[Nam Nhi Đương Tự Cường Hệ Liệt] – Bộ 5 – Tình Phùng Ác Ý

Chương 6 :

Ngày đăng: 21:21 20/04/20


Editor: Magi điên ( Osin)



Bê-ta: Nami-chan



“Bá mẫu, thỉnh người trở về, ta hôm nay vừa vặn có chuyện quan trọng, thật sự là không tiện bồi người.”



Hắn đứng dậy đuổi người. Bá mẫu cũng không phải là đèn đã cạn dầu, bằng không nhiều năm như vậy cũng sẽ không dũng cảm đối mặt với khuôn mặt lạnh như băng của hắn mà đến thăm hỏi. Nếu cùng đại nhân này đàm phán không thông, đương nhiên nàng cũng sẽ có cách khác.



“Ai nha, đây không phải là A Hổ sao? Lớn như vậy rồi, thực sự là đáng yêu đến cực điểm, ngươi có hy vọng sẽ có một mẫu thân để hảo hảo chiếu cố ngươi không? A Hổ.”



Nàng một phen kéo lấy A Hổ. Bạch Luật Nghi trong tức khắc cũng giật mình sửng sốt. Bởi vì nghe thấy Bách Tỷ Ngạn gọi người này là bá mẫu, là thân thích của Bách gia, y lại là ngoại nhân, cũng không có lý do gì để kéo A Hổ trở lại, đành phải ngốc lăng đứng một bên.



Đột nhiên có một tiếng ầm ầm vang lên. Ở ngoài phòng truyền đến từng thét chói tai của tỳ nữ, Bạch Luật Nghi cũng sợ tới mức sắc mặt xanh mét. Trời đất lúc đó dường như đang rung chuyển ngày càng mạnh, bọn họ tựa như đang đứng trong một cái nôi, bị một bàn tay lớn đùa dai mà không ngừng lay động, bên cạnh là một chiếc tủ gỗ lớn, chịu không nổi trận rung động này, hướng người mà đổ xuống.



Bá mẫu kia kêu lên một tiếng thảm thiết, đẩy A Hổ ra, cái tủ ngã đè xuống với tốc độ cực nhanh, trước khi Bách Tỷ Ngạn vọt lên phía trước, sớm đã không còn kịp nữa rồi.



A Hổ nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, hắn ngã ở một bên, cánh tay chỉ bị trầy da một chút. Người đẩy hắn ra và bị đè dưới chiếc tủ gỗ là Bạch Luật Nghi.



A Hổ khóc to, “Luật Nghi đại ca! Cha, người mau tới, Luật Nghi đại ca bị tủ đè rồi.”



Bách Tỷ Ngạn tim đập như nổi trống, công lực của hắn rất cao, tay trái vừa nhấc lên, cái tủ đã trở về chỗ cũ. Còn nam tử từ trước đến nay luôn làm hắn tức giận thì lại đang nằm im không nhúc nhích  trên mặt đất. Trong phòng nhất thời tĩnh lặng vài giây, hắn lặng lẽ đứng im tại chỗ, nhìn nam tử luôn làm hắn vừa tức vừa giận chết trong nhà mình, trong lòng dâng lên một cảm giác khó nói nên lời.



“Cha!” Tiếng khóc rống của A Hổ lập tức làm lý trí hắn dần thanh tỉnh lại.



Hắn lập tức ngồi xuống, xem xét mạch đập của y, mạch đập tuy có phần yếu ớt hơn bình thường, nhưng vẫn chứng minh được là Bạch Luật Nghi vẫn chưa chết.



Bạch Luật Nghi vẫn còn hơi thở, y cắn chặt răng, đau đến mức nước mắt cũng tuôn ra, thân thủ giữ chặt lấy bàn tay đang đo mạch cho mình: “Chân của ta hình như bị cái tủ đè gãy xương, đau qúa, ngươi đỡ ta ngồi xuống, để ta tự khám tự chữa xem.”



Bách Tỷ Ngạn lập tức chạm tới chân y, Bạch Luật Nghi đau đớn kêu lên một tiếng. Xương của y không bị cái tủ gỗ làm gãy, chẳng qua là chỉ bị lệch vị trí thôi. Xem ra kết cục của việc bị cái tủ đè, ít nhất là không bị gãy xương, ngày mai y cùng lắm là nổi vết thâm đen đầy nguời thôi, chuyện này coi như là trong họa có phúc.



“Ta phải chỉnh lại khớp xương của ngươi một lần nữa, ngươi nên kiên nhẫn một chút.” Hắn lập tức nhận định, đó là hắn cần phải chỉnh lại khớp xương về chỗ cũ.



