Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 239 : Câu chuyện cổ tích hắc ám (11)
Ngày đăng: 16:41 30/04/20
Edit: Ư Ư
4, Trước khi hoa hồng héo úa ngài phải có được một tình yêu, ngài yêu người đó, người đó cũng phải yêu ngài, hơn nữa dùng một nụ hôn đích thức để trở lại thành người.
5, Tổ chức vũ hội một lần để tuyên bố với mọi người ngài đã quay về.
Những nội dung trên hoàn thành thì nhiệm vụ của ngài cũng sẽ hoàn thành, mảnh vỡ Chủ Thần sẽ tự động quay về."
Tô Yên nghe Tiểu Hoa tóm tắt xong, "Chuyện thứ nhất là phải để anh ta ở lại đây à?"
"Đúng vậy, trong truyện cổ tích, quái vật bắt người đẹp phải ở lại đây, hơn nữa nói cho cô ấy biết ngoại trừ phòng của mình thì phòng nào cũng có thể đi."
Tô Yên gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Beres đang ngồi trên ghế,
Beres cảnh giác đề phòng nhìn cô, tay cầm trường kiếm, giống như lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu với Tô Yên.
Tô Yên đứng trên bậc thang, giọng nói khàn khàn còn thêm ngoại hình hung thần ác sát kia, "Muốn tôi thả cha anh ra, có thể. Nhưng anh phải ở lại đây."
Beres hừ lạnh một tiếng, "Nằm mơ đi!"
Đại khái là trong thế giới cổ tích nên người đàn ông trong thế giới này đều có một loại tinh thần kỵ sĩ.
Nên luôn muốn chiến đấu với kẻ địch.
Lúc này cũng không ngoại lệ.
Lúc này cũng không ngoại lệ.
Beres chậm rãi đi tới cầu thang.
Tô Yên nhìn anh ta, "Tiểu Hồng."
Sau đó, Beres đã cảm thấy có một thứ gì đó quấn lấy cánh tay anh ta, giây tiếp theo đột nhiên bị quật ngã xuống mặt đất.
Tiểu Hồng bò quanh người Beres, "Tê tê tê tê tê tê tê!"
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn, nó cách anh ta rất gần nên tất nhiên sẽ cảm nhận được sự run rẩy và sợ hãi của Beres.
Sau đó, Tiểu Hồng dễ dàng dùng đuôi cuốn lấy kiếm trong tay anh ta.
Nó bò theo hình chữ S đến trước mặt Tô Yên.
Tô Yên nói: "Tìm một cái phòng cho anh ta ở."
Tô Yên không quan tâm tới tên Beres này nữa mà xoay người đi lên tầng.
Cô đi vào trong phòng, phát hiện mỹ nhân ngư nhỏ bé đang nhắm mắt lại dựa vào bồn tắm, rất nhàn nhã thoải mái.
Cô đang định nằm xuống giường để ngủ bù nhưng vừa đi tới gần giường thì mỹ nhân ngư nhỏ bé đã mở mắt ra.
Mỹ nhân ngư nhỏ bé đong đưa cái đuôi, híp mắt lại nghiêng đầu hỏi, "Có người tới đây à?"
Tô Yên gật gật đầu, không dấu diếm, "Con trai của ông già tôi bắt tới đây, tên là Beres, nói đến cứu cha anh ta."
Tiếng nói dễ nghe của mỹ nhân ngư nhỏ bé lại xuất hiện
"Vậy, cô muốn bắt cả con trai của ông già kia à?"
Tô Yên chần chờ một lát, cảm thấy nếu mỹ nhân ngư nhỏ bé tốt bụng nghe thấy hành động của mình thì anh có cảm thấy cô quá tàn nhẫn không.
Sau đó nghĩ nghĩ, cuối cùng cô vẫn nói: "Tôi thả cha anh ta, anh ta phải ở lại đây để bồi thường."
"Vì sao lại để anh ta ở đây?"
"Bởi vì một vài nguyên nhân."
"Cô thích anh ta?"
"Không, nhưng tôi cần hắn dạy tôi vài lễ nghi trong giới thượng lưu."
Mỹ nhân ngư nhỏ bé nghe vậy, chậm rãi thu lại móng tay sắc bén màu lục đậm đang giấu trong bồn tắm đi.
Lúc nãy anh cũng nghe thấy hết cuộc nói chuyện của Tô Yên và người tên Beres kia.
Khi anh nghe thấy Tô Yên giữ Beres ở lại đây, còn để anh ta tùy ý đi lại thì anh đã định ăn con sư tử ngu ngốc này luôn trong đêm nay.
Nhưng con sư tử ngu ngốc này vừa nói cô không thích người tên Beres kia.
Nói cũng kỳ quái, sự bực bội trong lòng anh lập tức biến mất.