhà họ Tống, nhà họ Tống cũng sẽ không bị tuyệt hậu.



Lúc này, Tống Ý Mặc đang nói chuyện với Tống Ý Châu. Cả hai đang đoán xem đứa bé trong bụng nàng ấy là trai hay gái.



Tống Ý Châu đang có thai nên khi Tống Ý Bội xuất giá, nàng ấy cũng không tiện đưa tiễn. Vẫn có chút canh cánh trong lòng, nàng ấy hỏi Tống Ý Mặc, “Hôm lại mặt trông Ý Bội thế nào? Chồng nó có đối xử tốt với nó không?”



Tống Ý Mặc che miệng cười, “Chị à, chị còn lo lắng căng thẳng cho chị ba hơn cả mẹ đấy. Chị ba gả cho Trần Song Ngư, mà Trần Song Ngư ấy chúng ta đều quen biết cả, anh ta sao dám đối xử không tốt với chị ba? Hôm lại mặt, trông chị ba rất rạng rỡ và cực kỳ kiều diễm, nhìn qua cũng biết vợ chồng ân ái hòa hợp.”



“Vậy là tốt rồi.” Tống Ý Châu yên lòng cười nói, “Nó vốn có cơ hội làm thái tử phi mà đột nhiên lại bị từ hôn và gả cho một vị quan nhỏ, chị chỉ sợ trong lòng nó có khúc mắc thôi.”



Tống Ý Mặc cười nói, “Từ khi Hầu phủ bị tước vị, chị ba bỗng trở nên hiểu chuyện hơn, tính tình của chị ấy hiện giờ cũng đã chững chạc hơn rất nhiều, chị không cần lo lắng cho chị ấy đâu.”




Nói tới chuyện này, Công chúa Trường Tín cũng vô cùng căm tức. Vốn nghĩ đem gả Thân Hàm Thu cho Dư Thanh thì có thể nước lên thuyền lên, ai ngờ Cảnh Nam Thiên lại lãnh đạm như vậy. Vả lại, mắt thấy gần đây Hoàng thượng có vẻ lạnh nhạt với mình, bà ta cũng không thể không hoảng hốt.



Hai người đang nói chuyện thì có người đến mật báo với Công chúa Trường Tín, “Bẩm Công chúa điện hạ, đại sự không ổn rồi! Mai quý nhân ở trong cung ăn huyết tinh vật để dưỡng nhan đã bị Hoàng thượng bắt gặp.”



“Huyết tinh vật là cái gì?” Công chúa Trường Tín kinh hãi hỏi.



Người kia trả lời, “Là cuống rốn ạ. Hoàng thượng rất tức giận. Có lẽ Hoàng thượng không chỉ xử phạt Mai quý nhân mà e rằng còn liên lụy tới cả Kiến vương điện hạ và Công chúa điện hạ đấy ạ.”



“Thật ngu xuẩn! Bà ta ở trong cung mà sao có thể không cẩn thận như vậy?” Sắc mặt của Công chúa Trường Tín trông cực kỳ khó coi.



Cảnh Nam Thiên quả thực rất tức giận. Bên trong thư phòng, ông ta đã sai người nghị chỉ quyết ý bắt Dư Thanh đưa Thân Hàm Thu cùng Mai quý nhân tới đất phong nhậm chức và không được quay trở lại kinh thành.



Khi thánh chỉ được ban xuống, Công chúa Trường Tín lập tức ngã bệnh. Bà ta tính toán cả đời, trong lòng luôn muốn nắm giữ quyền lực, chẳng ngờ Dư Thanh lại không chịu tranh giành, còn bị trục xuất khỏi kinh thành tới một nơi xa xôi, trở thành một vị vương gia bị người ta quản giáo, mà con gái bảo bối của mình cũng phải đi theo chịu khổ.



Cảnh Nam Thiên nghe tin Công chúa Trường Tín bị bệnh thì lại ra một đạo thánh chỉ nói khí hậu Giang Nam trong lành, rất thích hợp để dưỡng bệnh nên đặc biệt ban thưởng cho Công chúa Trường Tín một tòa dinh thự ở Giang Nam, để Công chúa Trường Tín cùng chồng rời khỏi kinh thành tới Giang Nam dưỡng bệnh và không cần phải quay trở lại nữa.



Sau khi Dư Thanh và Công chúa Trường Tín lần lượt rời khỏi kinh thành, bầu không khí trong kinh thành đã trở nên yên ắng hơn rất nhiều. Những người dựa dẫm vào Công chúa Trường Tín cũng bắt đầu tìm kiếm một con đường khác.



Lúc này, Cảnh Nam Thiên mở tiệc trong cung và gọi mấy đứa con tới tham gia. Trong bữa tiệc, ông ta đã nói mấy lời thấm thía, “Trước đây, bốn anh em các con luôn yêu thương gắn bó với nhau. Trẫm lập Thế Sơ làm thái tử bởi vì nó là con trưởng, đồng thời cũng là vì nó là người rộng lượng, sau này chắc chắn sẽ đối xử tử tế với các anh em của mình. Nhưng vài năm trở lại đây, các con luôn đấu tranh giành giật với nhau, tình cảm anh em cũng phai nhạt dần, việc này khiến trẫm rất đau lòng.”



Mọi người vừa nghe nói thế liền vội vàng thỉnh tội. Thái tử lại hứa hẹn sẽ đối xử tử tế với đám huynh đệ. Lúc đó Cảnh Nam Thiên mới gật đầu bảo bọn họ về chỗ ngồi rồi sai người rót rượu vui vẻ quây quần.