Mỹ Nhân, Chúng Ta Đến Tú Ân Ái Đi
Chương 23 : Phản chiến nhỏ cùng thần bổ đao
Ngày đăng: 13:29 18/04/20
Tần Nhạc mặt không biểu tình nhìn kế hoạch dự án, nhưng trong đầu lại đang nghĩ chuyện khác.
“Lão đại.” Nhạc Phổ đau đầu gõ gõ vai hắn: “Cậu đã mười phút không có lật sang trang khác rồi đó.”
“Không muốn xem thì đừng xem, dù sao mấy thứ này cậu cũng thuộc rồi, cho nên cậu đây là làm sao?” Nhạc Phổ nhìn nhìn đồng hồ xác định còn nửa giờ đủ để bọn họ tâm sự.
Tần Nhạc dứt khoát buông bản kế hoạch dự án xuống cau mày nhìn chằm chằm Nhạc Phổ.
Nhạc Phổ rùng mình, run giọng nói: “Lão đại, cậu nhìn người khác chằm chằm như vậy, thật khiến người ta muốn bỏ chạy, tuy rằng đêm thất tịch bị bắt tăng ca là vô nhân đạo, nhưng mà hai người cũng đã là chồng chồng già nhiều năm như vậy.”
Tần Nhạc bị câu chồng chồng già kia chọc cười, biểu cảm trên mặt thả lỏng một chút: “Cậu nói thử xem, dưới tình huống nào, sẽ đem đồ vật gửi cho Hạ Hạ gửi sang cho tôi?”
Nhạc Phổ ngoáy ngoáy lỗ tai: “Cái gì? Cậu nói mấy cái thứ kia là gửi cho bà xã cậu?” Gã lén liếc nhín đống hàng chất đầy góc văn phòng cùng một bó hoa hồng lớn. Trong lòng thở dài, là ai không có mắt như vậy, khó trách sắc mặt Tần tổng giám đen tới mức dọa người.
Sắc mặt Tần Nhạc hơi trầm xuống gật gật đầu.
Nhạc Phổ cũng có chút khó hiểu: “Tên người nhận viết là cậu hay bà xã cậu?”
Tần Nhạc đan hai tay vào nhau chống cằm nhớ lại, khẳng định: “Đồ của Hạ Hạ bình thường sẽ gửi đến trường học, hoặc là gửi tới chỗ tôi, nhưng mà sẽ viết tên tôi.” Hai người đều có loại cảm giác rất đặc thù đối với nhà, địa chỉ nhà của bọn họ, chỉ có một số người thân bạn bè biết, sẽ không điền vào đơn chuyển phát nhanh.
Nhạc Phổ nhún nhún vai: “Vậy người kia biết quan hệ của các cậu?”
Tần Nhạc quyết đoán lắc đầu, chuyện bọn họ cùng một chỗ trước kia nhị thứ nguyên gần như không ai biết, người duy nhất biết chuyện này là một nguyên lão đã ở ẩn, nhưng cô ấy lúc đó cũng chỉ đại khái đoán được mà thôi.
Vậy là địa chỉ IP? Tần Nhạc trong lòng phủ nhận, cho dù có thể tra được IP, ID Nguyệt Hạ này điều tra ra cũng là trong nhà, sẽ không là công ty. Huống chi, máy tính trong nhà đều bị hắn thiết lập chương trình rất ít người có thể công phá.
Nhạc Phổ cảm giác bản thân không thích hợp loại hoạt động trinh thám phí đầu óc này, suy đoán bằng cảm giác: “Vậy thì không phải tam thứ nguyên rồi, vị kia nhà cậu để lại tên y cùng địa chỉ của cậu trên nhị thứ nguyên?” Có một cô em gái luôn bắt kịp xu hướng, Nhạc Phổ cái từ ngữ gì cũng biết thuận miệng nói.
Trong đầu Tần Nhạc bắt được một cái manh mối, sau khi nghĩ rõ ràng, trong mắt triệt để phụt ra lửa.
