Nam Phi Hoặc Chủ

Chương 129 : Phượng viêm hôn mê

Ngày đăng: 18:52 19/04/20


Kha Phượng Viêm lâm bệnh hôn mê bất tỉnh, thái y bó tay hết cách. Hoàng bảng dán ra, cho tìm thần y thiên hạ.



Hoàng cung Kha triều.



“Bệ hạ vẫn chưa tỉnh sao?” Lưu Đan ở ngoài điện hỏi thái y.



Thái y thở dài, đáp: “Sốt của bệ hạ không cao không thấp, dường như là không phải không tỉnh mà là không muốn tỉnh lại.



Lưu Đan gật đầu, ý bảo thái y lui xuống. Hắn đi vào nội điện, nhìn Kha Phượng Viêm vẫn luôn hôn mê, đón lấy túi chườm đá cung nữ đưa tới.



“Các ngươi lui xuống hết đi!”



Khi trong điện chỉ còn lại hai người, Lưu Đan lên tiếng, “Xuất hiện đi!”



Thoáng cái, một tên ám vệ đã xuất hiện.



“Điện hạ!”



“Đã xảy ra chuyện gì?” Theo Kha Phượng Viêm mấy năm qua, Lưu Đan cũng có tiếp xúc với ám vệ.



Ám vệ do dự, không biết có nên nói ra hay không. Lưu Đan xoay qua, nhìn hắn bằng ánh mắt sắc bén, “Bệnh của bệ hạ là tâm bệnh, nếu tâm bệnh không trị, e là bệ hạ sẽ không tỉnh lại, đạo lý này, ngươi không hiểu hay sao?”



Ám vệ cúi đầu, “Thuộc hạ hiểu! Cách đây mấy ngày, bệ hạ đã đi tìm Hoàng quý quân…”



Ám vệ kể lại đầu đuôi một lượt, Lưu Đan lâm vào trầm tư. Khúc mắc của bệ hạ quả nhiên vẫn là Hoàng quý quân, nếu Hoàng quý quân không xuất hiện, e là bệ hạ không chịu tỉnh.



“Giờ Hoàng quý quân đang ở đâu?”



“Thuộc hạ điều tra được, dường như Hoàng quý quân đang trên đường về triều!”



Lưu Đan thở phào một hơi, “Ừm, bổn quân hiểu rồi, ngươi lui xuống đi!”



Ám vệ vừa lui, tiểu thái giám đã tới truyền lời.



“Điện hạ, Phương dung thư cầu kiến!”



Phương Tự? Người từng tranh sủng thất bại? Lưu Đan cũng sắp quên mất hắn.




Mạc Tuyệt chịu đựng, không nói, y muốn nhìn xem hắn có thể làm được tới mức nào.



Giống như không biết mỹ nhân đang nhẫn nhịn, hắn lại sờ xuống phía dưới và đang có xu thế trượt vào. Có thứ có thể nhịn, nhưng cũng có thứ không nhịn được nữa.



Bốp một tiếng, Mạc Tuyệt đánh lên tay hắn.



“Huynh thôi chưa?”



Lam Dục Quỳnh ủy khuất, rút tay, “Mỹ nhân thật tàn nhẫn…” Lại là câu này.



“Đánh tới tay tại hạ đỏ cả lên, mỹ nhân không đau lòng sao?”



Nhìn bộ mặt vô lại của hắn, Mạc Tuyệt cầm tay hắn lên, đúng là đỏ thật, nhưng ngoài miệng lại nói, “Không đau lòng!”



“Mỹ nhân không đau lòng cho tại hạ, nhưng tại hạ lại thấy xót cho mỹ nhân, để xem tay mỹ nhân có đỏ hay không?” Dứt lời, hắn cầm tay Mạc Tuyệt, đưa tới bên môi, hôn một cái.



“Tại hạ hôn xong, mỹ nhân sẽ không đau nữa!” Hắn cười toe toét.



Mạc Tuyệt đỏ mặt, cúi đầu.



“A, mỹ nhân đang thẹn thùng?” Lam Dục Quỳnh nói khẽ vào tai y.



Tưởng Mạc Tuyệt thẹn thùng, Lam Dục Quỳnh không dám nói tiếp nữa, ai ngờ…



Hàng mi như cánh bướm mấp máy như đi vào lòng người, đôi ngươi lấp lánh thủy quang như hút hồn hắn. Đôi môi đỏ mọng cong lên, tiếng cười tràn ra.



Thật là yêu nghiệt.



Nam Phi ‘Hoặc’ Chủ



Editor: Zhou Zhou



Beta: Ngạo



.