Mỹ Nhân, Chúng Ta Đến Tú Ân Ái Đi
Chương 22 : Cấu xé nhỏ cùng xà tinh bệnh
Ngày đăng: 13:29 18/04/20
Tần Nhạc buổi sáng xoát weibo, tâm tình vẫn rất tốt, rất nhiều người quen biết đều chuyển phát cùng chúc phúc ——
@ Nam Hữu Kiều Mộc: đối với một người thích bát quái mà nói, biết một cái bí mật động trời mà phải ngậm miệng là một chuyện khổ sở tới cỡ nào mấy người có biết không hả?!! Vương gia nhất định phải cho em phí tổn thất tinh thần!! Không cần cái gì khác, cho em mượn vương phi một ngày là được!!!!
@CV Lan Lăng trả lời @ Nam Hữu Kiều Mộc: cậu có thể tới nhà tôi, lúc tôi có ở nhà ^^
@ Nam Hữu Kiều Mộc trả lời @CV Lan Lăng: em cảm nhận được tâm tình của @ Minh Nguyệt Dạ lúc em làm chuyện tương tự với anh ấy trước kia, bụm mặt, không tin ngẩng đầu nhìn (Nguyên văn: Thiện ác chung hữu báo, thiên đạo hảo luân hồi. Bất tín sĩ đầu khán, thương thiên nhiêu quá thùy – Thiện ác cuối cùng sẽ có quả báo, đạo trời luôn luân hồi. Không tin thì ngẩng đầu mà xem, trời xanh từng bỏ qua ai)… [ bi thương ]
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần: tôi vẫn nghĩ thất tịch hôm nay kiên quyết không lên weibo không vào nhóm, muốn kiên quyết chống lại đám tình lữ show ân ái không có tiết tháo mấy người, bảo vệ tôn nghiêm của [doge] độc thân, nhưng mà tôi vạn vạn không ngờ tới, trong lần xoát weibo cuối cùng trước đêm thất tịch liền nhận đến mười vạn điểm thương tổn [doge][ meo ][ mỉm cười ][ tạm biệt ]
@CV Lan Lăng trả lời @ Bần tăng đã khám phá hồng trần: Đại Sư, tôi nghĩ cậu đã sớm quen rồi. [ mỉm cười ]
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần trả lời @CV Lan Lăng: anh không hiểu, trước kia một người là thương tổn vật lý, hiện tại gấp bội biến thành thương tổn ma pháp. [ tạm biệt ]
@CV Lan Lăng trả lời @ Bần tăng đã khám phá hồng trần: không sao, cậu còn có Mộc Ngư, có thể thêm buff. ^^
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần trả lời @CV Lan Lăng: … Về sau kiên quyết thủ tiêu khuôn mặt tươi cười tà ác này!!
@CV Huyền Ngư: chúc phúc. Hai người phải luôn hạnh phúc như vậy, như tim liền tim. [ tim ]
@CV Lan Lăng trả lời @CV Huyền Ngư: cám ơn. Cảm giác Huyền Ngư bị ai nhập. [ tự hỏi ]
@CV Huyền Ngư trả lời @CV Lan Lăng: đây là một cái weibo hợp thể. [ thẹn thùng ]
@CV Lan Lăng trả lời @CV Huyền Ngư: Xin chào phu nhân cá chép, nghe nói mọi người đều gọi như vậy. [ mỉm cười ]
@CV Huyền Ngư trả lời @CV Lan Lăng: [ tạm biệt ] tui muốn đổi người quyết đấu với anh!!
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao: mỗi ngày bị show đầy mặt, tôi hình như đã luyện thành thể chất đẩu M, ý? Lén nói với @ Nguyệt Hạ gặp mỹ nhân: “Kiều thụ nói tương phản là chỉ vương gia là mỹ nhân thụ phải không?” ^^
@CV Lan Lăng trả lời @ Thang Viên không phải mặt bánh bao: @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng nghe nói bảy cái @ có thể triệu hồi một người bạn trai, mua không bất lợi mua không bị lừa (3), cậu thử xem?
(3) 买不了吃亏买不了上当 (mãi bất liễu cật khuy mãi bất liễu thượng đương): khẩu hiệu quảng cáo của cửa hàng tiện lợi 2 nhân dân tệ, ý chỉ một thứ giá rẻ, mua không cần mặc cả, không sợ bị lừa.
