Nam Nhân Dã Hội Lưu Lệ

Chương 28 :

Ngày đăng: 15:45 18/04/20


Trời chưa sáng ngày kế tiếp, Thịnh Lẫm đế quần áo không chỉnh tề ôm Đường Trì mặc lam sam đi ra khỏi giả sơn, hướng về phái Vị Ương cung. Cấm vệ quân tuần tra trên đường thấy hai người, đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhưng chỉ hành lễ không dám hỏi nhiều.



Phó úy cấm vệ quân Nghiêm Khiêm Thành sau khi biết tin tức hôm qua Đường Trì xuất hiện trong cung, vẫn canh giữ ở trong cung không hề ly khai. Khi hắn thấy thánh thượng ôm Đường Trì hai chân trần hướng về Vị Ương cung đi, tiến lên muốn hỏi cái gì, hắn lại phát hiện có chỗ không bình thường ── Đường Trì giống như một người đã chết.



Y… đã chết sao… Nghiêm Khiêm Thành dừng lại bước chân, trên mặt lộ ra thần sắc phức tạp, như là thống khổ như là giải thoát.



Ngày ba tháng mười một, ngày bốn tháng mười một, ngày năm tháng mười một, liên tục ba ngày, hoàng đế trẻ tuổi cần vu triều chính không xuất hiện lâm triều.



Ba ngày sau, đương kim thiên tử hạ thánh chỉ, hậu tán tiền nhiệm thị trung lang kiêm kiêu kỵ đô úy Đường Trì ở Úc Vinh cung. Toàn hoàng cung, cả triều đình đều kinh hãi!



Không để ý đến toàn bộ phản đối của văn võ bá quan, sự phẫn nộ của Chu thái hậu, năm thứ ba thịnh Lẫm ngày sáu tháng mười một, Úc Vinh cung bị niêm phong. Cung điện to lớn như thế trở thành lăng mộ của tiền nhiệm thị trung lang bên cạnh hoàng đế, Đường Trì được đặt ở chính điện của Úc Vinh cung. Ngày chín tháng mười một, Đường Trì được hạ táng ở giữa hoa viên Úc Vinh cung. Từ đó, Úc Vinh cung trở thành nhất đại cấm địa của hoàng cung.



Thịnh Lẫm đế thay đổi. Mỗi người đều có thể nhìn thấy sự thay đổi rõ ràng của hắn. Hắn trở nên ít nói kiệm lời, càng trở nên lãnh huyết, trở nên bạo ngược hảo sát, càng trở nên cần vu triều chính.



Hậu cung càng trở nên hiu quạnh, hoàng đế từ sau khi Đường Trì chết, dường như quên đi hắn còn có tần phi cùng hậu cung, chỉ tận sức chăm lo quốc sự. Dồn sức chỉnh đốn triều cương, quốc pháp, thuế thu, quản thúc quan viên, tăng cường huấn luyện quân đội các nơi, nghiễm nhiên có ý muốn mở rộng quốc thổ.



Vừa mới bắt đầu, người người đều cảm thấy may mắn hoàn thượng cuối cùng cũng đã giải quyết sủng thần Đường Trì mê hoặc, nhưng dần dần, sau khi hoàng thượng trước mắt bá quan văn võ lần thứ hai ra lệnh cho người mãnh liệt đánh chết quan viên hối lộ trái pháp luật, lúc này bọn họ mới cảm thấy thánh thượng hiện này dường như đã mất đi sự kiềm chế. Không ai lại có thể khống chế ngăn cản sự bạo ngược của hắn!




“Không ai có đôi mắt ấm áp giống như ngươi, không ai có bàn tay có thể an ủi trẫm như ngươi, bọn họ đều cho rằng trẫm rất mạnh, không ai giống như ngươi sẽ cười nói với trẫm: Mệt mỏi, thì cho ngươi dựa vào trong ngực ta. Không ai có mùi mùi hương thơm ngát dễ chịu giống như người, có thể làm trẫm yên bình…”



“Trì… Trẫm muốn ôm ngươi…” Không biết đã là lần thứ mấy, nam nhân khát vọng nỉ non nói ra tiếng lòng, lẳng lặng khép lại hai mắt, nằm úp lên trên quan tài đá bất động.



Đi ra khỏi Úc Vinh cung, nhã thần nam nhân liền thay đổi. Bầu không khí xung quanh đều từ từ chuyển lạnh, khí thế trở nên cường ngạnh, trong nháy mắt biến trở về đương kim thiên tử ngạo mạn nhìn thiên hạ Thịnh Lẫm đế.



“Hoàng thượng, hoàng thượng, nô tài khấu kiến hoàng thượng!” Tân thủ lĩnh thái giám Ngô Xương Bảo nhìn thấy hoàng đế liền nhanh chóng quỳ xuống.



“Khởi bẩm hoàng thượng, qua một thành nữa là đến thọ thần của thái hậu thiên tuế, thái hậu thấy hoàng thượng đến này chưa có bất kỳ an bài nào cho tiệc chúc thọ, đặc biệt sai nô tài đến đây. Nếu như hoàng thượng không muốn tổ chức lớn, thái hậu thiên tuế ý chỉ, vào thọ thần sẽ tổ chức ở điện Thái Hòa, ở cung Đồng Khánh, còn thỉnh hoàng thượng bớt chút thời gian giá lâm. Không biết hoàng thượng thánh ý như thế nào?”



Thịnh Lẫm đế nhíu mày, thiếu chút nữa đã quên thọ thần của nữ nhân này, cũng không thể để cho bà có cơ hội quở trách, bà muốn làm gì thì để bà làm. Phất phất tay, “Trở về báo với thái hậu, nói trẫm vào ngày hôm đó nhất định sẽ đến mừng thọ, về phần an bài tiệc chúc thọ. hãy để thái giám quản sự phụ trách an bài, không nên quá mức phô trương, thêm nữa, công việc kỹ càng nghe theo ý chỉ thái hậu, không cần hỏi lại trẫm.”



“Vâng, nô tài tuân chỉ.” Ngô Xương Bảo lui đi, trở về hậu cung truyền lời.



Quyển hạ