My Devil! Don&#39t Go

Chương 154 : *nô ti tồ*

Ngày đăng: 18:24 18/04/20


– Thì là… em đem em tặng cho anh là được rồi.



Còn câu nào bá đạo hơn một chút hay không?? Ren nhà tôi đúng là rấtgiỏi khiến người khác chết không kịp nói, nhưng thật không ngờ trình độlại cao cấp đến mức không thể lường trước được như thế này.



– Tặng… cái gì hả?? – tôi đỏ mặt gần như gào thét.



– Haha… Anh chỉ đ…



– Được thôi.



– Ùa thôi… Cái gì? – lần này là hắn bị tôi làm cho bất ngờ, ngạcnhiên đến nỗi khuôn mặt đẹp trai kia ngơ ngác. Khoảnh khắc này thậtthiêng liêng a. Phải chi ở đây có camera, tôi mà chụp được nhất định sẽđem đi rửa ra với bản to nhất rồi nhét vào lồng kính treo cạnh bức tranh chúng tôi hôn nhau trên cầu trong phòng ngủ.



– Em nói là được thôi. Chẳng phải dạo gần đây rất gần với chuyện đórồi sao? Dù sao bây giờ chúng ta cũng là cặp đôi chính thức yêu nhau đãcông bố cho toàn cầu biết, tại sao lại phải lo lắng làm cái gì. Dù saoem cũng…



– Không được. Nhất định không được. – hắn phản ứng lại câu nói của tôi bằng cái lắc đầu nguầy nguậy.



– Tại sao??



Bây giờ hình như vai trò bị đảo ngược, tình hình ban nãy và bây giờ hoàn toàn ngược nhau.



Cơ mà nói gì thì nói, cái tình huống này cũng thật là quái dị. Tạisao tôi lại là người muốn, trong khi hắn liên tục từ chối như thể chỉcần đụng vào tôi hắn sẽ nhiễm virus!!



Hình như chúng tôi đổi vao cho nhau rồi.



– Anh sợ cái gì? Sợ em cướp sắc của anh chắc?? – tôi trợn mắt hỏi hắn, rồi cho miếng thịt bò vào miệng cật lực nhai.



– Chúng ta đang ăn, hãy bỏ qua đi. Vấn đề này rất không ổn. – hắn thở dài một hơi rồi mấp môi ly rượu vang sóng sánh.



– Xùy… ai là người đề cập đến trước hả? – tôi bĩu môi cúi xuống tiếp tục ngấu nghiến.



Cơ mà quả thật, trong khi đang dùng bữa thì tốt nhất đừng nên nhắc đến những thứ đó.



Ăn xong đã là đầu giờ chiều. Ren bảo tôi nhắm mắt lại. Hắn kéo tôidịch chuyển. Chân đã chạm đất, nhưng hắn vẫn bắt tôi phải nhắm mắt.



Gì mà kì bí thế? Có khi nào hắn muốn bán người…?!?!!




Hắn sau khi kéo dài nụ hôn trán đầy trân trọng trong vòng vài phút mới ngẩng mặt lên.



Không biết là vì ánh sáng ở đây gây hiệu ứng như thế, hay quả thật là tên Ren lạnh lùng kia đang đỏ mặt… hắn bối rối liếm môi. Ôm tôi xoayngười một cái. Vị trí đã thay đổi tôi nằm trên người Ren, vốn định chống tay đứng dậy thì eo bị hắn giữ chặt. Tôi thế là đè lên người hắn… không thấy nặng sao…



– Nhìn sang bên phải của em. – giọng nói chậm rãi phủ đầy đỉnh đầu tôi. Hai tai tôi tự dưng nóng ran lên.



Tôi theo phản xạ làm theo lời Ren, mà vừa ngóc đầu quay sang, má tôitức thời cảm nhận được một hơi ấm, thứ gì đó mềm mềm ấm ấm lại hơi ươnướt đặt lên má tôi… cảm giác này quen quen.



Tôi lại theo phản xạ mà quay đầu nhìn xem rốt cuộc đó là cái gì thìmôi tôi lại chạm phải thứ đó… mà cái thứ đó hình như là môi của Ren…



Ặc…



– Này! Anh… – tôi đỏ mặt gào lên.



– Anh chỉ đùa thôi mà… haha… bây giờ thì nhìn bên trái đi. – hắn lại đùa??



– Không thích.



– Thật đấy, anh sẽ không lén lút hôn em nữa đâu. Nhìn đi nhìn đi. – hắn trả lời đầy thích thú.



– Xùy,… – tôi nhíu mày – Không thể tin được anh. Không nhìn.



– Thật mà. Anh thề, không lừa em nữa mà. Hôm nay anh đưa em đến đâylà vì nó. – hắn đột ngột nghiêm túc làm tôi không kịp thích nghi với ánh mắt đó.



– Thật sao?



– Ừ.



– Thật chứ?



– Còn không nhìn thì anh sẽ hôn em.



(Còn tiếp)