Nam Thần Hoàn Mỹ

Chương 69 :

Ngày đăng: 11:09 30/04/20


Tô Diệc cả người nóng lên, hồng như tôm hùm. Cô xốc chăn lên đi tắm rửa, nước từ vòi sen đổ xuống, không ngừng cọ rửa thân thể, nhưng trong đầu vẫn là những hình ảnh đỏ mặt.



Đậu móa, không thể lại nghĩ đến nữa.



Thật là đáng sợ.



Cô mạnh mẽ lắc lắc đầu, lại đem độ ấm hạ thấp xuống chút, muốn đem những cái rối tung kia đẩy ra khỏi đầu.



Từ phòng tắm đi ra, Tô Diệc mặc áo tắm dài, trùm tóc, ngồi xếp bằng trên mép giường, mở trình duyệt điện thoại ra tìm kiếm: < Vì sao nữ sinh lại nằm mơ giấc mộng xấu hổ?> ; 



10 phút sau, cô nhẹ nhàng thở ra. Nghe nói ở trước tuổi 45, nam sinh và nữ sinh nằm mộng xuân là 100% cùng 75%, nam nữ thành niên đều có hormone phân bố, khi hormone đạt tới ngưỡng nhất định mà không được phóng thích, sẽ dễ bị kích thích và nằm mộng.



Cho nên, đây là bình thường, cô chỉ là bị kích thích một chút thôi.



Tô Diệc đinh ninh cho là như vậy để củng cố bản thân mình.



Nhưng mà thời điểm Lục Giam cùng cô ăn bữa sáng, cô vẫn mặt đỏ tim đập mạnh không dám nhìn anh.



Lục Giam trơ mắt nhìn Tô Diệc hết đem đậu đỏ đậu nành trét hết lên bánh mì, hơi hơi nhướng mày. Tô Diệc ăn một ngụm bánh mì, mới cảm thấy không đúng, có chút xấu hổ mà nhìn về phía Lục Giam, bắt gặp ánh mắt đang tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm cô.



Cô khụ một tiếng:" Đúng rồi, hôm qua anh nói, anh là diễn vai nam chủ sư phó Thanh Huyền Thượng Quân sao?"



Lục Giam ừ một tiếng, một lần nữa lấy mứt trái cây trét đều lên bánh mì đưa cho Tô Diệc, sau đó nói:" Em có muốn nhìn xem đóng phim là như thế nào không? Nếu muốn thì chút nữa chúng ta cùng đi."



"Được a được a." Tô Diệc mạnh mẽ gật đầu.



Bầu trời trên cao xanh thẳm, mây là nửa trong suốt nửa trắng muốt, cây cỏ non xanh tươi tốt, rừng núi không dính âm thanh của bụi trần. Cách đó không xa trên vách núi là những bụi hoa hồng, lá xanh hoa hồng, đẹp không sao tả nổi... Nhìn cảnh đẹp trước mắt, Tô Diệc mới hiểu rõ thế nào là vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên.



Nước sông là một màu xanh ngọc uông bích, chậm rãi chuyển động, tạo nên những đợt sóng lăn tăn.



"Cut!" Theo tiếng hô của Hứa Thuần ngồi phía sau máy ảnh, thư ký trường quay giơ bảng phân cảnh "Bang" một tiếng đóng lại, nhân viên công tác tiến lên gỡ dây cáp thép cho Lục Giam.



Tô Diệc chạy tới, đưa hình nước cho anh, hỏi:"Anh có ổn không?"



Sắc mặt Lục Giam trắng bệch, gật gật đầu:"Còn được."



Đã tới thời gian ăn trưa, Tô Diệc nhận cơm giúp anh, tìm chiếc ghế đá thiên nhiên ngồi xuống.



Cơm hộp của đoàn phim vẫn đầy đủ vị, nhìn rất ổn. Bất quá Lục Giam đã lăn lộn cả một buổi sáng, nên chẳng muốn ăn uống gì.



Tô Diệc đau lòng không chịu được, khuyên anh:" Nguyên liệu nấu ăn ở đây đều rất tươi mới,ít nhiều cũng ăn một chút, nếu không làm sao có thể trụ đến buổi chiều chứ?"