@ Mười lăm tháng giêng trả lời @ Thang Viên không phải mặt bánh bao: hửm? Tiểu thang viên, em gọi anh sao? Đẩu M? Thì ra em có loại sở thích này [ mỉm cười ] nếu em thích, cũng không phải là không thể. [ thẹn thùng ]
@ Mười lăm tháng giêng trả lời @CV Lan Lăng: chúc phúc, đãi tiệc rượu nhớ phát quà cưới cho tôi.
“Xin hỏi, ở đây có vị tiểu thư nào tên là Nguyệt Hạ không?” Bên ngoài có người gõ gõ cửa sổ.
Mắt Tần Nhạc tối sầm xuống, đồng tử hơi co lại phản chiếu một mảnh đỏ sậm.
Bác trai không biết nên nói cái gì mới tốt: “Chuyện này…”
Tần Nhạc đi tới trước mặt cậu trai, trầm giọng nói: “Đồ vật đưa cho tôi.”
Cậu trai khó xử nói: “Nhưng mà đặt hoa là một vị nam sĩ, ngài là… tiểu thư Nguyệt Hạ?”
Cằm Tần Nhạc đanh lại, nhìn chằm chằm một bó hoa hồng đỏ rực trong tay cậu ta, nửa ngày khẽ cười nói: “Hắn đặt hoa tặng người yêu của tôi, cậu nói thử xem tôi có tư cách nhận hay không?”
Cậu trai giao hoa chỉ cảm thấy toàn thân rét run, người đối diện rõ ràng đang cười, vì sao cậu chỉ muốn chạy trốn.
“Chuyện này…”
Bác trai phá vỡ thế giằng co, nâng cặp kính lão chỉ vào địa chỉ trên tấm thẻ nói: “Nhìn chỗ này, viết xác thực là văn phòng của Tần tổng giám.”
Tay của cậu trai giao hoa hơi nhũn ra, không khí này có chút không đúng a, cậu cười gượng nói: “Ngại quá, vậy tiên sinh có thể ký nhận hoa của chúng tôi được hay không, người hâm mộ của ngài rất…” Ặc, dưới ánh mắt ngoan lệ của nam nhân câu nói tiếp theo càng ngày càng nhỏ rồi trực tiếp bị cậu nuốt xuống luôn.
Mẹ ơi, sao mà đưa hoa thất tịch còn có thể có nguy hiểm tính mạng nữa vậy?!! Không phải nên ngọt ngọt ngào ngào nũng nịu tiếp nhận hoa sao? Nam nhân tỏa ra khí lạnh trước mặt này là chuyện gì đây hả?!
Tần Nhạc không nhìn đơn ký nhận, mà nhìn về phía cậu trai giao hoa, điều chỉnh giọng nói một chút: “Có thể cho tôi số điện thoại của người tặng hoa được không?” A, hình như cũng không đáng sợ như vậy, cậu trai cố lấy dũng khí trả lời: “Căn cứ quy định của công ty chúng tôi là không thể tiết lộ thông tin tư nhân của hộ khách.” Thật ra quy định rất lỏng lẻo có biết không? Cậu chỉ là lo lắng cho an toàn sinh mệnh của người tặng hoa.
“Ồ.” Tần Nhạc cũng không khó xử cậu: “Vậy tôi từ chối nhận.”
Ý? Mắt của cậu trai giao hoa trừng lớn.
Tần Nhạc không hề thấy phiền mà giải thích một lần: “Người này tôi căn bản không biết, nhưng lại gửi nhiều thứ cho tôi như vậy.” Chỉ chỉ một đống chuyển phát nhanh bên cạnh.”Hắn hiện tại ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt của tôi, nhưng tôi ngay cả số điện thoại của hắn cũng không có, tôi bây giờ chỉ muốn biết hắn đến cùng là ai.”
Cậu trai nhìn nhìn một đống chuyển phát nhanh có tên người nhận giống nhau cùng với đều không có đề địa chỉ người gửi. Nuốt nuốt nước miếng, đây là biến thái cuồng rình coi sao? Cậu trai giao hoa · vua não bổ cuối cùng ngoan ngoãn giao ra số điện thoại di động của người tặng hoa.
Tần Nhạc nhếch môi cười lạnh.
Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt sao?