Nam Việt Đế Vương
Chương 103 : Cướp!
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, lúc hai tên kia đang khôi phục thì có một người thứ ba đánh lén, khiến họ phút chốc bị thương không nhẹ.
"Luyện khí hậu kì. Kĩ năng chiến đấu không tệ, lại có óc quan sát."
Thiếu niên vừa đánh lén kia cười ha hả, trừng mắt nhìn hai tên kia, nói:
"Một là giao thẻ bài ra, hai là ăn đòn, chọn đi!"
Hai người kia bừng bừng lửa giận, nhưng chẳng thể làm gì. Nếu lúc còn đang bình thường thì họ cũng chẳng sợ tên kia, bởi vì Luyện khí trùng kì cùng Luyện khí hậu kì chênh lệch cũng không lớn. Nhưng bây giờ cả hai đều bị thương, mười phần thực lực chỉ còn sót lại ba bốn, lại còn bị tên kia đánh lén, vì vậy mà muốn chống lại cũng không được.
"Đây...."
Bọn họ tay run run, đưa thẻ bài lên cho hắn, sau đó liền chạy thục mạng.
Trần Phong thấy vậy thì trong lòng liền mừng húm, cười ha hả:
"Cơ hội kiếm đồ đây rồi!"
Hắn từ trong bụi cỏ nhảy ra, tốc độ nhanh đến kinh người. Thiếu niên kia đang vui mừng vì kiếm được hai cái thẻ bài, đột nhiên nghe tiếng xào xạc ở sau lưng bèn quay lại, liền thấy một nắm đấm đánh tới, nện lên ngực hắn.
A!
Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi bị đánh bay xa cả bốn năm mét, ngất lịm.
"Quá đơn giản."
Trần Phong nhún vai, đi lại chỗ hắn ta rồi rút từ trong túi hắn ra bốn tấm thẻ bài.
"Thế là có năm cái. Đơn giản ghê. Cứ theo đà này thì mình sẽ tích lũy đủ số thẻ bài nhanh thôi."
Hắn mỉm cười thỏa mãn, đang định bỏ đi thì lại thấy từ trong người tên kia có mấy bình nhỏ rơi ra, bởi vậy lại phải quay lại xem xét. Hắn mở bình ngọc rã nhất thời một mùi thơm nhè nhẹ thoát ra.
Lúc này quanh con yêu thú nọ là một nhóm khoảng sáu người, bốn nam hai nữ. Bọn họ thực lực khá sàn sàn nhau, hầu hết là Luyện khí trung kì, chỉ có một nam một nữ là Luyện khí hậu kì. Mà con yêu thú họ đang tấn công này chiến lực có thể so với Tụ khí sơ kì võ giả, bởi vậy hai bên đánh nhau cực kì thảm thiết. Yêu thú kia là do Linh thuật biến hóa mà thành, bởi vậy mỗi công kích nhìn qua cực kì hung hãn, nhưng lại không đe dọa đến tính mạng những học viên kia, cùng lắm chỉ khiến họ phun vài ngụm máu, gãy vài cái xương là cùng. Còn đám người bên kia chắc là con cháu đại gia tộc, bởi vì hắn thấy thấp thoáng đâu đó các kiện Bảo khí tỏa ra ánh sáng bàng bạc.
"Là con nhà giàu! Lần này trúng số rồi!"
Trần Phong xoa xoa tay, hai mắt mê li nhìn đám người kia, tưởng tượng tài sản họ mang trên người sắp biến thành của mình khiến hắn suýt nữa đã gào lên sung sướng rồi.
Hai bên đánh nhau cực kì kịch liệt, mãi mà không phần được thắng bại. Trần Phong càng nhìn càng sốt ruột, lo lắng sẽ có những kẻ khác nghe được tiếng động từ trận chiến này sẽ chạy đến, lúc đó tiền tài của lũ người này sẽ trôi đi, không bao giờ quay lại với hắn nữa.
" Không được, phải giải quyết chuyện này trước thời hạn rồi!"
" Mọi người đừng lo, có tôi đây rồi."
Trần Phong hùng hùng hổ hổ lao đến, vung kiếm đánh đến con yêu thú. Sáu người kia thì ngơ ngác, không biết con khỉ từ núi nào xuống đây? Tự dưng lại lao đến, muốn ra vẻ à?
Tuy nghĩ vậy nhưng họ cũng không nói gì, bởi có thêm một người hỗ trợ thì mọi chuyện sẽdễ dàng thêm một chút. Bọn họ có sáu người, dù Trần Phong có là Luyện khí đỉnh cao võ giả cũng có tự tin đuổi đi để cướp lấy bốn cái thẻ bài đó.
Có thêm Trần Phong tham gia vào vòng chiến đương nhiên con yêu thú không thể chống lại, chỉ dăm phút sau liền bị chém giết, hoá thành một đám bùn đất. Mà bốn cái thẻ bài thì bị Trần Phong nhanh tay giật đi hai cái, hai cái còn lại rơi vào tay hai học viên Luyện khí hậu kì kia.
"Trả đây."
Đám người kia nghiêm mặt, quát.
Trần Phong lộ rõ vẻ ngạc nhiên, hỏi:
"Ta cũng góp sức trong việc giết con yêu thú này, sao ta không thể lấy thẻ bài?"
"Ai nhờ ngươi nhúng mũi vào. Mau mau thả hai thẻ bài đó xuống, nếu không sẽ phải chịu nỗi đau da thịt."
Hết chương 103