Năm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình Yên
Chương 16 : Hồ Kanas bốn mùa
Ngày đăng: 08:44 19/04/20
Nếu như cho bạn một khoảng thời gian trống vắng, bạn sẽ lựa chọn đồng hành
cùng Kanas, dùng nước hồ Kanas để lấp đầy sự trống trải trong tim. Bước
vào Kanas, là tìm đến một thánh địa thanh tịnh của bộ lạc cổ xưa, là lần giở một bức tranh thần kỳ đã bị đóng kín ngàn năm, cũng là mở ra một
con đường tâm linh thấu suốt của nhân sinh.
Luân chuyển trong sự
lãng mạn nên thơ muôn vàn hình thái, trầm lắng trong nước hồ tinh khiết
bốn mùa của hồ Kanas. Bạn không thể tin rằng, sinh mệnh sẽ được sinh ra
một lần nữa vì một mặt hồ này, đời người sẽ trở nên trong vắt vì một cõi tịnh thổ, linh hồn sẽ cảm động vì một nền văn minh.
Mùa xuân – Hồ nước trong vắt
Lắng nghe tiếng nước suối chảy róc rách giòn giã, cứ thể là bước vào mùa
xuân của hồ Kanas. Vạn vật bừng tỉnh dưới sông băng nhảy nhót phát ra
những âm điệu linh động, tấu vang khúc nhạc mùa xuân của Kanas, cùng vén bức rèm thần kỳ bí của vùng đất này. Ở nơi đây, mây trắng là nhà của
linh hồn bạn; ở nơi đây, nước hồ là câu chuyện cổ tích vĩnh viễn; ở nơi
đây, sẽ không có tuổi xuân bị già đi.
Tháng năm đã lưu giữ lại
một khoảng yên tĩnh tự nhiên ở hồ Kanas, sau đó, chẳng còn bụi trần nào
có thể rơi xuống nữa. Mùa xuân Kanas mang một vẻ thanh tân như đã qua
nước xanh leo lẻo lọc rửa, bạn đến nơi đây là có thể tìm thấy một quãng
thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời.
Đây là một mùa đẫm sắc xanh, từng đàn bò, cừu nhởn nhơ gặm cỏ, những người chăn bò, chăn cừu uống say
ráng mây màu mùa xuân, nước hồ như ngọc bích khảm vào dãy núi, từ trong
rừng xanh thăm thẳm lờ mờ vẳng đến tiếng chim hót líu lo. Ngày xuân oanh chao én liệng, hoa cỏ tốt tươi, khiến cho cuộc kiếm tìm lưu giữ được vẻ tươi đẹp, cuộc tương phùng tràn đầy vui sướng, câu chuyện thấm đẫm tình cảm dịu dàng.
Đi lang thang trong biển hoa muôn hồng ngàn tía,
bằng sự thần kỳ của mình, hồ Kanas đã nhìn thấu tâm hồn chúng ta. Bạn
ngửi thấy một mùi vị quen thuộc trong cơn gió thoảng trong lành, dường
như bạn đã từng gặp gỡ cỏ cây, hồ nước của nơi này từ rất nhiều năm về
trước, nhưng rõ ràng cũng xa cách biết bao. Cho dù bạn mang đến đây bao
nhiêu tâm sự thế tục, cho dù nơi đây ẩn chứa bao nhiêu bí mật thầm kín,
thì chính giờ khắc này, bạn đã hoàn toàn hòa mình vào phong cảnh thanh
khiết của Kanas. Chính vào giờ khắc này, bạn và người của dân tộc Đồ
Ngõa đã cùng sống dưới một bầu trời xanh, cùng có một mặt hồ trong suốt, cùng chung một mộng tưởng điềm nhiên vui vẻ.
