Năm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình Yên

Chương 26 : Trùng phùng trên biển

Ngày đăng: 08:45 19/04/20


Bước lại gần thành phố này, có lẽ chỉ cần một khoảnh khắc; phân tích một đoạn nhạc, cần thời

gian bao lâu? Trong tim mỗi người đều có một bến Thượng Hải thuộc về

riêng mình, trong thành phố khí thế hào hùng, phong tình lãng mạn này,

chúng ta đều đang kiếm tìm một tình tiết liên quan đến văn hóa âm nhạc.

Bởi vì, trong giang hồ sâu không thể dò này, chúng ta đều là những con

thuyền xa bến, cần một khúc ca vượt sông, cần một chốn về cho tâm linh…



Ngọc sáng phương Đông



Đây chính là bến Thượng Hải. Một thành phố gió cuộn mây trào, một thành phố trăm sông đổ về một biển, một thành phố hoa lệ tuyệt sắc. Thành phố

này, đến không khí cũng tràn đầy sự mê hoặc, từ trong cốt tủy đều toát

lên sự cao ngạo, nó thời thượng đi trước trào lưu, khí thế hào hùng mà

phong tình lãng mạn. Nó chính là “Thập Lý Dương Trường[1]” của ngày xưa, và là viên ngọc của phương Đông ngày nay. Thành phố này có tấm lòng

rộng như biển cả, nó dung nạp muôn vàn câu chuyện, sau cơn sóng to gió

lớn, lại bị lung lay trước những tình cảm yếu mềm dịu dàng. Rất nhiều

người đến với thành phố này và đã sáng tạo nên những cuộc đời phi thường của họ. Bởi thế, bản thân Thượng Hải chính là một huyền thoại. Nhân dịp triển lãm thế giới tổ chức ở Thượng Hải, chúng tôi đến Thượng Hải, bước vào cuộc sống tươi đẹp của người dân Thượng Hải, thưởng thức một quãng

thời gian gió mây trên biển nơi đây.



[1] “Thập Lý Dương Trường”:

Là tô giới Thượng Hải xưa hoặc là cảnh tượng phồn hoa ở tô giới, đây là

biệt hiệu ô nhục khi giai cấp thống trị cuối thời Mãn Thanh đền đất đền

tiền cho các nước phương Tây.



Bến Thượng Hải vào buổi tinh mơ như mới vừa thức giấc. Những tòa nhà cao tầng ẩn trong sương sớm đã làm mờ

hết những đèn hoa rực rỡ trong đêm, khoác lên mình màu sắc mông lung kỳ

ảo. Bên bờ sông Hoàng Phố, tiếng còi tàu hú vang như phá vỡ mặt nước

phẳng lặng, biến cảnh tượng mặt trời ló dạng trên sông thành một phong

cảnh lay động lòng người, tất cả ký ức được mở tung trong khoảnh khắc

này. Những tấm ảnh đen trắng đó, còn có tháng ngày quá khứ, tất cả đều

chưa bị thành thị phồn hoa này lãng quên.
sắc màu, nó như chiếc áo sườn xám hoa mỹ, tư thế yểu điệu xinh đẹp đang

đánh thức giấc mộng xưa Thượng Hải đã ngủ say suốt nửa thế kỷ. Những ca

kỹ phiêu dạt hát bài “Dạ Lai Hương” đó đã mang đến một dấu tích thời

gian cho Thượng Hải về đêm ngày nay. Thời thế chuyển dời, biết bao sự

vật cùng chìm nổi thăng trầm vì Thượng Hải, và cũng tái sinh vì Thượng

Hải. Ở Thượng Hải, sườn xám là một biểu tượng cổ điển trang nhã, vẻ đẹp

đậm chất Á Đông mà gợi cảm luôn khiến người ta nảy sinh những tưởng

tượng vô cùng vô tận. Cho dù nó có cổ điển đến đâu, thì nó vẫn luôn có

năm tháng tươi trẻ nhất. Sự tinh tế của sườn xám đã làm tôn thêm vóc

dáng mềm mại, thanh tú, khí chất tao nhã của những cô gái Thượng Hải, đã xinh đẹp lại càng thêm yểu điệu thanh tân. Họ vận lên người những chiếc sườn xám, miệng xinh chúm chím cười, thần thái trên khuôn mặt, giữa nét mày càng khiến người ta nhớ đến những người con gái xinh đẹp khuynh

thành của Thượng Hải xưa. Sườn xám tựa như luôn chứa đựng một thứ tình

cảm bẩm sinh đối với họ, và cũng mang một duyên phận không thể chia cắt

với thành phố này.



Thượng Hải khi trút bỏ chiếc sườn xám, lại

mang một vẻ đẹp kinh hãi thế tục. Sự rạng ngời hào hoa của nó, thiên

nhiên không thể đẽo gọt nên, xưa nay đều cất giấu trong từng cái chau

mày, từng nét cười. Chúng ta đổi những góc độ quan sát khác nhau, thì

thành phố này vẫn phong cách và tươi đẹp y như vậy, kèm theo cả niềm

hạnh phúc rạng rỡ như hoa phô bày khắp thành phố này.



Sông Hoàng

Phố lúc này, vẫn lăn tăn gợn sóng như xưa. Những con sóng dập dềnh xô về phía trước, từ không đến có, từ chậm đến mau. Còn chúng ta, không cần

lặn xuống tận đáy sông để vớt những khói bụi của quá khứ. Chúng ta chỉ

cần ung dung cất giấu những ký ức về sông Hoàng Phố, những truyền kỳ về

Thượng Hải vào trong tay nải hành lý.



Nhớ mãi thành phố này, nó tên là Bến Thượng Hải.