Nam Chủ, Nữ Chủ Mau Click Back!

Chương 46 : Trầm mê (H)

Ngày đăng: 12:35 19/04/20


"Làm gì..." Mạc Linh còn chưa kịp hô lên, môi đã bị chiếm đoạt.



"Chúng ta nên hôn môi trước." Cúi đầu, hắn lập tức che kín cái miệng nhỏ đang hé ra, đem câu hỏi nàng muốn nói ra bao phủ trong nhiệt tình.



"Ưm..." Mạc Linh không kịp phản ứng, chỉ có thể để mặc chiếc lưỡi linh động của người hắn thừa cơ chui vào trong miệng của nàng, triền miên mãnh liệt đảo qua đảo lại lưỡi của nàng.



Kanato Ken hôn dịu dàng mà mãnh liệt, đôi môi lửa nóng của hắn tiếc nuối buông ra môi cô, từ miệng đi tới chiếc cổ trắng nõn, bàn tay to cởi hết quần áo của cô, muốn nhấm nháp hương vị ngọt ngào.



"Ưm..." Mạc Linh nhịn không được khẽ rên ra tiếng, đầu óc bắt đầu trở nên tỉnh táo hơn, cảm giác chân thật này khiến cô thấy thật khó chịu.



Vừa hôn lên da thịt trắng như tuyết, ngón tay mang theo ma lực đã giải phóng phía trước ngực trắng nõn, đôi môi ẩm ướt nóng ấm cũng nháy mắt đã đến tới nụ hoa của cô, làm toàn thân cô vì xúc cảm xa lạ này mà run rẩy không thôi.



"Trừ bỏ hôn môi, chúng ta còn làm rất nhiều rất nhiều chuyện khiến em thoải mái hơn nữa..." Kanato Ken thấp giọng lẩm bẩm bên tai cô.



"Đâu..." Thanh âm hắn như có ma lực, thì thầm bên tai làm mặt cô đỏ bừng, ngay cả dũng khí giương mắt lên nhìn hắn cũng không có.



"Đừng sợ, anh sẽ thật nhẹ nhàng."



Hắn nhướng mày, khóe miệng mang một chút ý trêu đùa, cắn cắn nụ hoa hồng hồng của cô, ôn nhu trêu đùa đến nỗi chính cô cũng không thể khống chế chính mình, thân thể càng ngửa ra sau hơn, bầu ngực trắng muốt ở trước mắt hắn, cảm nhận từng đợt sung sướng do hắn mang lại.



"Ưm..." Mạc Linh phát ra tiếng thở dốc bất lực.



Hắn tách đùi của cô ra...



Thân thể mịn màng, sạch sẽ hiện ra trước mặt hắn, cúi đầu, hắn liếm cánh hoa non mềm.



"A..." Mạc Linh bật ra tiếng nức nở mềm mại thanh thúy, vẻ mặt ửng hồng, thân thể vặn vẹo, chỉ càng gia tăng kiềm chế của nam nhân với cô.



Kanato Ken nheo mắt ngắm nhìn dáng vẻ nàng đang vặn vẹo thật mê người.



Đầu lưỡi xoay tròn ở chỗ mật ngọt, ấn sâu, làm cho cô không tự chủ được lại thở dốc, cảm giác như vậy rất ngượng ngùng a...



"Vì sao cơ thể của em trở nên tò mò kỳ quái..." Cô vừa lắc đầu vừa nói.



Suy nghĩ trong đầu Mạc Linh hoàn toàn hỗn loạn, không biết nên hình dung như thế nào.



"Sao lại kỳ quái?" Hắn bật cười.



"Nóng... nhưng là tò mò kỳ quái..." Cô thấp giọng nỉ non, khuôn mặt nhỏ nhắn mang đầy vẻ ám muội cùng nghi hoặc.



Đầu lưỡi hắn giống như mang theo ma thuật, bừa bãi lướt qua lướt lại ở cửa động của cô, nhưng đối diện với sự xâm phạm như vậy, thân thể của cô ngược lại cũng không cảm thấy chán ghét.



Dần dần, Mạc Linh hiểu thân thể mình đã trở về bản chất nguyên thủy, gào to đầu hàng.



Cảm giác thoải mái rong ruổi trong cơ thể cô, làm cho cô hoàn toàn sa vào trong thế giới dục vọng, thầm muốn nhiều khoái cảm hơn nữa.



"Cảm giác thế nào? Rất thoải mái phải không?" Hắn không ngừng khiêu khích đóa hoa của cô, đầu lưỡi loanh quanh ở chỗ mẫn cảm non mềm cho đến khi tiểu huyệt của cô ẩm ướt.



