[Nam Nhi Đương Tự Cường Hệ Liệt] – Bộ 5 – Tình Phùng Ác Ý

Chương 5 :

Ngày đăng: 21:21 20/04/20


Editor: Magi điên ( Osin)



Bê-ta: Nami-chan



Tầm mắt y nhìn thẳng vào khố hạ của Bách Tỷ Ngạn, cự vật đang lẳng lặng nằm úp sấp dưới bụi cỏ màu đen rậm rạp………………………Bạch Luật Nghi vội che miệng lại, cái thứ kia quả thực là thiên phú dị bẩm mà………… Y nuốt nước miếng, lại có thêm một món ăn đặc sắc nữa nha.



Y thực là đói bụng, cả đời này chưa bao giờ thấy đói đến như vậy!



“Bạch đại phu, ngài cũng ở đây sao?”



Y khó khăn nâng hai mắt của mình lên. Ánh mắt hoàn toàn luyến tiếc không nỡ rời đi món ngon hoặt sắc sinh hương trước mặt, vậy mà đột nhiên phải rời bỏ nó, thật làm mình đau đến không muốn sống mà!.



Nhưng mà lão Thiên gia cũng thật là có mắt quá đi, chắc gần đây y làm được nhiều việc thiện, nên ngài đã quyết định để cho y “All you can eat”, gần gũi ngắm nhìn nam tử nhập dục (tắm rửa). Lúc Bách Tỷ Ngạn đi tới, cặp mông nhẵn bóng bước đi uyển chuyển, khiến thần hồn của y không biết đã bay đi đâu.



Sau khi Bách Tỷ Ngạn tẩy rửa xong, bước vào hồ, đi tới trước mặt Bạch Luật Nghi, ngâm mình trong nước, thuận tiện cùng y nói chuyện. Mái tóc ẩm ướt của hắn rũ xuống che khuất ánh mắt, hắn dùng mu bàn tay vén lên, nhìn thấy cái cổ gợi cảm kia khiến cho toàn thân y như bị điện giật cho tê rần, làm cho y thiếu chút nữa thật mất mặt mà nhỏ nước dãi vào trong ôn tuyền.



“Bạch đại phu, ta thấy A Hổ mấy ngày nay sắc mặt hồng nhuận, thân thể được điều dưỡng tựa hồ đã khởi sắc. Nữ đầu bếp mỗi ngày đều theo chỉ dẫn của ngươi mà nấu ăn, tuy rằng đồ ăn có hơi nhạt một chút, nhưng mà chính bản thân ta cũng ăn theo, cũng cảm thấy được thân thể linh hoạt hơn trước nhiều, quả nhiên dược bổ không thể bằng được thức ăn bổ dưỡng a.”



Đúng vậy, dược bổ cũng không bằng thực phẩm bổ. Cho nên hiện tại, y siêu cấp muốn dùng cơ thể này của hắn để bồi bổ tiểu động đang cơ khát muốn chết của chính mình.



Nhìn ngắm cơ thể hắn ở khoảng cách gần hơn, cơ thể này thực đúng là hàng thật giá thật mà. Hơn nữa hai quả mâm xôi hoang dã kia đang ở ngay trước mắt, trong suối nước nóng thoắt ẩn thoắt hiện, hại yết hầu của y cơ khát đến chết, thật là muốn uống một ngàn CC nước ép mâm xôi hoang dã mà. (cc ở đây là đơn vị đo lường, kiểu như 1000 cc máu ấy)



“Bạch đại phu, trước đó vài ngày, lúc ta cam kết với ngài, cũng thật sự là quá mức thất lễ. Nhưng là ngày đó, ta cũng đã nói, nếu ngài chữa khỏi bệnh cho A Hổ, ta nguyện ý trả bất cứ giá gì.” Hắn nhếch miệng cười một tiếng, “Hy vọng không phải là ngài muốn ta tự vẫn chứ.”



