Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 59 :

Ngày đăng: 12:56 18/04/20


MC đương nhiên sẽ không bỏ qua một ngày quan trọng như vậy, ngay từ đầu đã trắng trợn thổi phồng những chiến tích huy hoàng của vị đội trưởng vừa tròn mười tám tuổi của chiến đội FRUIT. Cũng bởi vì ngày này mà rất nhiều fan hâm mộ đặc biệt từ khắp các nơi chạy đến hiện trường trực tiếp để chúc mừng ngày sinh nhật của thần tượng. Đạo diễn hình ảnh liên tiếp đặc tả gương mặt không cảm xúc của Hướng Giao, lần nào cũng khiến toàn bộ hội trường nổi lên tiếng hoan hô rào rào.



So với vị đội trưởng ít nói ít cười, bốn thành viên còn lại của đội có tâm trạng cực kì thoải mái, cứ cười cười nói nói nãy giờ. Dù sao đây chỉ là một trận đấu giao lưu mang tính giải trí, đến cả huấn luyện viên cũng bị đuổi xuống khán đài vì đội streamer không có huấn luyện viên. Năm game thủ nghiệp dư đánh với năm game thủ chuyên nghiệp đã khó khăn lắm rồi, không thể bắt người ta năm đánh sáu.



Trong năm người đội streamer, ngoại trừ Lăng Mông với Đan Trúc là có quen biết từ trước thì những người còn lại đều là lần đầu gặp mặt, chưa từng tổ đội năm người chơi game bao giờ, càng khỏi phải nói đến chuyện luyện tập phối hợp. Cũng may tất cả mọi người đều cảm thấy trận này họ thua là không thể nghi ngờ, ai cũng không có áp lực tâm lý.



– Trong đội chúng ta thì Mang Thần là người có rank cao nhất nên cậu chỉ huy luôn đi, tụi này nghe cậu sắp xếp. – Một streamer trong đội đề nghị và đạt được sự tán thành của những người còn lại.



– Lúc nãy anh nói muốn đánh cho trận này có nhiều drama vào là đánh như thế nào? – Lăng Mông trưng cầu ý kiến Đan Trúc.



Đan Trúc suy nghĩ một chút rồi đề nghị mọi người:



– Hay là chúng ta bắt đầu bằng cách này đi….



Trận đấu chính thức diễn ra, cả hai đội đều bắt đầu bằng cách hết sức bình thường. Đội streamer phát triển xung quanh trạm không gian còn đội chuyên nghiệp thì mạnh người nào người ấy tìm một mỏ quặng rồi mới xây dựng căn cứ ở đó. Nhìn sơ qua là biết một bên thiên về phòng thủ, một bên thiên về tấn công.



Ba phút sau khi bắt đầu trận chiến, bình luận viên nhận ra đội streamer hình như đang lén lén lút lút tiến hành âm mưu gì đó, camera quan sát lia qua liền phát hiện mấy cái ông streamer này không lo làm việc đàng hoàng mà lại ra khu đất trống, dùng đội lính cơ sở xếp thành một hình trái tim cỡ bự.



[Sự lãng mạn của streamer Tinh Hà: Xuất binh mà cũng xếp thành biểu tượng tình yêu.]



Toàn bộ khán giả trong hội trường sôi trào. Đây cũng là lần đầu tiên nhóm bình luận viên nhìn thấy những game thủ có thể làm nóng không khí khi trận đấu mới bắt đầu có ba phút thế này. Phải biết là mỗi một trận đấu, bình luận viên bọn họ phải chuẩn bị vật vã lắm mới có thể khiến cho giai đoạn phát triển dài lê thê đầu trận không bị nhạt nhẽo. Lúc này, cả hai bình luận viên không hẹn mà cùng cảm thán: không hổ là hội streamer lắm muối nổi tiếng Đấu Miêu, phong cách đúng là hoàn toàn khác với những streamer game khác.