“Cái…….cái gì?”



Vẻ mặt Bạch Luật Nghi biểu tình như nghe lầm, mà Bách Tỷ Ngạn sắc mặt nghiêm túc dùng hai tay kìm lại, Bạch Luật Nghi lập tức phát ra tiếng kêu so với mổ lợn còn khủng bố hơn.



Y đau đến mức oa oa kêu to, giữa hai khớp xương phát ra tiếng răng rắc, căn bản là đang làm thập đại cực hình dưới thời Mãn Thanh mà, đau đến đến mức nước mắt y lập tức tuôn trào ra.



“Ngươi muốn chết à, dám quan báo tư thù ( lợi dụng việc công để trả thù việc riêng), không được tái lộng!”



Bách Tỷ Ngạn sắc mặt vẫn rất  nghiêm túc nói: “Càng chuẩn bị nhanh càng tốt, chân của ngươi sẽ càng nhanh đỡ.  Không những thế bả vai của ngươi  cũng bị lệch đi một chút.”



Tay hắn đã ấn đến bờ vai y, sắc mặt Bạch Luật Nghi trắng bệch, càng liên tục kêu gào thảm thiết, sự thống khổ của lần nối xương nhanh chóng  vừa nãy trong ký ức của y vẫn còn rất mới mẻ.  Y lập tức giãy dụa đứng lên, y thuật tệ hại như vậy, khiến cho y đau muốn chết, y mới không cần hắn trị liệu.



“Không, không cần, ít nhất cũng phải có tiêm thuốc gây mê, ngươi tuyệt đối không được chạm tới bả vai ta, ít nhất cũng  phải được bác sĩ có giấy phép đàng hoàng chữa, ta không cần phương pháp trị liệu  truyền thống của dân gian.”



Bách Tỷ Ngạn dùng lực nhấn xuống một cái, bả vai phát ra tiếng xương liền lại, nhưng Bạch Luật Nghi cũng đồng thời kêu khiến cho ngay cả A Hổ cũng phải bịt lỗ tai lại, không dám nghe tiếp lần nữa, chỉ dám nâng hai mắt đẫm lệ lên nhìn Bạch Luật Nghi



Bạch Luật Nghi hiện tại mới biết rõ Bách Tỷ Ngạn đúng là loại người lòng dạ độc ác, y khóc lóc nhìn về phía A Hổ, khẩn cầu nói: “Bảo lão cha ngươi dừng tay được không, ta không chết rồi cũng sẽ bị hắn giết chết, A Hổ, nhanh gọi cha người dừng tay được không, Luật Nghi đại ca sắp chết rồi……….”



A Hổ không dám ngăn cản, còn nhè nhẹ xua tay, một lòng cũng vì muốn tốt cho thân thể của y, “Võ công của cha rất mạnh, Luật Nghi đại ca, cha sẽ giúp xương người liền lại tốt hơn.”



Mà Bách Tỷ Ngạn thật giống như đón nhận, từ bờ vai của y, chạm đến khủy tay y, tham âm trầm mặc nói: “Chỗ này hình như cũng bị lệch.”
Nhưng là sau khi Bách Tỷ Ngạn trở lại phòng, đơn giản lau qua bụi bặm bám đầy người, sau đó trèo lên giường, làm cho ván giường vì thể trọng của hắn mà nén xuống một cm, thật sự làm cho Bạch Luật Nghi vì hai người cùng nhau ngủ mà cảm thấy rung động. Không những thế hương  vị nam nhân thơm ngon của hắn xông lên khoang mũi của y, làm cho y thiếu chút nữa nước miếng chảy xuống.



Phải nhớ kỹ là, nam nhân này kỹ thuật siêu thối nát, cho dù bộ dáng dễ nhìn, thể trạng lại cường tráng, cũng không đủ để bù lại được kỹ thuật làm tình kém cỏi của hắn.



“Ta………Ta thực sự rất kém cỏi sao?”



Bạch Luật Nghi cả người chấn động chấn động một cái. Ngữ khí trầm thấp của Bách Tỷ Ngạn xuyên qua tai, y quay người lại, đôi mắt như ngọn lửa màu đen nhìn y như muốn thiêu đốt, hại đầu lưõi y suýt nữa thắt lại. Xem ra Bách Tỷ Ngạn đối với chuyện này, trong lòng vẫn là thực để ý.



Nói cũng phải! Không có nam nhân nào mà không thèm để ý loại sự tình này đi!