Ánh nắng mùa xuân
nơi đây sáng bừng như lưỡi dao, tháng năm đến trong im lặng, con người
sống ở nơi đây đời này qua đời khác, đã chung sống cùng thiên nhiên từ
rất lâu đời. Thế sự trôi chảy theo nước hồ, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào. Bạn đứng bên bờ hồ Kanas sáng như gương, trong chiếc bóng rõ ràng
phản chiếu dưới hồ, dường như chưa từng có ngày hôm qua, mà tương lai
cũng chắc chắn sẽ tinh khiết như ngày hôm nay. Thời gian nơi đây sẽ nói
cho bạn biết, chỉ cần còn là một chiếc lá xanh, còn một giọt nước hồ,
còn một làn mây trắng, hồ Kanas sẽ vĩnh viễn tươi đẹp, vĩnh viễn thiêng
liêng và trong sạch.
Trong những ngày gió xuân say đắm, không hẹn mà gặp rất nhiều mục dân đang di chuyển, họ đang lùa bầy dê, đi lên mục trường trên núi cao, dựng lều dạ, xây nhà mới. Quá trình ấy như lạnh
chuyển sang ấm, là phong tục lưu truyền đã ngàn đời nay. Mà sau mùa xuân là mùa hạ, dường như sẽ tới vào ngày mai.
Hồ nước trong veo,
phản chiếu bóng dáng những người dân ấy đang vung roi tiến bước, cũng
phản chiếu cuộc đời êm đềm và giản dị của họ. Phút giây này, bạn sẽ hiểu rằng, núi có vẻ trong sáng của núi, nước có sự thoát tục của nước, bạn
có sự ung dung của bạn, họ có sự điềm tĩnh của họ.
Mùa hạ – Hồ nước tươi mát
sóng như lụa gấm sắc vàng của hoa cải dầu, hương thơm lãng đãng vương
vấn khắp trời. Những cơn gió mát đã dùng bút mực linh hoạt, phác nên một bức tranh hoành tráng giữa non nước tú lệ của hồ Thanh Hải. Hân hoan
dạo bước trong khung cảnh ấy, tắm dưới cơn mưa cánh hoa màu vàng rực, và thả hồn bồng bềnh giữa vạn khoảnh sóng nước hồ xanh. Bầu trời xanh thăm thẳm ấy, khiến người ta nguyện đem trái tim nhuốm đầy phong trần của
mình dìm sâu trong đó, rồi lại với lên, để nó trong vắt vô trần.
Đến hồ Thanh Hải, cái bạn theo đuổi tìm kiếm không phải là tình thơ ý họa,
mà là những phong tục tập quán hết sức chất phác hồn nhiên. Những người
mục dân hồn hậu đuổi bầy dê bầy cừu, những bóng dáng trôi dạt như mây,
nhởn nhơ giữa thảo nguyên mênh mông vời vợi. Lều trướng chi chít như bàn cờ là mái nhà che mưa che gió cho người dân du mục. Khi nhìn núi tuyết, từ lâu nó đã biến giấc mơ tươi đẹp trở thành băng giá. Bầu trời như sa
xuống sát mặt đất, dường như chỉ cần tùy ý giơ tay, là có thể nắm giữ
được mảnh gấm lụa xanh biếc ấy.
Đây là quê hương của tâm linh,
xuyên qua hành lang của thành phố, đi qua non nước xa vời, là để kiếm
tìm sự thanh tịnh của hồ nước. Ngay đến hơn mười loài chim quý như ngỗng đầu sọc, chim mòng biển, mòng biển đầu nâu, cốc đế… cũng tụ lại thành
đàn, làm tổ trên đảo chim. Chúng tuân theo quy luật của tự nhiên, di trú từ phương Nam sang phương Bắc, nhưng vẫn không quên an cư lạc nghiệp ở
hồ Thanh Hải, đời đời nối tiếp. Hễ nhìn mặt hồ mênh mông như vô tận, núi tuyết trắng xóa soi bóng, ngắm bầy cá tung tăng bơi lội, muôn chim tung cánh vút bay, mặc cho ngày tháng trôi qua, vùng tịnh thổ này mãi mãi
thuộc về chúng ta. Nơi đây cất giữ những giấc mơ và những giấc mơ ấy lại truyền hạnh phúc đến cho từng người đi đường ngang qua.
