Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 238 : Câu chuyện cổ tích hắc ám (10)

Ngày đăng: 16:41 30/04/20


Edit: Ư Ư



Mấy ngày hôm sau, Donner vẫn nghe thấy ông già trong hầm kêu gào, "Thả tôi ra! Con quái vật kia!!"



Donner bị làm cho phiền lòng, sao ông già này còn chưa chết cậy?



Sau đó anh lại nghe thấy tiếng đập rầm rầm, có người đang phá cổng lâu đài.



Lúc này, Tô Yên còn đang ngủ.



Donner duỗi tay nhẹ nhàng nắm chặt móng vuốt của cô vui vẻ dựa vào bồn tắm.



Cũng không biết vì sao anh lại cực kỳ thích chạm vào con sư tử ngu ngơ này.



Cho đến khi con rắn Tiểu Hồng xông tới bắt đầu phun lưỡi, "Tê tê tê tê tê!"



Tô Yên, người tới rồi, người chị chờ tới rồi nè!



Sau đó người đang ngủ trên giường tỉnh lại.



Tô Yên tỉnh lại, việc đầu tiên làm là quay đầu nhìn Donner.



Thấy anh cũng đã thức dậy thì mới ngồi dậy.



Tiểu Hoa nhắc nhở, "Ký chủ, nam chính trong câu chuyện cổ tích đã tới rồi, chẳng lẽ ngài không muốn đi gặp sao?"



Tô Yên gật đầu.



Đương nhiên là cô phải đi.
Đương nhiên là cô phải đi.



Sau đó cô thả tay mỹ nhân ngư nhỏ bé ra.



Đeo giày vào rồi đi theo Tiểu Hồng ra ngoài.



Donner dựa vào bồn tắm, nghĩ.



Con rắn ngu ngốc kia nói người Tô Yên chờ đã tới?



Tô Yên đang đợi ai?



Donner thân là một người cá ăn thịt người thì đương nhiên cũng có chút tài năng.



Anh nghe được tất cả mọi ngôn ngữ, cũng nghe hiểu con rắn ngu xuẩn kia nói gì.



Chỉ là thấy con rắn đó ngu như vậy nên lười phản ứng, giả vờ như không nghe thấy mà thôi



Nhưng mà vừa nãy Tô Yên nghe thấy nó nói vậy, cô không nói với anh một lời đã quay đầu đi ra ngoài.



Vội vàng đến thế cơ à?



Donner tối tăm.



Trong lâu đài, Tô Yên mặc một bộ quần áo màu trắng đi xuống từ trên cầu thang.



Một người đàn ông khí phách hăng hái đang ngồi trên ghế cạnh bàn ăn, khuôn mặt anh tuấn, thuộc loại hình ấm áp như ánh mặt trời.



Chỉ là khi nhìn thấy Tô Yên thì đã cứng đờ người lại, khuôn mặt tràn đầy sự thù hận
Chỉ là khi nhìn thấy Tô Yên thì đã cứng đờ người lại, khuôn mặt tràn đầy sự thù hận



"Quái vật, chính cô là người cầm tù cha tôi đúng không?!"



Tô Yên nhíu mày nhìn người đàn ông anh tuấn kia.



Sau đó sờ sờ lắc tay trên tay mình, khàn khàn nói: "Anh là ai?"



"Beres Bieber"



Tô Yên đi được nửa đường, không có nửa phần muốn nói chuyện với hắn ta.



Cô dựa vào cầu thang im lặng một lát.



Tiểu Hoa lại bắt đầu nhắc nhở, "Ký chủ, không sai, mảnh vỡ Chủ Thần của cô ở trên người anh ta. Nhưng không biết vì sao mà hơi thở lại rất mỏng manh."



"Tôi phải thực hiện nguyện vọng của anh ta à? Tôi không muốn."



Đây là lần đầu tiên Tiểu Hoa nghe thấy Tô Yên từ chối



Lúc trước, dù nó giao cho Tô Yên nhiệm vụ khó hoàn thành đến mức nào thì cô vẫn chấp nhận.



Nhưng bây giờ, ký chủ rõ ràng không muốn làm vậy.



Thậm chí cô lười phản ứng, lười nói chuyện với Beres Bieber này.



Tiểu Hoa im lặng một lát rồi nói: "Ký chủ, bởi vì đây là truyện cổ tích nên cách lấy mảnh vỡ có chút khác biệt, ngài phải hoàn thành toàn bộ nội dung trong câu chuyện 《 Người đẹp và quái vật 》 này."



"Nói cẩn thận một chút."



"À thì, câu chuyện này có năm điều quan trọng phải hoàn thành.



1, Nam chính Beres phải ở lại lâu đài thay thế cho cha mình.



2, Ngài phải học được cách ăn cơm Tây, cách khiêu vũ trong giới thượng lưu.



3, Ngài phải bảo vệ người đang gặp nguy hiểm một lần.