Lúc này, lính trinh sát được đội chuyên nghiệp phái tới cũng đã đặt chân vào lãnh địa của đội streamer, hiển nhiên đã nhìn thấy toàn bộ màn thả tim vừa rồi. Đến mà không đáp lễ thì đâu có được, mười phút sau, đội chuyên nghiệp xếp thành chữ FRUIT ♥ U, chọc cho toàn bộ khán giả phải vỗ tay rầm rầm.



Sau màn mở đầu lắm muối tương tác giữa hai bên, song phương bắt đầu giao đấu đàng hoàng. Lăng – thành phần không chịu an phận nhất đội – Mông phái một tiểu đội ra ngoài kiếm chuyện. Trùng hợp thế nào mà gần cậu nhất chính là căn cứ của Banana trong truyền thuyết, Lăng Mông cũng muốn tận mắt chứng kiến xem vị đội trưởng truyền kì này khác với người thường đến mức nào.



Nhưng nói gì nói, cậu vẫn lấy đại cục làm trọng nên đã trưng cầu ý kiến của chỉ huy Đan Trúc trước khi đi:



– Em đến nhà Banana nhá? Có khi nào bị đập cho không còn manh giáp không ta?



– Dù sao em cũng muốn đi chịu chết thì đi nhà ai thì cũng thế thôi. – Đan Trúc “ủng hộ” cậu.



Nhận được sự “ủng hộ” của Đan Trúc, Lăng Mông gom một đoàn bộ binh đi đột nhập căn cứ của Banana từ phía sau. Đây là lần tiến công đầu tiên từ đầu trận đấu đến giờ, camera quan sát đương nhiên sẽ cắt ống kính qua màn hình Lemon.



Hai bình luận viên đang tán dóc nãy giờ thấy cảnh này thì rất kích động. Bình luận viên A nói trước:



– Lăng Mông chủ động tấn công rồi, rất phù hợp với phong cách nhất quán trước giờ của cậu ấy.



– Nhưng cái làm tôi ngạc nhiên chính là cậu ấy vừa bắt đầu đã khiêu chiến Banana kìa. – Bình luận viên B bật cười. – Cái này gọi là tinh thần điếc không sợ súng sao?



– Không nói như vậy được, chắc Lemon nghĩ là dù sao trong năm người mấy ông tui cũng đánh không lại ai hết, chi bằng tui chọn ông nào mạnh nhất để quấy rối luôn cho rồi.



– Vừa hay cái ông mạnh nhất đó còn ở gần nhất tui nữa. – Bình luận viên B gật dù.



– Không sai, chính là như thế.



Vốn dĩ Lăng Mông định lén lút đột nhập, ai ngờ tại căn cứ của đối phương ngay cả cái bóng của một tên lính cũng chẳng thấy đâu. Thế là, từ lén lút đột nhập biến thành đánh thẳng chính diện, ngay cả bản thân cậu cũng thấy có gì đó sai sai.



– Ủa? Ủa? Ủa? – Bình luận viên A liên tiếp phát ra ba tiếng kinh ngạc hết sức khoa trương, tiếng sau nghe to hơn tiếng trước. – Anh có thấy gì không? Thấy không?



Bình luận viên B cũng không dám tin vào mắt mình, cười tiếp lời:



– Banana rút hết binh lực đi rồi, đây là cố ý để lại vườn không nhà trống cho đối phương rồi bắt baba trong hũ sao?



– Với trình độ phát triển bây giờ mà bắt baba trong hũ cũng đâu cần thiết. Vì ngay cả khi Banana không có nhiều binh như vậy thì cũng dư sức bắt gọn quân của Lemon bây giờ mà.



– Không sai. Vậy thì tại sao nhỉ, bảo toàn lực lượng chăng?



Hai bình luận viên bên kia suy đoán tới lui, Lăng Mông bên này cũng đang chả hiểu ra làm sao cả.



– Căn cứ của Banana không có ai hết. – Sau khi lượn hai vòng quanh lãnh thổ của người ta, cậu  cảm thấy hết sức khó hiểu mà thông báo tình hình cho đồng đội.



– Hay là người ta cũng ra ngoài dạo vòng vòng giống em rồi?



