Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

Chương 25 :

Ngày đăng: 21:58 19/04/20


Trung Kiên vẫn gọi điện về cho tôi hàng ngày, đều như vắt chanh vậy đó. Thế nhưng ngày về của anh ta càng hẹn càng xa, cứ nói ngày này ngày kia sau đó lại mất hút vì công việc bề bộn chưa giải quyết xong.



Tôi như thể hòn vọng phu, đợi mãi không thấy anh ta về..



What?



Má ơi, mình đang nói cái quái gì kia?



Vọng phu cơ đấy??



Dạo này hay nói chuyện với anh ta nên bị nhiễm cái kiểu ngôn ngữ tùy tiện mặt dày đó rồi sao??



Mà cái người này cũng lạ lùng.. Không đi theo con đường kịch bản nguyên tác lại chạy xa nữ chính bám lấy nữ phụ như tôi là thế nào?? Có ý đồ gì???



Phải đó, chắc chắn có gì mờ ám, tôi nhất quyết không thể lơ là với anh ta được!



Biết là thế.. Nhưng chẳng hiểu sao, cứ đúng giờ ấy mà Trung Kiên không gọi điện về, không nghe thấy giọng anh ta..là tôi lại cảm thấy bứt rứt. Tựa như thiếu thốn thứ gì đó vậy..



“Các em thân mến, lớp chúng ta chuẩn bị có học sinh mới!” Cô Vân chủ nhiệm gấp cuốn giáo án lại, mỉm cười gian tà “Một đôi siêu đẹp đẽ luôn! Thế nào? Thấy phấn khích không???”



“Bao giờ các bạn ấy sẽ đến ạ??”



“Đôi? Có nam có nữ sao cô??”



“Trời ơi!! Học sinh mới!!!”



“Thanh xuân đây rồi!!!”



“...”



“Các em bình tĩnh đi!” Cô Vân xua tay một cái, cả đám đang nhốn nháo cũng phải yên vị “Tiết sau các bạn ấy sẽ đến! Cô sắp chỗ luôn được không??”



“Khỏi sắp cô ơi! Còn mỗi chỗ của Tịnh Nhi còn trống!”



“Phải đó! Để bàn ấy ngồi ba luôn đi!”



“Này! Bất công, người đẹp phải phân ra chứ!!!”



“...”



Lớp A9 là một tập thể khá vui nhộn, mặc dù không phải lớp toàn tinh anh đầu ngành cái gì cũng giỏi nhưng lại mang đầy đủ đặc tính của một tập thể cấp ba thanh xuân phơi phới.



Vậy cũng tốt, đây mới chính là cái tôi muốm trải nghiệm chứ không phải là kiểu cố gắng chúi đầu vào học không biết đến ngày mai chỉ để bản thân giống một tên-qua-đường nào đó chẳng buồn nhìn đến mình!



“Ưm, cậu giảm cân chắc cực lắm hả??” Ra chơi rảnh rỗi, mấy cô nàng trong lớp tụ tập cùng nhau nói chuyện phiếm và ăn uống linh tinh.



“Cực cũng đáng! Xem đi, Tịnh Nhi giảm cân xong tha hồ đẹp! Thành hoa khôi luôn chứ đùa!!”



“Phải đấy, dáng còn thon, da lại trắng nữa chứ!”



“Năm nay bầu hoa khôi nhất định lớp mình không cho bọn A1 lên mặt nữa!!”



“Ê, có phải sút cân nhanh quá nên da bị nhăn không???”




Không phải chứ.. Hay tính học theo mấy phim truyền hình.. Nhốt nữ chính vào nhà vệ sinh rồi dội nước cho ướt sạch sẽ???



Noooooo



Tôi không m...



“ÀO O O O O!!!!!”



Mẹ kiếp!



Để yên cho tôi than hết câu có được không hả giời????



“Sao? Ấm áp đấy chứ?”



“Quá ấm luôn!!”



“Chịu khó ở đó mà hưởng thụ đi!!!”



Đám nhóc chết tiệt!!



Tôi bực bội nhìn toàn thân mình ướt đẫm những nước, từng giọt từng giọt nhỏ tong tỏng xuống sàn đá hoa cương sáng bóng.



Thời tiết đang chuyển mùa nên nước có hơi lạnh, nhưng mà cũng vẫn may chán vì đây là nước sạch. Nếu chúng nó mà tìm được xô nước lau sàn dội lên thì mới tính là đáng sợ!



Hừ, dù sao cũng không thể nuốt cơn tức này đơn giản như thế được!



Đại Việt vẫn còn đứng ngoài cửa, ai ra ai vào chỗ này thế nào anh ta cũng biết, một chút nữa đảm bảo lâu thấy tôi ra kiểu gì anh ta cũng sốt ruột vào cứu. Cùng lắm là bị cảm lạnh thôi..



Nhưng mà.. CMN! Đám nhóc con kia đừng có mà cười nữa!!



Ngứa tai lắm rồi đấy nhé!!



“Làm gì đây??”



“A, mày là con nào??”



“Nhìn là biết rẻ tiền, tránh đường cho bọn tao qua!!”



“Hừ, ở đâu cũng gặp lũ cặn bã!!” Giọng nữ lạ hoắc cao ngạo lên tiếng “Bắt nhốt người trái pháp luật có biết là sẽ được ăn cơm tù không hả??”



“Haha, cơm tù cơ đấy??”



“Mày biết bọn tao là ai không??”



“Biết!” Giọng nữ cao ngạo lại tiếp tục lên tiếng “Là lũ-cặn-bã!!!!”



Sau đó không còn nghe thấy tiếng nói chuyện bình ổn nữa mà thay bằng những tiếng kêu la, gào thét hoặc chửi rủa thô tục. Từng đợt va chạm phía ngoài vang vọng làm tôi tò mò không thôi. Đám người này.. Đừng nói bọn họ đang đánh nhau đấy nhé??



Trời ơi!



Là nữ hiệp nào xuất hiện thế này???