“Chuyện này………chuyện này cũng không phải là không có cách, chỉ là giáo dục giới tính thời cổ đại chưa được thông dụng mà thôi.” Y ý muốn an ủi hắn một chút, nhưng ngay cả chính y cũng không thể tin được lời mình nói.



“Người học võ, không nên sa vào trong dục vọng, nối dõi tông đường vẫn là luân lý thông thường của đạo vợ chồng, nhưng mà cũng nên có giới hạn.” Hắn nghiêm túc nói ra lý niệm của chính mình.



Bạch Luật Nghi che miệng thiếu chút nữa cười lên, nói chuyện già nua bảo thủ như thế này, ngay cả ông nội y cũng không bao giờ nói. Y là một người hiện đại có quan niệm *** khỏe mạnh, thật sự chịu không nổi sự cổ hủ này của hắn, y nhịn không được hỏi: “Khó khăn như thế nào là vì chính người không thể cương sao?”



Bách Tỷ Ngạn hơi sửng sốt, đương nhiên nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của y, Bạch Luật Nghi chỉ vào nửa người dưới của hắn: “Lão bà của ngươi cũng đã mất được mời năm, khó có thể không muốn phát tiết vọng động, sau đó đến nửa đêm chỗ kia lại nhếch lên?”



Y nói trắng trợn, làm cho Bách Tỷ Ngạn vẻ mặt như muốn nén lại biểu tình tức giận, trên mặt hiện lên hai đóa hoa đỏ sậm. “Chuyện phóng đãng như thế, ngươi dám tại ngoài miệng mà nói năng xằng bậy?”



“Chuyện này cũng không có gì là phóng đãng cả, ngươi khó có thể không đối với thân thể người khác có hứng thú sao? Tỷ như bộ ngực lớn, bờ mông đáng yêu, linh tinh khác.”



“Ngô…….”



Bách Tỷ Ngạn sắc mặt lúc trắng lúc hồng, làm cho Bạch Luật Nghi thiếu chút nữa cười đau cả bụng, người này ngày thường rất chính trực đứng đắn, nhưng chỉ cần nhắc tới những gì liên quan đến phương diện làm tình, hắn liền trở nên mất tự nhiên vô cùng, giống như hận chính mình không thể thay đổi đề tài này.



“Đêm cũng đã khuy, hắn là muốn ngủ.”



Hắn nằm xuống như muốn ngủ, cũng ý muốn nói đề tài này cần phải dừng ở đây. Bởi vì hắn căn bản là không muốn nói tiếp, để tránh tự rước lấy nhục.



Thấy hắn bày ra bộ dáng như vậy, Bạch Luật Nghi nhịn không được muốn trêu chọc hắn, y cố ý ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: “Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới đêm hôm đó thời điểm trong ôn tuyền, ngươi 『 tính trí bừng bừng 』cỡ nào sao?”



Thân thể Bách Tỷ Ngạn lập tức cứng ngắc, mà ma thủ của Bạch Luật Nghi với tới phần  giữa bụng dưới thắt lưng của hắn nhu lộng: “Nam nhân cấm dục lâu là không tốt đâu, ta giúp ngươi lộng ra là được rồi.”



“Bạch đại phu………”



“Hư, nơi này của ngươi đều……….Oa! Kỳ thật là ngươi ngạnh a.”



Ma thủ của y sờ loạn phía dưới của hắn, nam nhân kia không những ngạnh, mà phương thức này dùng ở trên người  Bách Tỷ Ngạn, cũng là hữu hiệu như nhau.



Y đem môi tiến gần đến chỗ cực nóng kia, lập tức nghe thấy yết hầu Bách Tỷ Nhạn phát ra một tiếng tiếng thở dốc trầm thấp, y cứ coi như là phục vụ đến nơi đến chốn, đưa khuôn mặt mình vùi vào trong. Mà bộ vị đang ngạnh của nam nhân trước mắt, làm cho y thiếu chút nữa hàm ngậm lại không được.



Bách Tỷ Ngạn thở ra nhiệt khí, thanh âm trầm thấp dễ nghe lại nam tính khàn khàn thở dốc thế kia đã đủ mê người, làm cho Bạch Luật Nghi ngậm vào càng sâu hơn, đầu lưỡi  càng thêm xảo duyệt mà chuyển động.



Chú thích:



(*) Đại thử: Tiết đại thử; ngày nóng (một trong 24 tiết, khoảng 22, 23, 24 tháng 7, là khoảng thời gian nóng nhất ở Trung Quốc



Link



END 6