Nếu nói tới một lần duy nhất hai người để lại thông tin trên mạng, đó chính là một năm trước, xã đoàn Mặc Hương Thanh Sắc kỷ niệm tròn năm năm hoạt động, đặc biệt thiết kế huy chương xã đoàn, lúc ấy hai người nhân mục đích giữ lại kỷ niệm, nên đều muốn, lúc đưa địa chỉ, Lâm Hạ không muốn để tên thật, nhưng để tên trên mạng gửi đồ đến trường học lại không nên, cuối cùng điền địa chỉ công ty Tần Nhạc. Lúc ấy để tránh cho lộ tên, Tần Nhạc điền địa chỉ là địa chỉ cũ của cả tòa nhà lớn, ở mặt ngoài nhìn không ra, nhưng trên thực tế nếu kiểm tra lại có thể thấy hai địa điểm là một.
Đó là một lần duy nhất, Lâm Hạ ở trên mạng dùng tên Nguyệt Hạ để lại địa chỉ công ty Tần Nhạc…
Tần Nhạc nheo mắt, hắn đại khái đã đoán được là ai tiết lộ đi ra, nhưng vì sao?
Nhạc Phổ thấy hắn rõ ràng đã có đầu mối, cũng không lại hỏi kỹ, chỉ là chỉ chỉ đồng hồ nói: “Cậu chuẩn bị đi, người ta sắp đến rồi.”
Tần Nhạc gật đầu, bỏ chuyện đã có chút manh mối này sang một bên, gửi một tin nhắn dặn Lâm Hạ phải ăn cơm trưa đàng hoàng, sắp xếp lại tài liệu chuẩn bị đi phòng họp.
Hợp đồng thảo luận rất thuận lợi, ít hơn thời gian bọn họ dự đoán rất nhiều. Tần Nhạc tiễn người phụ trách của đối phương ra khỏi cửa xong định quay trở về văn phòng rảnh tay bắt đầu xử lý chuyện bị gác lại lúc trước, bị Nhạc Phổ gọi lại.
Tụ tỷ bên kia cũng có trả lời ——
Hồng Tụ Thiêm Hương: Lan Lăng, chị dò lại bản ghi chép, lúc ấy chị có gửi cho ban quản lý lúc đó để tiện tách ra gửi chuyển phát nhanh, có hai người đã thoái ẩn, còn có một người hiện đang ở nước ngoài, còn lại một người là Niệm Từ.
Trong mắt Tần Nhạc chợt lóe một tia ý lạnh, quả nhiên là cô ta, chuyện Đậu Hủ Hoa nói tám chín phần mười là thật, hắn làm mờ tên của Đậu Hủ Hoa sau đó chụp màn hình gửi qua.
Hồng Tụ Thiêm Hương: cậu trước bớt giận, chị bây giờ đi hỏi cô ta ngay. Chuyện này xã đoàn sẽ làm rõ cho các cậu.
Chuyện này không phải một chuyện nhỏ, địa chỉ tam thứ nguyên của thành viên bị tiết lộ, khả năng sẽ gây ra phiền toái lớn, ai đều không thể cam đoan chính mình sẽ không phải người bị hại tiếp theo sau Nguyệt Hạ. Huống chi ngọn nguồn để lộ bí mật lại là ban quản lý của bọn họ.
Hồng Tụ Thiêm Hương: cho nên lúc trước cậu rời khỏi 《 Trọng chỉnh non sông 》 cũng là bởi vì chuyện này?
Lan Lăng: không phải, cô ta lúc trước nói bởi vì chuyện lộn xộn giữa Nguyệt Hạ với Độc Chước sẽ ảnh hưởng không tốt đến bình luận, nên dùng Độc Chước đổi em ấy, thật ra tranh của Nguyệt Hạ đã vẽ xong từ rất lâu rồi. [ ảnh chụp ][ ảnh chụp ]
Tần Nhạc gửi hết những đoạn đối thoại lúc trước cho Hồng Tụ Thiêm Hương. Chuyện này có Hồng Tụ ra mặt, trò khôi hài này hẳn là có thể hạ màn nhanh chóng, nếu lúc trước còn lưu lại nửa phần đường sống mà nói, lần này hắn sẽ không lại lưu tình. Thọc gậy bánh xe, bịa đặt, đổi người, tiết lộ địa chỉ, từng chuyện từng chuyện hai chị em này thật đúng là tìm chết đủ đường, thật sự cho rằng cách một tầng internet, liền không ai có thể quản được bọn họ sao?
