Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

Chương 76 :

Ngày đăng: 21:59 19/04/20


Tường Vy gật đầu xác nhận với tôi.



Cô hầu gái xinh đẹp với mắt thẩm mỹ sâu đo màu đỏ ở



Đôi mắt to linh động nhuộm một tầng mệt mỏi, hõm sâu và hằn trên khuôn mặt như nét khắc lỗi của một người thợ tồi. Cánh mũi cao thẳng trơ ra trên sườn mặt gầy gò. Đôi môi thâm lại, khô nứt như thiếu sự sống. Cánh tay và cặp đùi trắng xanh, gầy khẳng khiu..



Dám chắc sau vụ việc cô ta gây ra với Tịnh Nhi này, Tuấn Anh đã ra tay dạy dỗ cô ta không ít rồi. Hôm đó tôi nhớ có xin anh trai tha cô ta đi, nhưng Tuấn Anh thương em hơn mạng, biết có kẻ muốn từ từ hại chết em gái anh ấy, cớ gì anh ấy phải nương tay?



Theo đúng nguyên tác thì Tuấn Anh cũng chẳng phải người dễ dàng đụng vào đâu. Xem đi, nếu anh trai đơn giản, thì N mối quan hệ với những kẻ nguy hiểm như Đại Việt, Hòa An, Tuấn Đạt.. từ đâu mà có?



Chẳng phải người ta vẫn nói: Vật họp theo loài hay sao?



Cũng may anh trai ở phe của tôi..



Nhưng rốt cuộc anh ấy đã làm gì?? Như vậy có phải quá đáng lắm không.. Y xuy!!! Bớt bao đồng đi! Cô ta suýt giết thân thể này rồi đó! Tôi cũng không phải kiểu nhân vật thánh mẫu đâu mà suy nghĩ theo hướng ấy!!



“Sao?” Tường Vy uể oải nheo mắt “Cô không làm được?”



“Như thế nào?” Tự dưng sự cảm kích trong lòng nhạt dần, cô ta cứu tôi để đổi chác hay sao? Ơn cứu mạng có thể đem ra để đổi kiểu này chẳng phải rẻ mạt lắm à? “Cô nói đi, nếu trong khả năng của tôi, nhất định tôi sẽ làm!”



.



.



.



Lúc tôi trở về nhà hàng đã qua 7h từ lâu.



Điện thoại thì hết pin, quần áo thì bẩn thỉu, thân thể mệt đến rã rời. Lúc này thật sự chỉ muốn vứt bỏ tất cả, nằm sóng soài trên giường và ngủ một giấc thật sâu.



Sau đó muốn giải quyết chuyện gì thì giải quyết!



Cảm xúc cứ lên lên xuống xuống làm tôi nhức nách lắm rồi!



“Này! Em đã quên mất anh luôn rồi đúng không???” Vừa xuống khỏi cửa xe, đã bị một người chặn lại.



Người đó khuôn mặt đẹp tựa điêu khắc với chiếc cằm hoàn mỹ và cặp mắt sắc tối nam tính. Thân thể cao lớn thẳng tắp được bao bọc trong bộ vest màu xám vô cùng vừa vặn với người.



Anh ta có vài phần nét mặt giống tôi, có khác chỉ khác ở đôi mắt, của tôi là màu xanh dương còn anh ta là nâu tối.



Phải!



Còn ai khác ngoài anh trai thân yêu!!!




“Bẫy kinh tế thôi mà!” Trung Kiên nhướn mày, có vẻ không muốn nói nhiều đến vấn đề này “Vì cậu ta dám gây rắc rối cho Tịnh Nhi ở trường! Làm vậy là để cảnh cáo!!”



Gây rắc rối cho tôi ở trường??



Ý là.. Đăng Khoa ấy hả???



Trung Kiên anh ta vừa thanh trừng băng đảng của Đăng Khoa??? OMG!! Theo nguyên tác thì đây chính là hắc bang lớn nhất châu lục đó!! Trung Kiên bình thường không phải đều là khôn khéo đối đáp sao hả? Tự dưng đợt này máu thế, loại bỏ tay chân của Đăng Khoa luôn???



Vì.. Tôi sao?



“Vậy còn khu phía Đông?”



“Tôi đang sắp xếp!” Trung Kiên nói nhẹ tựa lông hồng, giải tỏa cả khu phố mà dễ như lật bàn tay thế sao? “Dù sao chỗ đó chính quyền cũng ngứa mắt lâu rồi, chẳng qua sợ hơi gió của Đăng Khoa nên không dám hành động thôi. Tôi dự tính mua chỗ đó để xây chung cư! A này, Tịnh Nhi muốn xây thêm nhà hàng khu Đông không? Anh sẽ bán cho em với giá ưu đãi!”



“Giá ưu đãi là thế nào?” Tôi cúi đầu ăn món khai vị, trong lòng không rõ là thứ xúc cảm gì. Vừa ngọt ngào lại vừa lo lắng.. Liệu Đăng Khoa có trả thù Trung Kiên không? Anh ta là bang chủ hắc bang, chắc chắn cũng chẳng phải loại hiền lành gì..



“Nấu đồ ăn cho anh!” Trung Kiên híp mắt cười, nhìn tôi sủng nịnh, sau đó vô sỉ thêm hai tiếng “Cả đời!”



“Vì một mảnh đất mà em gái tôi phải theo cậu cả đời?” Tuấn Anh bĩu môi chen vào “Cậu đúng là loại con buôn muốn ăn cả xương người khác!”



“Liên quan gì đến cậu?”



“Em gái tôi, tôi muốn gả cho ai thì gả!!”



“Thôi nào!” Chị Vân nhẹ nhàng khuyên giải “Hai người coi Tịnh Nhi là gì vậy hả?”



“Đùa thôi mà...” Tuấn Anh vội quay ra nịnh nọt vợ mình, cam đoan anh ta mà có đuôi giờ này nhất định sẽ vẫy tít! “À.. Nói đến chuyện này..”



“...”



“Tịnh Nhi, em muốn có quà không?” Tuấn Anh quay qua phía tôi, đôi mắt sâu rực sáng “Một món quà đặc biệt!”



“Dạ?”



“Cho em một người chị dâu!!”



“...”



“Nói cho hai người biết, tôi và Vân.. Chuẩn bị kết hôn!”



*Chuẩn bị ăn cỗ