Nam Phi Hoặc Chủ

Chương 88 : Mạc tuyệt đau lòng

Ngày đăng: 18:52 19/04/20


Gia La Đức nhìn Kha Phượng Viêm bằng đôi ngươi hàm chứa ý cười, giống như đang nói, hoàng thượng, người phải làm thế nào đây?



Thấy quần bị ướt, Kha Phượng Viêm cảm thấy Gia La Đức này rất thú vị. Hắn kéo tay Gia La Đức tới thắt lưng mình, “Ái phi làm ướt quần trẫm, có phải nên làm gì đó hay không?”



Tất nhiên Gia La Đức cũng biết Kha Phượng Viêm đang chỉ cái gì, hắn lập tức vươn tay cởi đai lưng người nọ ra, vừa cởi vừa nhìn Kha Phượng Viêm, không có ý định dừng lại.



Mắt thấy ngoại khố bị cởi xuống, Kha Phượng Viêm nâng cằm Gia La Đức lên, ánh mắt trêu chọc, “Ái phi không định mở miệng nói chuyện à?”



Dứt lời, hắn nhéo lên ngực Gia La Đức một cái, “Hay là định lát nữa rên rỉ?”



“Ha ha!” Gia La Đức ngồi dậy, tiếp tục cởi y sam Kha Phượng Viêm, “Thì ra hoàng thượng đã sớm biết ta có thể nói tiếng Hán!”



“Người hiến cho trẫm, sao có thể không biết nói tiếng Hán!” Kha Phượng Viêm thản nhiên nói, “Tới đây đi, hãy để ta xem thành ý của Khương Hồ đại vương ra sao!”



Gia La Đức nghiêng người về trước hôn Kha Phượng Viêm, môi hắn giống như cơ thể hắn, lạnh tựa băng, khiến Kha Phượng Viêm có cảm giác mình đang hôn một băng nhân.



“Bắc quốc có ba mươi lăm quận, mười hai châu, hoàng thượng muốn bao nhiêu?” Gia La Đức đẩy ngã Kha Phượng Viêm, hỏi.



“Đại vương quý quốc muốn bao nhiêu?” Kha Phượng Viêm vuốt ve thắt lưng người nọ, muốn bức hắn thở dốc.



Gia La Đức chau mày, trong đôi ngươi màu lam thoáng hiện lên một tia ***, “Hai mươi quận, năm châu cạnh Khương Hồ ta!”



Ngay khi Kha Phượng Viêm còn đang nghĩ phân chia như thế không hợp lý, Gia La Đức đã ngồi lên người hắn, “Hơn nữa, sau khi hoàng thượng thống nhất thiên hạ, Khương Hồ và Kha triều sẽ ký điều ước hữu hảo, không xâm phạm lẫn nhau!”



Khương Hồ ở tận biên ngoại, muốn thu phục cũng không phải dễ, cho dù có thống nhất thiên hạ xong rồi mới thu phục Khương Hồ vẫn có chút khó khăn. Hơn nữa, nếu đến ngày thống nhất thiên hạ, Khương Hồ lại đưa một chân vào… như vậy sẽ khó xử lý. Xem ra đại vương Khương Hồ đã tính toán kỹ lưỡng rồi, bọn họ vừa không muốn trở thành kẻ địch của Kha triều, lại vừa muốn sản vật dồi dào của Bắc quốc.



“Nhưng chuyện này đều giao cho một nam phi như ngươi lo liệu à? Xem ra Khương Hồ đại vương cũng có lòng tin với ngươi quá đấy!” Kha Phượng Viêm xoay người đè Gia La Đức xuống dưới, “Hai mươi quận, năm châu đó có vào được miệng Khương Hồ hay không, còn phải xem biểu hiện của ái phi thế nào!”




“Thần sẽ làm tốt một Hoàng quý quân, làm tốt người đứng đầu hậu cung, thần biết hoàng thượng đã chán ghét thần rồi!”



“Trẫm nói có hơi nặng lời, là trẫm không phải!” Kha Phượng Viêm nhớ tới những ngày thái hậu mất, Mạc Tuyệt luôn ở cạnh mình, lòng hắn mềm xuống.



“Trẫm cũng muốn nhanh chóng khôi phục trí nhớ, quên mất một khoảng thời gian ở cùng ngươi, luôn khiến trẫm không thoải mái!”



Mạc Tuyệt quay mặt đi, không nhìn hắn.



Kha Phượng Viêm biết Mạc Tuyệt còn đang tức giận, nhưng lại không biết nên an ủi thế nào, cuối cùng chỉ đành ôm chặt y.



“Đừng tùy hứng vậy nữa, chuyện Ngọc Sương, Ngọc Băng, trẫm vẫn chưa truy cứu!”



Nhắc tới Ngọc Băng, Ngọc Sương, Mạc Tuyệt quýnh lên, “Không thể để họ tịnh thân!”



“Những chuyện đó trẫm đều theo ngươi, Tuyệt Nhi, ngươi nói cho trẫm biết, cuối cùng thì ngươi muốn cái gì?”



Mạc Tuyệt há miệng, không nói được lời nào. Đúng vậy, mình đã cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng nhiều năm như vậy, sao giờ lại nhịn không nổi nữa?



“Đừng nhớ Ương Thương nữa!” Kha Phượng Viêm hôn nhẹ lên môi Mạc Tuyệt, “Trẫm cho phép con hắn sống, đã là phá lệ khai ân lắm rồi!”



“Hoàng thượng, trước giờ người ta nhớ chỉ có một!” Mạc Tuyệt nở nụ cười nhàn nhạt, lắc đầu, bảo: “Cuối cùng cũng chỉ là tham vọng xa vời!”



“Không phải trẫm luôn ở bên ngươi sao?” Kha Phượng Viêm thấy Mạc Tuyệt đau lòng, hắn cũng không thoải mái, “Nhưng, Tuyệt Nhi, ngươi phải biết rằng, cho dù lúc đó trẫm không mất trí nhớ, tất cả cũng sẽ không giống như trước đây, dù sao thì trẫm cũng là người đứng đầu một quốc gia!”



Một câu đánh thức Mạc Tuyệt, nếu như hắn không mất trí, hắn cũng sẽ như thế, vì đó mới là một người thích hợp ngồi trên long ỷ.