Lục Giam cởi đạo bào, mặc nguyên bộ trang phục màu trắng bên trong, dựa vào thân cây mà rũ mắt nhìn cô, lấy hộp cơm trong tay cô để xuống đất, sau đó ôm cô tới, có thâm ý khác mà nhìn cô:" Anh nếu ngoan ngoãn ăn cơm, có phải nên thưởng chút gì không?"



Vừa nói vừa dùng ngón trỏ vuốt vuốt môi cô.



Người này..... Tô Diệc nuốt một ngụm nước bọt. Tốt đi, play không có, nhưng kiss có thể đi.



Đối mặt với người bạn trai phiên bản tiên hiệp, cô thật sự nhịn không nổi, cũng không nghĩ sẽ nhẫn nhịn. Cô nhìn trái nhìn phải, không có ai cả, cô liền chủ động hôn đến.



10 phút sau, Tô Diệc đỏ mặt từ thân cây đi ra, ngay sau đó Lục Giam cũng đi ra.



Một màn này đều bị Hứa Thuần nhìn thấy, anh ta hơi hơi nhướng mày, ở trong lòng nói:" Rõ ràng như ban ngày đấy, chàng trai!"



Ngày hôm sau, đoàn phim ngồi xe mấy km đến ngoại thành Thạch Lâm để quay chụp, cho nên Tô Diệc liền ở phòng trọ.



Cô tùy ý mà đi lại, đột nhiên có thứ gì lướt qua bàn chân cô, cô dừng lại, giương mắt nhìn thử. Chỉ thấy một con mèo thân đen sáng bóng, đang đứng ở một bên nhìn cô.



Tròng mắt của nó màu hoàng kim, vô cùng xinh đẹp, nó cứ lười biếng đứng nhìn cô.



"Thực sự rất ngoan." Phía sau vang lên âm thanh điềm mỹ.(*)



(*) điềm tĩnh+ đẹp đẽ



Tô Diệc quay đầu, là một cô gái với diện mạo cũng vô cùng điềm mỹ. Gương mặt tin xảo, tóc dài được buộc đuôi ngựa, đôi mắt to, lúc này cười tươi đi về phía cô.



"A, đây là mèo của em?" Tô Diệc nói.



Cô gái ừ một tiếng, đi tới ngồi xổm xuống trước mặt con mèo rồi vuốt lông cho nó.



Bởi vì Tô Bánh, Tô Diệc thật sự rấy thích các loại mèo chó bé bé như thế. Vì thế, cô cũng ngồi xổm xuống cùng nhau nói chuyện phím.



"Nó tên là gì?"




Lục Giam đưa cô trở lại phòng, cô lôi kéo không cho anh đi:"Anh ngủ cùng em!"



Ngủ, cùng, cô? Nha đầu này có biết mình đang nói gì không, thật cho anh là Liễu Hạ Huệ sao?



Lục Giam ôn nhu dỗ cô:" Em không phải thích nơi này sao? Chúng ta ở lại chơi hai ngày, sáng mai anh dẫn em đi ngắm mặt trời mọc, còn có...."



Anh còn chưa nói xong, môi đã bị Tô Diệc lấp kín.



Không khí ái muội tăng lên, cô nhắm chặt hai mắt, lông mi vì khẩn trương mà run rẩy. Hành vi của cô bây giờ có thể hiểu được là ----Mượn rượu làm loạn.



Tô Diệc nghĩ thầm:" Cô đã biểu hiện đến như vậy, anh hẳn là hiểu đi?



Quanh hơi thở đều là mùi hương rượu vải, thiếu nữ trẻ tuổi dính sát vào người mình, hô hấp lên xuống của cô anh có thể cảm nhận được rõ ràng, dẫn đến làm cho bụng nhỏ anh muốn bùng khói lên.



Nhưng là Lục Giam vẫn không nhúc nhích.



Anh dùng hết năng lực của bản thân để áp chế dục vọng của chính mình, chỉ sợ không cẩn thận liền đem cô nuốt vào bụng, chỉ có thể cứng đờ mà tận hưởng khoảnh khắc ngọt ngào này.