Đấy là do lúc trước còn đối chọi gay gắt, nên lúc đó cũng chỉ đùa cợt mà nói thôi, hiển nhiên cũng muốn bác quân nhất tiếu (1). Ngày đó, ngữ khí lạnh lùng của Bách Tỷ Ngạn vẫn còn văng vẳng bên tai, nhưng hiện giờ tâm tư trong mắt Bạch Luật Nghi cũng chỉ toàn là tâm địa xấu xa đanng càu nhàu lải nhải mà loạn chuyển.



Mặc kệ hắn là người cổ đại hay hiện đại, mặc kệ là một tên nam nhân đã có con riêng, không có chút giá trị. Nam nhân trước mắt này, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, từ sợi tóc đến lông chân, căn bản là một hảo tuyệt phẩm nam nhân mà, kết luận một câu —— không ăn, thật là có lỗi với bản thân!



Y thà rằng đắc tội với thiên thiên vạn vạn người trong thiên hạ, cũng sẽ không bao giờ đắc tội với chính bản thân mình! Đây chỉnh là nguyên tắc sống không bao giờ thay đổi của y.



“Ngươi có biết đồng tính luyến ái là gì không?”



Y đi thẳng vào vấn đề trọng điểm mà nói ra, dù sao cá tính của y vốn không phải là loại người thích vòng vo. Nếu có người lấy kim đâm y, cam đoan rằng y nhất định sẽ lấy hỏa tiễn đánh trả.



Cho nên tuyệt thế mỹ nam tử này, hiện tại cứ dùng thân thể lõa lồ của chính mình mà hấp dẫn y, hơn nữa lại còn ướt đẫm trong nước mà biểu hiện phiến tình đến như vậy. Những bọt nước ấm áp kia, lướt qua làn da màu tiểu mạch lại càng thêm nóng bỏng mê người hơn. Y không thể khách khí được nữa, trong mắt y chỉ có bốn chữ này mà thôi: “thượng rồi hẵng nói”.



“Cái gì? Bạch đại phu?” Bách Tỷ Ngạn hiển nhiên một chút cũng không hiểu những từ ngữ hiện đại trong lời nói của y.



Không thể chờ được nữa, suy nghĩ một chút nên dùng từ ngữ cổ đại nào cho phù hợp, rốt cục khiến cho y trong óc toàn sắc dục cũng tróc ra được mấy từ.



“Long dương, đoạn tụ chi phích (2)?”



Chỉ sợ Bách Tỷ Ngạn là lần đầu tiên bị người khác hỏi trực tiếp như vậy, hơn nữa lại là một vấn đề đặc biệt thế này, biểu tình không hiểu nguyên do gì. Khiến cho Bạch Luật Nghi giống như một sắc ma, lôi kéo hắn muốn hắn đi lên, hắn theo phản xạ mà nhảy lên, Bạch Luật Nghi lập tức liền dính lấy hắn.



“Cho ta!”



Không chút nào che dấu nhu cầu của bản thân, y đã nhanh chóng bị mỹ nam tử này làm cho đầu óc choáng váng rồi. Y muốn thượng hắn, nhất định phải thượng hắn……….Ách, không đúng, y là muốn bị thượng, nhất định phải được mỹ nam tử cổ đại này thượng đến loạn thất bát tao. A! y mặc kệ, tóm lại y chính là muốn làm rồi.



Giờ phút này, y gần như đã kề sát vào người hắn, người ngu ngốc đến thế nào cũng có thể rõ ràng tình huống hiện tại thực không hề thích hợp. Gương mặt đứng đắn của Bách Tỷ Ngạn rốt cục cũng lộ ra một chút hoảng hốt, tất nhiên hoàn toàn không hiểu y đang muốn làm cái gi: “Bạch đại phu, đến tột cùng………….Ách!”



Không để cho hắn nói xong, bàn tay hư hỏng của y liền vươn tới, ***g ngực của hắn thực giống như y nghĩ, không, so với suy nghĩ của y lại càng tuyệt hơn.



Ngực hắn rắn chắc giống như tường xi măng. Sau đó, ma thủ của y còn trực tiếp sờ qua cơ bụng sáu múi của hắn, dần dần hạ xuống khố hạ, vuốt qua vài cái bằng cách đổ nước nóng  lên khu rừng rậm rạp kia, mục đích cuối cùng, đương nhiên sẽ sờ tới chỗ sẽ làm cho chính mình dục tiên dục tử.