– Thế cũng không đến mức không để lại chút quân phòng thủ nào chớ? – Đến người lấy nhây làm gốc như Lăng Mông cũng không dám giỡn như thế. – Cậu ta không sợ có người đến phá nhà hả?



Vừa dứt lời, Lăng Mông phá nhà người ta ngay lập tức. Căn cứ của đối phương khởi động cơ chế tự động phòng thủ, lính của Lăng Mông quá ít, đánh chưa được mấy phát đã phải chạy gần hết.




– Đối với loại vấn đề này thì câu trả lời của cậu ấy không bao giờ thay đổi đâu. – Ứng Đào ở bên cạnh bổ sung, ý bảo lần sau không nên hỏi câu này, có hỏi cũng như không.



Phóng viên tiếp tục quay sang hỏi huấn luyện viên một số vấn đề liên quan đến giải đấu, cuối cùng lại kết thúc phỏng vấn lần này bằng một vấn đề khá nhẹ nhàng thoải mái.



– Tôi có thể hỏi một chút về sở thích thường ngày của Hướng Thần được không? Ý tôi là ngoài chơi game ra.



Hướng Giao không có phản ứng gì với câu hỏi này, Ứng Đào lại cố nín cười vạch trần:



– Trước kia, sở thích duy nhất của đội trưởng tụi em chính là game, dù là huấn luyện hay là nghỉ ngơi, lần nào em nhìn cũng thấy cậu ấy đang chơi game, lần nào cũng thế. Nhưng tự nhiên dạo gần đây cậu ấy lại thích coi live stream, chỉ cần streamer đó mở live stream là cậu ấy lại coi, còn tặng cho người ta rất nhiều quà nữa.



– Thật á? – Mắt phóng viên sáng rực hẳn lên. – Có thể tiết lộ là streamer nào không? Là streamer game sao?



– Là streamer giải trí. –  Hướng Giao sửa lời.



– Vậy streamer đó có điểm gì hấp dẫn cậu nhất?



Hướng Giao suy nghĩ một hồi rồi chậm rãi trả lời:



– Thì… khá là hài hước.



– Có thấy cậu cười lần nào đâu. – Ứng Đào bên cạnh xua tay, nhỏ giọng vạch trần



Vừa kết thúc trận đấu, Lăng Mông và Đan Trúc đã bị một đống fan hâm mộ tấn công tới tấp. Mỗi người ôm một nùi quà tặng, quà của Lăng Mông là các loại đồ ăn vặt và thú nhồi bông, quà của Đan Trúc là các loại đồ ăn vặt và thư tình.



Trong lúc Lăng Mông còn bận xoắn xuýt vì Đan Trúc nhận được thư tình còn cậu lại không nhận được bức nào thì đội trưởng bên FRUIT bước về phía này. Lăng Mông chợt nhớ ra mình còn có chuyện chưa hỏi cậu ta.



– Đúng rồi, em muốn đi hỏi tại sao hôm nay cậu ta lại cố ý nhường em như thế.



Lăng Mông để quà tặng xuống, đang định đi qua thì Hướng Giao đã tự mình đến chỗ cậu, kín đáo đưa cho cậu một quyển vở và một cây bút.



– …Cái này là sao?



– Kí tên. – Hướng Giao tích chữ như vàng.



– Kí tên?



– Ừ.



– Ai?



– Anh.



Lăng Mông: …



Cậu quay đầu nhìn Đan Trúc, Đan Trúc nhún vai.



– Cậu muốn tôi kí tên? – Lăng Mông xác nhận lại lần nữa.



– Ừm.



– Sao lại thế.



– Tôi là fan của anh.



Lăng Mông:???



– Tôi là  Gu□□a. – Hướng Giao nói.



Lăng Mông:  = 口 =



–  Gu□□a là clone của cậu?



– Ừm.



– Ổng là măng cụt giả làm xoài thì thôi đi, đến cậu là chuối mà cũng giả làm ổi là sao?! – Lăng Mông trợn trừng hai mắt.