Tần Nhạc chụp lại đồng đồ ở góc màn hình kèm theo văn bản làm thành weibo dài phát lên trên weibo ——
@CV Lan Lăng: gửi @ Độc Chước cùng những người bảo vệ cho cái gọi là “Thâm tình” cùng “Cảm động” kia.
Tôi không biết đối với các người mà nói cái gì mới là thâm tình cái gì mới là thích, nếu các người cảm thấy một người ở chưa được sự đồng ý mà tìm được địa chỉ của mình, sau đó điên cuồng gửi này nọ cho các người chính là thứ “Cảm động” mà các người khăng khăng bảo vệ.
Tôi đây chúc phúc cho những người đứng về phía cậu ta đều có thể như nguyện tìm đến một người theo đuổi như vậy. Bởi vì cậu ta có thể mặc kệ lời các người nói, ỷ vào cách internet, là có thể không kiêng nể gì kích động người khác công kích các người, chỉ bởi vì các người từ chối cậu ta.
Nếu đây chính là cái gọi là cảm động, như vậy tôi không còn lời nào để nói. Thích của cậu chẳng qua chỉ là tấm màn che để cậu tổn thương người khác. Lúc Nguyệt Hạ bị Niệm Từ đổi đi, cậu đang ở đâu? À, hai tuần trước khi Niệm Từ thông báo cho em ấy cậu đã vẽ poster xong rồi, tôi tạm thời không bàn đến kỹ thuật vẽ tranh, tôi chỉ thấy khó hiểu, loại bạn trai đem người mình thích làm đá kê chân này các người dám muốn sao? Hay là các người đều thích cái loại ảo tưởng không thực tế trong thế giới của em chỉ có thể tồn tại mình anh này? Đề nghị Taobao —— búp bê bơm hơi.
Tôi không biết một người ngay cả tên thật địa chỉ điện thoại cũng không dám để lại lại dám nghị luận Nguyệt Hạ của tôi đến cùng là có dũng khí hay là không đây?
Tôi sẽ đóng gói mấy thứ này gửi hết về cho cậu, không phải chỉ có cậu có thể tìm được địa chỉ của người khác, nếu cậu vẫn không thu tay lại tôi không ngại tìm cha mẹ cậu nói chuyện, một nhóc tốt nghiệp trung học dùng tiền cha mẹ học theo cách theo đuổi của mấy tên bệnh trung nhị trong truyện tranh để theo đuổi cái gọi là thích của mình. Có nhiều thời gian như vậy còn không bằng đọc sách nhiều chút, học pháp luật nhiều chút, đi ra xã hội cọ xát thực tế nhiều chút.
Cuối cùng, hành vi của cậu đã xâm phạm đến quyền riêng tư cùng quyền được bảo vệ danh của người yêu tôi, tôi tạm thời giữ lại quyền khởi tố cậu.
Cuối cùng tặng cho mọi người một câu danh ngôn —— Political liberty consists in the power of doing whatever does not injure another (Tự do bao gồm khả năng làm bất cứ điều gì mà không gây hại cho người khác – Trích Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp (1789)).
Cho nên quý trọng tự do mà các người đang có được, khi các người dùng nó để thương tổn người khác, cũng đã từ bỏ tự do của mình.
Lan Lăng
Qua vài giây sau Tần Nhạc lại chuyển phát một lần weibo của mình, quăng một cái thần bổ đao ——
@CV Lan Lăng: đúng rồi, quên nói cho cậu, mấy thứ cậu gửi một cái không thiếu đều được gửi tới chỗ tôi, Nguyệt Hạ một cái cũng không thấy được. Có lẽ cậu có thể đi tìm cô nàng cho cậu địa chỉ để thảo luận một chút vấn đề này. [ mỉm cười ]//@CV Lan Lăng: gửi @ Độc Chước cùng những người bảo vệ cho cái gọi là “Thâm tình” cùng “Cảm động” kia.