Bá mẫu tuổi cũng lớn, tuy rằng tướng công đã chết mười năm nay, nhưng mà nàng dám nói dám làm, bằng không mười năm nay không ngừng đến đây chỉ để bàn về một chuyện. Mặc dù đáp án của Bách Tỷ Ngạn tất cả đều là không cần, nàng vẫn như cũ không chút nản lòng, nàng cười một phen vỗ ngực Bách Tỷ Ngạn.



“Ta nói Tỷ Ngạn nha, nửa đêm trên giường nên có một nữ nhân sưởi ấm chăn gối cho ngươi, không phải là rất tốt sao? Bằng không nữ nhân bên ngoài cũng không sạch sẽ gì, nhất là ở kỹ viện, ai mà biết có bệnh hay không, ngươi chính trực mà lại còn trẻ, cũng phải quan tâm cái phương diện kia chứ.”



Nhắc đến chuyện giường gối, làm cho sắc mặt Bách Tỷ Ngạn đen xuống vài phần. Liền thật khéo léo, Bạch Luật Nghi vừa mới dẫn A Hổ tiến vào, có thể cũng nghe đến câu vừa rồi, khóe miệng y hơi run run, bụm miệng cười, khiến cho Bách Tỷ Ngạn giận đến mức đầu óc như muốn nổ tung, ngay cả bá mẫu đang nói cái gì cũng không nghe được.



END 5



Chú thích:



(1) Bác quân nhất tiếu: Bác là uyên bác, hiểu biết; quân là nam nhân; nhất tiếu: nở nụ cười. Về phần nghĩa, ta cũng chưa hiểu lắm về câu này, nàng nào biết có thể chỉ giáo cho ta với:D:D



(2) Đoạn tụ chi phích: Đoạn tay áo chi phích



Câu này bắt nguồn từ mối tình của Hán Ai Đế và Đổng Hiền



Hán Ai Đế cắt áo vì người yêu



Đổng Hiền là nhân vật chính trong câu chuyện “tình yêu cắt áo” của Hán Ai Đế rất nổi tiếng. Ai Đế vì Đổng Hiền đã cam tâm tình nguyện bỏ đi không ít những người đẹp trong hoàng cung để sủng ái một mình ông ta, thậm chí còn muốn đem giang sơn nhường lại cho ông ta. Mối tình giữa họ trở thành hình mẫu cho những người đồng tính luyến ái ở đời sau.



Đổng Hiền tự là Thánh Khanh người vùng Vân Dương. Cha là Đổng Cung từng làm đến chức ngự sử. Vào thời đó, Đổng Hiền còn là một người hầu bên cạnh thái tử. Ban đầu, Đổng Hiền không được chú ý nhiều. Cho đến một hôm, Đổng Hiền đang làm việc trong cung, đúng lúc dừng lại ở trước điện thì Ai Đế, khi đó đã là hoàng đế nhìn thấy. Chỉ nhìn một cái, Ai Đế đã phát hiện, dường như mấy năm không gặp vì Đổng Hiền đã trưởng thành và tuấn tú hẳn lên và đem so với những cung nữ phấn sáp trong lục viện anh ta còn kiều diễm hơn. Ai Đế không cầm được sự vui mừng lịnh cho Đổng Hiền theo sau mình hầu hạ. Từ đó Ai Đế đối với Đổng Hiền ngày càng sủng ái hơn. Ngồi cùng xe, ngủ cùng giường, làm gì cũng không rời xa Đổng Hiền. Ông ta còn phong cho Đổng Hiền làm Hoàng Môn Lang, bắt Đổng Hiền lúc nào cũng phải ở bên cạnh mình. Cha của Đổng Hiền là Đổng Cung cũng được thăng lên Bá Lăng Lịnh rồi Quang Lộc đại phu.



