Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 51 :

Ngày đăng: 11:41 19/04/20


Đâu có ai tính sổ kiểu này.



Vân Khuynh giữ chặt chiếc váy, muốn phản bác Hoắc Nhất Hàng vài câu, nhưng không thể tìm thấy một ngôn từ phù hợp.



Nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng của cô ấy, Hoắc Nhất Hàng chỉ cảm thấy dễ thương đến lạ thường, không thể nhịn và véo mặt cô ta nói: “Đừng lo lắng, ở đây không thư giãn được, đợi đến tối khi về nhà, anh hứa sẽ làm cho em thoải mái!”



“Em đợi ở đây trước đã, anh đã mang một bột đồ đến cho em, vừa nãy lên đây quá gấp nên không cầm theo. Bây giờ anh đi lấy, ngoại trừ anh bất kể ai gõ cửa đều không được mở, được không?”



Vân Khuynh gật đầu.



Hoắc Nhất Hàng cảm thấy nhẹ nhõm và đứng dậy đi lấy áo.



Đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn một mình Vân Khuynh, cô ta cầm chiếc váy đã bị cô gỡ một nửa, có chút không hài lòng.



Tại sao cô ta lại trở nên nghe lời Hoắc Nhất Hàng như vậy? Anh ta nói cái gì thì là cái gì?



Còn nữa….anh ta đã sớm chuẩn bị áo cho cô nhưng lại cô cầm con dao ngốc nghếch ngồi gỡ chỉ.



Mặc dù, anh ta rất chu đáo và tỉ mỉ nhưng không phải lúc nào anh ta cũng có thể giở trò với cô?



Không được, đợi đến khi anh ấy về, cô phải nói nghiêm túc điều này với anh.



Hoắc Nhất Hàng trở lại trong vòng 5 phút, mang theo một hộp giấy lớn. Vân Khuynh mở ra xem, bên trong là một chiếc váy dạ hội màu hoa oải hương tím.



“Em đi thay chiếc váy này đi.” Tầm nhìn của Hoắc Nhất Hàng rơi trên cơ thể của Vân Khuynh, khoé miệng nhếch lên: “Chiếc váy này của em, thật sự có chút ngắn. Nếu như chỉ mặc như thế ở trước mặt anh thì anh rất hài lòng. Nhưng em không thể mặc nó trước mặt người ngoài.”



“Đúng rồi, lúc anh vừa vào nghe thấy một số động tĩnh, vở kịch hay, sắp bắt đầu rồi!”



“Anh đi ra ngoài trước, sau khi em nghe thấy bên ngoài náo nhiệt lên thì em lựa thời điểm tốt để đi ra ngoài….”



- ---


Trong phòng, rất nhanh đã vang lên tiếng rên rỉ của người phụ nữa và hơi thở của người đàn ông.



Lúc đầu, có một chút đau đớn. Triệu Thanh Thanh nghĩ rằng cắn răng chịu đựng rồi sẽ qua.



Lục Văn Bân giống như một con thú đói khát. Không chỉ hành động ngày càng thô lỗ mà tay cũng rất mạnh bạo. Vừa tập thể dục, vừa dùng răng cắn cô ta. chà xát cô bằng móng tay. Cô không thể chịu đựng được nữ và hét lên.



Ai biết được, cô ta càng hét to, Lục Văn Bân càng phấn khích!



Dần dần, cô có chút sợ hãi.



Cô ta không biết rằng lý do là Lục Văn Bân đã nuốt quá nhiều thuốc, còn tưởng rằng Lục Văn Bân sinh ra đã tàn bạo như vậy. Cơ thể không chịu đựng được nữa, chỉ có thể né tránh ra…



Nhưng dù cho cô cố né tránh, vài giây sau, Lục Văn Bân vẫn có thể bắt lấy cô ta về tiếp tục hành động nguyên thuỷ vừa hoang dã vừa tàn bạo!



Cho đến khi, cô ta tưởng rằng sẽ chết dưới cơ thể của Lục Văn Bân. Cánh cửa, đột nhiên bị bật ra từ bên ngoài, một đám đông chen lấn đẩy vào trong!



Người đầu tiên vào trong, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là người mà đã có sự chuẩn bị trước Cao Thuý Lan.



Khi Cao Thuý Lan nhìn thấy người đàn ông và phụ nữ dính lấy nhau trên sàn nhà, những người đang lao đến chưa kịp ngừng di chuyển, thì bà ta đã tỏ ra một bộ dạng kinh ngạc và quay người lại hét lên: “Trời ơi, đây….đây đơn giản là quá xấu hổ!”



Cao Thuý Lan không nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông và người phụ nữ đang hành động quyết liệt. Bà ta cứ nghĩ rằng đây chính là Vân Khuynh và nam diễn viên mà bà ta đã sắp xếp.



Bà ta lấy tay che mặt của mình, giấu đi nụ cười âm mưu trên khuôn mặt.



Hùng phu nhân cũng đi theo và hét lên: “Đây…đây không phải là cô Vân sao? Tại sao lại to gan như vậy? Tôi đã nói rằng cô ta làm thế nào sống chết muốn ly hôn với Lục thiếu, thì ra là có người tình khác rồi. Nhưng hôm nay là sinh nhật của Lục lão thiếu gia. Làm như vậy có quá đáng quá không?”



Nói đến đây, bà ta còn đối mặt với đám đông, một ánh mắt giận dữ: “Tôi không ngờ rằng chúng tôi bắt một tên trộm, và cũng bắt được loại người kinh tởm thế này, thật là…dơ mắt!”



Cao Thuý Lan tiếp tục nói: “Haiz! Tôi đã sớm biết được Vân Khuynh cái loại tiện nhân đó thật đáng xấu hổ, không ngờ rằng cô ta xấu hổ đến mức độ này! Là cô ta ngoại tình trước, còn dám đến pháp luật kiện con trai tôi ngoại tình? Hôm nay tôi muốn…”



“Cao phu nhân, bà muốn gì?” Ở phía sau đám đông, vang lên một giọng nói lạnh lùng của phụ nữ, ngắt lời của Cao Thuý Lan.