Nam Nô
Chương 27 :
Ngày đăng: 11:29 18/04/20
CHƯƠNG HAI BẢY
Nhất thời, căn phòng trở nên tĩnh lặng nặng nề. Trên giường gấm, mái tóc Hạ Hầu Lan và Dịch Thủy vẫn buông xõa quấn triền, tựa hồ tố cáo một màn hoan lạc cuồng nhiệt vừa diễn ra.
Hắn cuối cùng nghĩ thế nào? Hắn đang giận mình sao? Nếu thế sao hắn vẫn đáp ứng, không lẽ là vì lời hứa ban nãy, thực chỉ vì lời hứa đó sao????
Nằm bên người Hạ Hầu Lan, chưa bao giờ Dịch Thủy cảm thấy bất an thế này… phải làm sao đây? Hắn nên làm gì bây giờ? Liệu Hạ Hầu Lan có nghĩ hắn là loại tiểu nhân trong đầu chỉ tham lam tước vị không?? Hắn sẽ không cho rằng tất cả đến giờ đều chỉ là trăm phương ngàn kế dàn dựng để lừa gạt hắn chứ??
Thôi được, Dịch Thủy thừa nhận, mới đây thôi hắn quả thực muốn có được tước vị kia, bởi hắn không phục. Vì sao chính mình mãi mãi chỉ có thể là một tính nô? Nếu số phận đã không để hắn thoát kiếp hầu hạ người khác; vậy đã làm hắn quyết phải làm đến tối thượng địa vị, phải làm đến lúc có thể cùng Hạ Hầu Lan sánh vai đường hoàng mới cam tâm.
Cuối cùng cũng chỉ vì thế mà căn cơ suy tính, thế nhưng giờ hoàn toàn không phải thế nữa… hắn giờ chỉ cần biết Hạ Hầu Lan đến tột cùng đối với mình có bao nhiêu thương yêu. Coi như một lần đánh cuộc, thử lòng dạ hắn sâu cạn nhường nào; Dịch Thủy cũng chẳng cần quan tâm Vương phi hay không nữa.
Thế nhưng xem tình trạng lúc này, hình như hắn vừa phạm một sai lầm ngu ngốc. Cực kỳ ngu ngốc.
Có điều hắn không muốn giải thích, ít nhất ngay bây giờ hắn không muốn giải thích. Làm vậy liệu còn giữ được chút nào tự tôn sao?
Thôi đành vậy, Hạ Hầu Lan a, nếu ngươi thực sự mất hứng, ta… ngày mai ta sẽ nói thực cho ngươi hay. Còn giờ, ít nhất để ta đêm nay tự gạt mình vậy, để ta tin rằng ngươi thật lòng yêu ta, nguyện ý cho ta tất cả, để ta tin rằng tâm chúng ta thực ở cùng một nơi.
——
*hư vị: địa vị giả tạo, vô nghĩa.
*phát thệ: thề.
*hữu kinh vô hiểm: (có lẽ là) thần hồn nát thần tính, chưa thực gặp nguy hiểm đã kinh hãi.
ọ__ọ ôi~~ mình hêm có tung hoa cho sự cứng đầu của Thủy Thủy… cơ mà Lan Lan sao ảnh giỏi trở mặt quá đi… ọ___ọ ~~
—
còn nữa, từ bi giờ mình sửa tước hiệu ‘Nhạc Vương’ của Lan Lan thành ‘Lạc Vương’ nha ò_ó ~ thật ra Nhạc Vương hay Lạc Vương mới đúng mình cũng hêm chắc lắm, nhưng hôm qua mới để ý là Hán Việt từ đó có thể đọc là ‘Nhạc’ hoặc ‘Lạc’, mà hình như ‘Lạc’ hợp lý hơn õ_ò~ mấy lại mình thấy nghe ‘Lạc Vương’ ưa ưa hơn :”>~
***