Theo sử sách còn ghi chép lại, Đổng Hiền không chỉ có khuôn mặt giống mỹ nữ mà từ ngôn ngữ cử chỉ đều giống phụ nữ, “tính tình dịu dàng”, “giỏi quyến rũ”. Vì vậy Ai Đế ngày càng súng ái Đổng Hiền hơn. Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ. Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứt cánh tay áo của mình. Người đời sau gọi mối tình đồng tính là “mối tình cắt tay áo” cũng là có nguồn gốc là điển cố này.



Sau sự kiện đó, Đổng Hiền biết rằng hoàng đế có lòng yêu thương mình thật sự nên vô cùng cảm động. Nhưng để tránh những sự việc như vậy tái diễn, ông ta tổ chức một cuộc cải cách y phục trong hoàng cung. Ông ta là người đi đầu trong việc mặc loại y phục tay bó tà ngắn, vừa hoạt động thuận lợi, dễ dàng không giống tập quán trang phục của triều Hán về trước, lấy việc mặc áo lót rộng và ống tay dài làm đẹp. Cách cải cách này của Đổng Hiền trở thành một trào lưu trong hoàng cung. Các cung nữ phi tần đều tranh nhau học theo cách mặc của ông ta, cắt ống tay áo mặc một bộ đồ giản tiện và cho đó là mốt thời thượng.



Để biểu hiện sự sủng ái của mình đối với Đổng Hiền, Ai Đế còn phong Đổng Cung là đại thần là một chức quan chuyên lo gỗ đá cho các công trình xây dựng. Ai Đế còn lịnh cho Đổng Cung xây dựng cho Đổng Hiền một tư dinh mới thật tráng lệ, quy mô vượt hơn hẳn các vị đại thần. Những ngọc lạ châu quý trong cung đều để cho Đổng Hiền tự chọn lấy, thậm chí nhiều đồ dùng của vua như giày, quần áo và xe ngựa đều dùng chung với Đổng Hiền. Vợ và em của Đổng Hiền nhiều lần được ban thưởng mà không rõ lý do vì sao.



Ân sủng trong nội cung còn chưa đủ, Ai Đế còn muốn người được mình yêu thương có một địa vị đứng đầu trong triều chính. Ai Đế muốn phong Đổng Hiền tước hầu nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Sau đó vừa lúc thừa tướng Vương Gia chết, trong triều giảm đi một thế lực phản đối Đổng Hiền, Ai Đế đã bãi miễn chức Đại tư mã đang do một người họ ngoại đảm nhiệm, phong cho Đổng Hiền chức Đại tư mã. Đây là chức quan cao nhất trong triều đình nhà Hán.



Đổng Hiền mới bước vào tuổi 22 mà đã đạt đến chức vị đó, quyền lực rất lớn, cơ hồ đã có thể chia đôi thiên hạ cùng với hoàng đế. Theo sử sách còn ghi chép lại thời đó có một vua của Hung Nô đến Trung Quốc để triều kiến hoàng đế triều Hán. Ông ta thấy người giữ chức Đại tư mã quyền lực nhất triều lại là một thiếu niên mỹ mạo tuấn tú, bất giác cảm thấy kinh hãi vô cùng. Khi ông ta hỏi dò, hoàng đế mới đáp rằng: “Tuy Đại tư mã tuổi còn rất trẻ nhưng là người hiền đức nhất nước này. Vì tài năng mới được thăng chức vị cao như vậy”. Kết quả là, Thiền Vu của Hung Nô tin đó là sự thật mới kính cẩn hướng về phía Đổng Hiền hành đại lễ còn chúc mừng hoàng đế triều Hán có được một hiền thần tuổi rất trẻ như Đổng Hiền.



Sau đó, tình yêu của Ai Đế tựa hồ như không còn biết làm thế nào để tỏ sự sủng hạnh đặc biệt của mình đối với Đổng Hiền. Có một ngày, Ai Đế mở yến tại điện Kỳ Lân cùng chư thần, sau khi uống vài chun rượu, đột nhiên Ai Đế nhìn Đổng Hiền bằng đôi mắt đầy thâm tình rồi cười nói rằng: “Trẫm muốn theo vua Nghiêu vua Thuấn thực hiện việc nhường ngôi, liệu có được không?”. Ý của câu này chính là Ai Đế muốn học theo cách làm của các vua thời trước lấy ngôi vị của mình nhường lại cho Đổng Hiền. Một câu nói của thiên tử khiến cả triều văn võ bá quan ngỡ ngàng, nói cũng không thành lời.



