Nam Chủ, Nữ Chủ Mau Click Back!

Chương 92 : Kết

Ngày đăng: 12:36 19/04/20


P/s: Thấy tên chương sốc chưa ~ Ta cũng sốc =))



P/ss: Định là không đăng hai chương cuối, mà xét thấy có nhiều người ủng hộ ta nhưng không xem bên này mà xem ở, dđlqđ và những “chỗ khác”, ta quyết định đăng chương cuối luôn cho máu, còn nữa, đừng ai xóa truyện trong thư viện nhé, nếu xóa thì lúc ta thông báo gửi mail không thấy không trách ta được đâu hị hị (= ̄ω ̄=)



Đính hôn sau ngày thử váy ba ngày, trong thời gian đó Mạc Linh được đón về Mạc gia, tạm thời ngừng tiếp xúc với những “giống đực” có độ nguy hiểm cao kia, đồng thời cũng cùng ông Mạc ôn lại chuyện cũ, cảm thán một chút thời gian trôi qua.



Lễ đính hôn được tổ chức vô cùng hoành tráng, khách mời chín phần là người có địa vị nhất định, còn một phần, đại khái là cô bạn Trần Ninh Hoa không biết xấu hổ càn quét hết cả bữa tiệc đứng cùng đồng bọn của cô ấy đi.



Thôi, mọi người đều vui vẻ là được.



Sau khi đính hôn, Mạc Linh vẫn nghe theo ông Mạc ở nhà, hạn chế tiếp xúc với tám nam nhân như hổ rình mồi bên ngoài, cả ngày trạch trong nhà, thời gian ăn tối đều là cùng mọi người trong nhà tâm sự đêm khuya.



Lại qua một tháng nữa, cuối cùng có một đêm đẹp trời, gió thổi vi vu, ngẩng đầu không thấy trăng cúi đầu không thấy chân, các mỹ nam tử đã thanh tâm quả dục lâu ngày lên cơn ngứa, quyết định hợp tác với nhau để đột nhập lâu đài cướp, nhầm, là giải cứu công chúa khỏi sự giam cầm của quốc vương.



Mà đêm đó, vừa vặn là hôm nay.



Mạc Linh đang trùm chăn làm việc ác như mọi khi thì đồng hồ vừa điểm chuông báo nửa đêm, cửa sổ bằng thủy tinh vang ra tiếng va chạm nhỏ, cô nghi hoặc chui đầu ra khỏi chăn, nhìn về phía cửa sổ trống không.



“Tiếng gió sao?”



Mạc Linh đang định tiếp tục đọc truyện thì cửa “phanh” một tiếng bị mở ra, dọa cô nhảy dựng theo bản năng hét ầm lên chui xuống gầm giường, rồi lại cảm thấy không đúng chui ra, mở to mắt quan sát bóng người đang chui vào, tay mò mẫm vớ được cây gậy phép thuật mới mua được khi sáng làm vũ khí, đề phòng nhìn bóng đen đó đến gần.



“Đừng đến đây!” Mạc Linh vội giơ cây gậy ra trước, muốn cùng bóng đen đó bảo trì khoảng cách an toàn, mang tâm trạng liều chết hô to “Hôm nay ta sẽ đại diện cho mặt trăng tiêu diệt ngươi!!”



“...” Bóng đen khựng lại.



“Hãy đỡ!” Mạc Linh lao tới.



“...” Bóng đen dễ dàng tránh được, nhân tiện hất cây gậy có hình thù khôi hài kia rơi xuống đất.



Mạc Linh nhân cơ hội hắn né ra, không quản nhiều chạy tới cửa mở ra, vừa chạy vừa hô lớn.



“Phụ thân đại nhân! Nữ nhi của ngài bị sắc lang tấn công!”



Quên không nói, ai đó vừa mới xem đến phân nửa bộ ngôn tình cổ đại còn chưa kịp hồi thần...
“Để anh khám một chút không?” Đồng Phù đẩy kính nghiêm túc nói.



“Không cần...” Cô cảm nhận được ác ý tràn lan.



“Phải bảo vệ sức khỏe, ngày mai là chúng ta kết hôn rồi đấy!” Khương Thành Quan cau mày.



“Cái đó... có nhanh quá không?”



“Vậy dời hôn lễ về một ngày đi.” Đồng Thanh thản nhiên nói.



“...” Mạc Linh cảm động nhìn hắn.



“Tốt lắm! Vậy hôm nay chúng ta cùng nhau ngủ một giấc thật thoải mái đi!” Hoàng Ngôn Đằng ngây ngô cười.



“Ô ô ~ QAQ~” Ác ma! Cô vừa nhìn thấy ác ma kìa!!



Không cần phải nói, kí ức đêm đó đã in sâu vào trong lòng cô, trở thành ác mộng mà cho đến rất lâu về sau nhớ lại cô vẫn còn rùng mình cảm thán bản thân quả nhiên là mệnh Tiểu Cường mà.



Tất nhiên đó là chuyện của sau này, hiện tại thì cô vẫn phải cùng bọn hắn “thảnh thơi” ngủ một giấc đi.



Mạc đại lão gia! Ngài hại chết con gái bảo bối của ngài rồi!!!



...Fin...



Tác giả có lời muốn nói:



Những ai trông chờ quá nhiều vào chương cuối, cho ta gửi lời xin lỗi sâu sắc đến mọi người nhé TTwTT



Từ 19/1 đến 29/10, 284 ngày, gần 10 tháng trời, cảm ơn mọi người đã luôn theo dõi và ủng hộ ta, một lần nữa cảm ơn rất nhiều! *cúi đầu*.



Hy vọng tác phẩm mới của ta sẽ được mọi người ủng hộ như thế này, bật mí một chút là tác phẩm mới của ta là một bộ 1v1 nhé, sợ NP quá rồi... QAQ Đùa chứ sợ thật đấy =))



Lảm nhảm đủ dài rồi, tạm biệt!