Nam Nô

Chương 10 :

Ngày đăng: 11:29 18/04/20


CHƯƠNG MƯỜI



Lùi tới tận mép giường, Dịch Thủy tự biết đã cùng đường, đành cố trấn tĩnh và nghiêm mặt nói: “Thỉnh Vương gia tự trọng, Dịch Thủy là nô lệ, cũng tức là người của Vương gia, số phận hoàn toàn do Vương gia nắm giữ. Ta lỡ nói lời khó nghe, giờ Vương gia muốn Dịch Thủy đem thân hầu hạ Dịch Thủy tuyệt không dám trái ý. Thế nhưng thường nghe những tính nô thất sủng nói rằng hầu hạ chủ tử là chuyện trịnh trọng vô cùng. Không kể thời gian, địa điểm, cả điều kiện bài trí đều phải tuyệt hảo, mới có thể giúp cho chủ tử được vui vẻ. Giờ đang ở giữa chiến trường, chưa nói đến hậu quả nghiêm trọng là làm dao động lòng quân, chỉ riêng nơi đây dù là Hoàng cung, tuy cũng phú quý nhưng làm sao sánh được với Vương phủ. Cầu Vương gia nghĩ lại, chờ trở về Tuyết Duyên, Dịch Thủy nhất định cố sức học hỏi, tận lực hầu hạ Vương gia hài lòng.”



Hạ Hầu Lan gật gù: “Không ngờ một tên nô tài như ngươi mồm miệng lại lanh lợi thế này; có điều loại sự tình này một khi đã có hứng lên thì dù giữa bãi cỏ lộ thiên cũng không phải không được.” Nói xong hắn cố ý ghé sát vào Dịch Thủy: “Không tin ngươi thử sờ chỗ này của Bản vương xem.”



Miệng nói, hắn thản nhiên chụp tay Dịch Thủy kéo lại, lập tức thấy tiểu nô lệ phát hoảng giật tay ra thật xa, hai mắt một chút cũng không dám nhìn đến người mình. Hạ Hầu Lan suýt chút nữa bật cười thành tiếng, biểu hiện của Dịch Thủy ngây ngô như vậy ngược lại càng làm hắn hứng thú. Đang định đùa giỡn thêm một chút, chợt thấy tiểu nô lệ dường như vừa hạ một quyết định rất trọng đại, lại còn chỉnh tư thế rồi nói: “Nếu Vương gia cố chấp như vậy Dịch Thủy cũng đành tuân mệnh.”



Nói rồi hắn chậm rãi đứng lên, cũng không quỳ nữa, thanh âm vốn kiên cường lại ra vẻ nhu mị cất lên: “Nhưng không biết Vương gia muốn nô tài giúp người cởi y phục hay tự tay làm đây?”



Hạ Hầu Lan nhất thời ngẩn người, lòng nghĩ tên nô lệ này sao lại chuyển biến nhanh vậy? Dịch Thủy thế này lại khiến hứng thú thưởng thức của hắn một hơi biến mất tăm, mắt nhìn những ngón tay thon dài chậm rãi cởi từng nút áo, động tác mặc dù không lả lơi nhưng cũng có vài phần phong tình. Từng chút từng chút, khoảng ngực rắn chắc màu thiển mạch* hé ra vẻ sáng mịn như châu ngọc.




Càng nghĩ càng thấy có lý, hắn cuối cùng lại phấn khởi sửa soạn hành lý, chuẩn bị ngày hôm sau theo đại quân hồi triều.







*màu thiển mạch: màu lúa mạch (hình như nhạt hơn một chút).



=)) ngoài bưng mỏ cười mình hêm mần được rì khác hơn với sự *ngoan cường* của Thủy Thủy nữa ồi =))~



***