Đợi khi các đại thần tỉnh lại, một người mới tiến lên phía trước nói: “Thiên hạ này là thiên hạ của Cao hoàng đế chứ không phải là thiên hạ của bệ hạ. Bệ hạ chỉ là người kế thừa lại thiên hạ này của tổ tông mà thôi. Nếu truyền lại ngôi vị thì chỉ có thể truyền lại cho con cháu đời đời mà thôi. Bệ hạ là vua một nước, cần phải biết rằng thiên tử không nói đùa, cho nên ngàn vạn lần không nên nói những lời như vậy!”. Ai Đế nghe lời nói này, im lặng không nói thêm lời nào nữa nhưng hiển nhiên là không còn hứng thú gì. Ai Đế ra lịnh đuổi người đó ra khỏi bữa tiệc về sau có mở yến tiệc cũng không cho ông ta tham gia nữa.



Ai Đế khi đó còn rất trẻ nhưng đã sớm nghĩ đến những ngày sau khi mình chết đi sẽ không còn Đổng Hiền nữa, thấy rất thương tâm. Ai Đế bèn lịnh cho các đại thần xây dựng bên cạnh lăng mộ của mình một phần mộ khác để chuẩn bị sau này nếu Đổng Hiền có chết thì sẽ an táng bên cạnh phần mộ của mình. Ý muốn của ông ta là sau khi chết cũng muốn được chôn cùng người yêu của mình, “sống thì cùng giường, chết thì cùng huyệt”. Nhưng điều đó là không thể được, ngày họ phải chia tay đã sớm đến. Tháng 6 năm Nguyên Thọ thứ hai, Ai Đế mới chỉ 26 tuổi mắc bạo bịnh mà chết. Thái hoàng thái hậu để cho Vương Mãng làm chủ triều chính. Vương Mãng cực lực phản đối Đổng Hiền, không muốn để cho ông ta tiến cung. Đổng Hiền cũng biết mình gặp đại họa đến nơi rồi, vì vậy ông ta và vợ con cùng tự sát tại nhà để tránh hậu hoạn và cũng là chết để đáp lại mối tình của Ai Đế dành cho mình.



Nguồn: HERE



(3) Thủy tâm đốn phế: đại khái là tim đang đập bỗng nhiên ngừng lại



(4) Vô trí: ý chỉ là người không có đầu óc, trí thông minh.



(5) Bình thủy tương phùng: bèo nước gặp nhau, ý của em Nghi trong này là 2 người gặp nhau là một cái duyên:”>:”>



(6) Tuyến tiền liệt: cái này ta gg và tìm được trong wp của bạn vanvulau:”Trong quan hệ *** đồng tính thì tuyến tiền liệt được ví von như G-spot của nam giới hay còn gọi nà điểm nhạy cảm. Trong truyện tranh hay đam mỹ thường thì các bạn hay nghe những câu như: “Ô…trúng…trúng rồi…”  (phát biểu bởi thụ) hay “Chỗ này sao?” (tuyên ngôn bởi công) =]] =]], đó chính là lúc chạm phải nó nha. Nhưng ngoài đời thực thì không phải dễ trúng vậy đâu, tuyến tiền liệt nằm ở ngay dưới bàng quang, tuốt sâu bên trên, muốn đụng được đòi hỏi anh công phải có “Chiều dài” nhất định, hí hí. Cơ mừ theo lời người trong cuộc thì một khi chạm trúng sẽ có cảm giác như  “dòng điện 3000V đánh thẳng lên não, rất chi xung xướng”.



cảm ơn bạn vanvulau



thỉnh mọi người qua đây cho rõ hơn ạ:”>:”> Here