"Đừng..." Mạc Linh khó có thể thừa nhận cơn khoái lạc đầu tiên của thân thể, hai chân run run, luồng nhiệt đang chạy tán loạn trong người cô.



Một trận khoái cảm mãnh liệt gặm nhấm thân thể, cô chỉ không ngừng phát ra hơi thở hổn hển phóng túng.



"A a... sắp không được..."
"A..." Tiếng rên rỉ không nhịn được nữa, rốt cục tràn ra.



Khóe miệng hắn hơi cong lên, nhưng ngón tay thon dài vẫn tiếp tục không ngừng sờ soạng, chui sâu vào chơi đùa hoa viên thần bí mà mẫn cảm giữa hai chân cô bằng phương thức dâm mỹ mà ti bỉ.



"Đừng nha..." Không chịu nổi sự trêu đùa, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi đôi môi đỏ mọng.



Mạc Linh bị ngón tay thọc vào thật sâu, nâng cao người bên dưới, hai chân cô mở rộng, khóa trên vai hắn, ngón chân quắp lại, không ngừng rên rỉ, dường như là đang hoan nghênh sự xâm chiếm của hắn.



Ngón tay vốn ở bên ngoài cánh hoa, trong nháy mắt liền xâm nhập vào khe hở nhỏ hẹp, một trận khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng đánh sâu vào não bộ của cô, khiến cô nhịn không được cong thân thể mềm mại lên, theo nhịp vào ra của ngón tay hắn, trong miệng không ngừng phát ra tiếng ngâm nga mất hồn.



"Trời ơi... không được..." Cô rên rỉ muốn từ chối xúc cảm mạnh mẽ này.



Hắn không nhìn đến cô kháng nghị, không ngừng kích thích hang động non mềm mẫn cảm của cô.



Dưới sự khiêu khích cố tình của Kanato Ken, trên mặt Mạc Linh tràn ngập màu tình dục, càng có vẻ điềm đạm đáng yêu.



Sự cự tuyệt không dứt khoát của cô, chỉ càng làm kích thích ý muốn chinh phục của bản năng nam tính của hắn.



"Nói đi! Thực sự không thích sao?" Hắn ác ý lại thêm vào một ngón tay nữa, hay ngón tay cùng tiến vào thọc sâu trêu ghẹo, muốn nhìn thấy cánh hoa của cô thấm đẫm nước.



"Thích... rất thích..." Rốt cục quăng bỏ rụt rè, Mạc Linh nức nở kêu lên đáp lại.



Cô bị tình dục dẫn dắt, thân thể phản ứng lại một cách trung thành nhất, cửa động không ngừng chảy ra dịch mật.



"Thực là nhiệt tình! Linh nhi, em còn nói em không được sao?" Gương mặt khêu gợi của hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn.



"Em..." Mạc Linh còn chưa kịp trả lời, hắn đã há miệng ngậm lấy cánh hoa của cô, bắt đầu hút dịch mật của cô, cái lưỡi linh động cũng cuốn vào trong động hoa của cô.



"A..." Cô rít lên.



Đến lúc này, đầu óc đã muốn nổ tung vì khoái cảm căng chật, nhưng không có sức giãy giụa, cô chỉ có thể để chiếc lưỡi của hắn chui vào trong cơ thể cô.



"Anh biết em gấp lắm rồi." Hắn rắp tâm nhắc nhở cho cô, phản ứng của cô nhiệt tình đến mức nào.



Kanato Ken để mông cô lên cao hơn, đầu lưỡi không ngừng đảo liếm hạch hoa của cô, lối hoa huy*t chật khít mê người cũng bởi vì bị đè ép mà tiết ra càng nhiều mật hoa trong suốt hơn.



"A..." Tiếng ngâm nga rên rỉ của cô càng lúc càng lớn hơn.



Trong phòng không khí đều là ẩm ướt ái muội, cảnh tượng sắc tình khiến người xem đỏ mặt, hai người trên giường một lần lại một lần quấn lấy nhau, triền miên không dứt, rất lâu sau mọi thứ mới yên tĩnh trở lại.



Trời, đã tờ mờ sáng.



Tác giả có điều muốn nói:



Kiệt sức... da mặt còn chưa đủ dày... (╥﹏╥)



Hơn 3k từ, ta thật hạnh phúc, vốn định tách ra làm hai chương nhưng mà... mọi người biết cái gì gọi là cảm xúc dâng trào bị cắt ngang rồi đấy ( = ̄ω ̄=)



Đặc biệt gửi tới bạn leevampire, đề nghị bạn đừng nói tới việc này a, mình sẽ xấu hổ... ( ಢ ω ಢ)



Còn lại, mọi người tối ấm ♥