Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

Chương 44 :

Ngày đăng: 21:58 19/04/20


Sáng hôm sau Tuấn Anh đón hai chúng tôi xuất viện và trở về biệt thự nhà họ Vi. Nghe nói Hạ gia đã thanh toán toàn bộ viện phí, còn muốn cử người đến tạ lỗi và đưa đón chúng tôi để bày tỏ thành ý. Nhưng sau đó vì Trung Kiên ngại thủ tục rườm rà làm tôi mệt mỏi nên đã từ chối hết!



Mệt mỏi thật đó!



Quá mệt ấy chứ!



Đêm hôm qua.. Đúng là kịch tình đầy rẫy!!



Trung Kiên sama sau khi quyết định sẽ nghỉ làm xem phim, anh ta vẫn giữ nguyên tư thế tựa như ôm từ phía sau ấy, mặt dày kê cằm lên vai tôi giả bộ chăm chú chọn phim.



Trong chiếc máy tính đầy rẫy tài liệu và hồ sơ sổ sách đó có chứa một forder đầy những phim, đủ hết các thể loại luôn chứ đùa à!



Anh ta hỏi ý kiến tôi một chút, sau đó vì tôi ít khi xem phim nên đành tự mình chọn lựa. Đó là một bộ phim dài tập cẩu huyết đến nỗi làm cho không khí trong phòng bệnh nồng nặc mùi máu chó!



Trời ơi, đúng là thế giới nào cũng có những nhà biên kịch đại tài!



Phim kể về hai chị em gái sinh đôi bị tách ra từ nhỏ, sau đó được hai gia đình giàu có nhận nuôi. Cả hai lớn lên đều vô cùng xinh đẹp nên bị các bạn trong trường quý tộc đem ra so sánh, cuối cùng cô chị được làm hoa khôi vì mái tóc dài dịu dàng thướt tha, còn cô em gái cá tính với mái tóc ngắn bị đẩy xuống vị trí số hai!



Chính vì chuyện này mà cô em gái bắt đầu quay ra ganh ghét chị gái mình vô cùng, liên tiếp tìm cách hãm hại.



Chuyện chưa dừng ở đó, tiếp theo, cô chị bị N fan cuồng theo đuổi nồng nhiệt, còn tìm cách xxx cô trong khi cô đi tập đàn về qua ngõ nhỏ. Mẹ! Đúng là ngu mà, đường lớn không đi, đâm đầu vào đó để bị bọn dâm tặc trêu ghẹo sau đó lớn tiếng kêu người giúp!! Cũng may nam chính đến đúng lúc ứng cứu, sau hai người vừa thấy nhau đã “Trong lòng như đã, mặt ngoài còn e“. Rồi thì cảm ơn, xin số điện thoại, hẹn hò.. yêu đương thắm thiết.



Cô em gái biết được nên nhảy vào phá hoại, đội tóc giả giống hệt cô chị rồi quyến rũ nam chính lên giường với mình. Chuyện này làm cô chị sốc, bỏ đi.. Cô em có bầu, nam chính phải cưới....



Đọan cuối cô chị có về hay không tôi không đủ dũng khí để xem tiếp! Nếu xem nữa tôi sợ mình thật sự sẽ không kiềm chế được cơn tức mà đập máy!!



Thánh thần ơi!



Vậy mà bạn Trung Kiên khen hay tới tấp! Thậm chí còn có những đoạn làm bạn ấy xúc động đến lặng người!!!



Mẹ! Ngu đến cạn lời thì có!!!



Tôi đúng là không tài nào hòa nhập được với bọn họ!! Căn bản là sóng não không cũng tần số...



.



.



.




“A thầy!” Sự phụ đầu bếp đến ngay sau khi Đại Việt đi khỏi. Nụ cười hòa nhã vương trên môi lập tức tắt ngấm khi thấy tay tôi băng bó thành một thể.



“Tay con bị thương sao?” Sư phụ lập tức tiến đến, đôi mắt màu xám nhạt chớp động “Lý do gì? Mấy ngày này con nằm viện sao? Thầy đã cố gắng liên lạc mà không được..”



“Dạ, con chẳng may ngã cầu thang..” Xấu hổ cúi đầu, sư phụ đầu bếp lúc nào cũng thế, luôn làm cho tôi có cảm giác ông ấy như người thân của mình vậy.



“Bố con nói con đi chơi với bạn mấy ngày mới về..” Sư phụ bĩu môi, ý khinh thường thấy rõ.



Đi chơi với bạn cơ đấy?



Tuấn Anh nói thế với ông ta hay sao?? Thì ra đây là lý do mà tôi nằm viện bao ngày ông ta không hề đoái hoài gì hết..



“Thầy tìm con có chuyện gì sao?” Tôi cười nhạt, chuyển hướng câu chuyện một cách nhanh chóng.



“Thầy sắp về Pháp..” Sư phụ rất phối hợp, cùng tôi nói chuyện khác “.. hộ chiếu các thứ đã chuẩn bị xong hết rồi!”



“Nhanh vậy sao??” Tôi ngạc nhiên hỏi lại. Việc này thầy đã từng nói qua với tôi, nhưng không ngờ lại gấp gáp đến thế. Chỉ vài ngày tôi nằm viện, thầy đã chuẩn bị xong để đi khỏi cuộc sống của tôi rồi..



“Sắp tới Giáng Sinh và Năm Mới..” Sư phụ cố nở một nụ cười trấn an tôi,nhưng nụ cười ấy vô cùng sầu não.



Tôi biết, đã thật lâu rồi người không về quê nhà của mình.



Từ lúc thầy gặp mẹ của Tịnh Nhi này đã nhất quyết bỏ lại quê hương của mình, hết lòng chạy theo tình yêu đầy nhiệt huyết tuổi trẻ ấy. Đáng tiếc, không phải cứ yêu hết mình, moi hết tim phổi cho người ta thấy là sẽ được đáp trả. Mẹ Tịnh Nhi hoàn toàn dửng dưng với mối tình đơn phương của người đầu bếp tài năng, bà bỏ đi lấy chồng.



Điều này làm trái tim thầy tan nát, thế nhưng, khi thấy người phụ nữ mình yêu đau khổ vì cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc, ông ấy còn sầu não hơn.



Sư phụ đầu bếp quyết định ở lại với mẹ của Tịnh Nhi, làm đầu bếp trong nhà chỉ với nguyện vọng có thể làm chỗ dựa tinh thần cho mẹ Tịnh Nhi.



Ngờ đâu.. người ấy yểu mệnh, chẳng sống được lâu. Lúc cuối đời bà đã gọi thầy đến trăn trối và xin thầy hãy giúp đỡ hai đứa con của mình khỏi nanh vuốt của kẻ đến sau.



Hiển nhiên, mẹ Tịnh Nhi cũng biết được chồng mình chẳng hề yêu mình..



Đúng là chuyện tình yêu tay ba tay bốn sặc mùi ngôn tình cẩu huyết!



Lúc nghe lén mấy bác người làm có tuổi trong nhà buôn chuyện, tôi còn tưởng đâu là phim truyền hình dài tập chiếu lúc 8h chứ!



“Này Tịnh Nhi!” Thầy nhẹ giọng gọi một câu, kéo tôi ra khỏi những suy tư của mình “Cùng thầy tới một nơi đi!”