Nam Nô

Chương 11 :

Ngày đăng: 11:29 18/04/20


CHƯƠNG MƯỜI MỘT



“Vương gia, đây là canh ngân nhĩ hạt sen mới làm xong, vừa thơm ngọt mà hương vị cũng rất ngon, lại rất bổ dưỡng nữa; ngài có muốn nếm thử không?” Bên trong khoang xe ngựa xa xỉ, Hạ Hầu Thư tay bưng một chén điểm tâm, miệng vừa cười vừa hỏi trong khi mắt vẫn tỉ mỉ quan sát sắc mặt chủ nhân.



Không hiểu vì sao từ sau đêm Vương gia sủng hạnh Dịch Thủy bỗng dưng hàng tá chuyện quái dị bắt đầu phát sinh. Không nói đến chuyện đệm giường ngày nào cũng biến mất một cách bí ẩn; chỉ riêng việc Vương gia thay vì truy tìm lại chỉ chăm chăm tìm cơ hội để ầm ĩ xả giận… đã cực kỳ khác thường rồi.



Hạ Hầu Lan liếc nhìn nô tài tâm phúc, hắn cầm lấy chén canh rồi đưa lên miệng uống. Uống được hai ngụm, lại thấy Hạ Hầu Thư vẫn chăm chú nhìn mình, hắn đành mở miệng hỏi: “Ngươi nhìn chằm chằm cái gì? Mặt ta mọc hoa sao?!”



Nô tài bị dọa phát khiếp, vội vã cúi đầu, lại càng làm hắn giận thêm, bực bội nói: “Xem ngươi làm ra cái dạng gì kia?! Ta có ăn thịt ngươi chưa?!”



Hạ Hầu Thư mắt thấy cứ tiếp tục thế này không ổn tí nào, nhiều ngày nay trong quân hầu như không có tướng lĩnh nào dám đến gặp Vương gia. Đến cả hắn, xưa nay vẫn được Hạ Hầu Lan coi là nô tài đắc lực nhất, mấy ngày qua cũng bị ăn mắng không ít lần. Nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc hắn đánh liều mở miệng hỏi: “Vương gia, thực ra đêm đó tên nô lệ kia hầu hạ không tốt sao? Để nô tài tìm hắn nghiêm khắc dạy dỗ một phen.”



Hạ Hầu Lan hừ một tiếng: “Ta có nói hắn hầu hạ không tốt sao?” Được một lát, hắn lại quay sang Hạ Hầu Thư: “Tại sao bỗng nhiên ngươi hỏi thế?”



Hạ Hầu Thư vội cúi đầu nói: “Nô tài chỉ đoán mò thôi, tại vì nếu hắn hầu hạ chu đáo thì sao mấy ngày nay không thấy Vương gia cho gọi hắn nữa.”




“Thỉnh đại nhân đi trước dẫn đường.”



Hạ Hầu Lan!! Ta phải tìm ngươi nói cho ra nhẽ, ta nhất định phải tìm ngươi…



Lúc này trong tâm Dịch Thủy, chỉ còn độc một ý niệm ấy mà thôi.



—-



*đào nô: nô lệ bỏ trốn.



*nhu thủy: ôn hòa như nước.



***