Tô Diệc nào hay biết nội tâm Lục Giam giãy dụa, hôn nửa ngày, thấy anh vẫn không có phản ứng, vừa thẹn vừa bực, chỉ cảm thấy đúng là da mặt mình quá dày, anh rõ ràng là chẳng có thái độ gì, đột nhiên buông anh ra, thở phì phì mà mở cửa ra, hạ lệnh đuổi khách.



"Anh đi đi." Cô nghĩ mình về sau sẽ không bao giờ làm chuyện mất mặt như vậy nữa.



"Sao em lại nóng giận như vậy chứ?" Lục Giam đem cửa đóng lại, duỗi tay muốn ôm cô, lại bị gạt ra.



"Anh không yêu em?" Tô Diệc tức giận nói.



"Sao anh lại không yêu em chứ?"



Lời này muốn nói thế nào? Nói mình cầu hoan nhưng bị cự tuyệt?!



"Anh đi ra ngoài đi, em muốn tắm rửa." Tô Diệc đẩy thân hình cao lớn của chàng trai ra, chạy vào toilet.



Bởi vì tâm tình không tốt, cô tắm cũng thật chậm. Tắm rửa xong, lau mình thổi tóc thì cũng nửa giờ.



Mở cửa đi ra, thế mà Lục Giam vẫn còn ở đây.



"Anh thế nào vẫn còn ở đây?" Cô hỏi.



"Anh sợ bóng tối, muốn ngủ cùng em." Lục Giam nói dối trắng trợn.



Vụng về lấy cớ!



Tô Diệc cái gì cũng không nói, kéo chăn ra nằm xuống, để cho anh một cái ót thở phì phì.



Lục Giam nhấp nháy môi, cũng không nói gì, đi vào toilet.



Nghe tiếng nước, Tô Diệc lại đối với cái gối bông mềm mà liên hoàn chưởng. Một bên đánh một bên còn lẩm bẩm:"Quỷ chán ghét"; "Dưa ngốc"; "Đại móng heo."



Giống như bệnh tâm thần mà phát tiết trong chốc lát, cô mở điện thoại lên, mở ra một cái app của nữ hoàn toàn nặc danh, đây là sau khi cô lên trình duyệt hỏi thì tìm được.



Cô viết vấn đề: [Kiểm tra xem con trai có phải là Liễu Hạ Huệ không thì làm thế nào?]



[Em gái, chị lấy kinh nghiệm của người từng trải nói cho em biết, chàng trai của em chắc chắn là gay. Chị trước kia cũng như vậy. Anh ta còn đặc biệt thâm tình nói sẽ ở bên cạnh chị đến cuối cuộc đời, chị đây liền dễ dàng tin tưởng, còn lệ rơi khắp nơi, tin tưởng đó là chàng trai của mình suốt đời. Không lâu sau, chị phát hiện anh ta cùng người con trai khác hôn môi trong phòng.]



[Nếu là tôi--- sẽ nghĩ xem cây gậy kia để làm gì? Cô cùng một cái chăn, anh ta sẽ chọn cái nào.]



[Nam nữ với nhau thì làm gì có chuyện cùng nằm trên một chiếc giường nói chuyện phím chứ? Chỉ trò chuyện rồi lại trò chuyện sao?]



[Hai người là cùng nhau nằm chơi <>]



[Có đôi khi chàng trai nhiệt tình trên giường cũng là một lời khen cho cô gái, em gái, nên suy nghĩ lại a.]



[Chỉ có tôi là cảm thấy nam nhân cũng rất khó khăn sao? Lên giường sẽ bị nói quen chỉ vì lên giường, không lên giường thì lại bị nói có vấn đề!]



[Cậu ta một chút hứng thú cũng không có? Chàng trai như vậy chắc chắn là bị ED. Chàng trai như vậy còn không mau bỏ đi, giữ lại chơi Trung Thu sao?]



.......



Lục Giam tắm rất mau, cô còn chưa xem xong thì anh đã mặc áo choàng tắm đi ra.



Du: Có ai thấy điểm khác thường của chương này không, là chương này dài gấp 2 lần những chương khác đấy, dài quá đi thôi:((