Bất cứ
ai đặt chân lên mảnh đất hồ Thanh Hải này đều đã coi nơi đây là nhà của
mình. Thong thả cưỡi ngựa, cưỡi bò Yak, chầm chậm dạo chơi trên thảo
nguyên thênh thang, thả trôi những suy nghĩ thanh tịnh. Nghe nói, ngựa
sinh ra ở vùng hồ Thanh Hải đã sớm nổi tiếng từ thời Xuân Thu Chiến
Quốc, còn có tên là “Tần mã” (ngựa Tần). Thời Tùy Đường, nơi đây còn sản sinh ra rất nhiều loài ngựa quý. Chúng được Bá Nhạc là người có con mắt tinh đời tuyển chọn, đưa đi, từ đó về sau, rong ruổi biên cương, vạn
dặm tung vó, ngạo nghễ nhìn gió mây. Những chú ngựa dạo chơi trên thảo
nguyên ngày nay đã bớt tính nóng nảy của ngày trước, lại thêm phần thuần hóa và hiền lành. Chúng hứng chí dạt dào, dừng vó chậm bước, im lặng
ngắm vẻ đẹp thâm trầm của hồ Thanh Hải, lắng nghe tiếng vọng của thời
gian.
Bước vào lều vải của mục dân, cảm nhận nhân tình tập tục
của vùng đất này. Người dân nhiệt tình mang trà sữa, phô mai, rượu đại
mạch ra mời du khách nếm thử. Từng đôi mắt trìu mến, thuần khiết dường
như thấu hiểu tâm ý của bạn. Ở nơi này, bạn sẽ quên mất mình là khách
qua đường, mà chỉ chìm đắm trong sự ấm áp chân thực, cùng chia sớt niềm
vui với mục dân. Và một câu chuyện đã vô tình được ấp ủ trong thời gian
chung sống, rồi lại bị tuế nguyệt cất giấu trong cuốn sách giản dị của
hồ Thanh Hải, để cho bạn lật giở đọc một cách bình thản.
Bắt đầu
từ năm 2002, từ tháng 7 đến tháng 8 hằng năm, tỉnh Thanh Hải đã tổ chức
giải đua xe đạp quanh hồ Thanh Hải. Đây là giải đấu hàng đầu châu Á,
cũng là giải đua xe có tính quốc tế, diễn ra ở độ cao nhất so với mực
nước biển. Người ta đã lấy hồ Thanh Hải sóng biếc vô tận, hàng đàn chim
mòng biển tung cánh làm trung tâm. Suốt đường đua, những tay đua tư thế
ngông nghênh cuồng ngạo, tựa như đang đấu một trận thư hùng với dũng sĩ
cao nguyên. Phong cảnh tráng lệ, hào hùng ấy đã mang đến cho thảo nguyên vốn chỉ dành chăn thả gia súc này một phong thái quyến rũ khác biệt. Đi men theo bờ hồ, chúng ta còn có thể thu nhặt được biết bao tiếng cười
vui hớn hở còn vương vãi của mọi người chứng kiến.
Dừng bước chân tìm kiếm, đau đáu ngắm nhìn mặt hồ nước dưới trời xanh vực tuyết. Hồ
Thanh Hải, ngươi trong vắt như thế, lại giàu có biết bao. Hành lý giản
đơn trên vai này, làm sao để nhét vừa được ngươi trong đó? Có lẽ, chỉ có một trái tim trong sáng, khoáng đạt vô cùng mới có thể cất giấu và chứa đựng được ngươi.
Vậy thì, hãy cất đi sự thuần tịnh xanh biêng
biếc này của hồ, cất đi sự hạnh phúc chất phác này của cao nguyên. Để
nhiều năm về sau, ta mãi mãi không thể nào quên được vẻ đẹp của hồ Thanh Hải.