Nam Việt Đế Vương

Chương 169 : Năm mới, khởi đầu mới

Ngày đăng: 13:06 30/04/20


Lên!



Năm người chẳng thèm nói nhiều lời, lập tức đánh đến. Mà Trần Phong lập tức lùi lại, từ trong Nhẫn không gian lấy ra một thanh kiếm, vung lên đón đỡ.



Keng!



Hắn lập tức bị đánh ra, lùi đến năm sáu bước mới ổn định thân hình thì ba người khác đã tiến lên, kiếm khí bộc phát, hóa thành từng luồng kiếm khí đâm, chém, cắt. Kiếm khí chém lên da hắn, không ngờ chỉ tạo ra từng vệt máu nho nhỏ.



Năm người kinh hãi, không ngờ thân thể thiếu niên này lại cứng rắn như vậy. Với kiếm khí của họ thì dù là đá tảng cũng có thể bị chém đứt, huống hồ là cơ thể con người?



Trần Phong từ trong Nhẫn không gian lấy ra một thanh đao, một tấm khiên. Cả hai đều là Bảo khí cấp ba, rất vững chắc, muốn phá vỡ nó là điều gần như không thể với năm người này.



"Có lẽ người đi theo bảo vệ chúng ta cũng đã bị chặn đánh. Gay go rồi đây!"



Trần Phong đưa khiên lên sát mặt, chậm rãi lùi về sau. Còn năm người kia bắt đầu tản ra, vây thành vòng tròn quanh hắn. Cương khí bọn hắn liên kết lại, giống như đang hóa thành trận pháp, mà theo đó khí tức năm người cũng tăng lên, so với trước mạnh hơn rất nhiều.



"Khoai, Khoai, ra đây. Năm tên này hình như là người của một thế lực nào đó đúng không?"



Trần Phong đã cảm thấy mọi chuyện nghiêm trọng hơn rất nhiều. Nếu là năm tên cao thủ bình thường thì hắn còn có thể chạy ra, nhưng năm tên này lại là một nhóm, hơn nữa còn biết bày trận hỗ trợ lẫn nhau, tăng lên thực lực.



Khoai đang sửa chữa lại Việt võ đạo, nghe hắn gọi thì bực mình, quát:



"Còn gì nữa. Ngươi nhìn kĩ đi, xem trận pháp bọn chúng có chỗ hổng ở chỗ nào, từ đó tìm cách phá giải. Chứ nếu cứng chọi cứng.....ngươi cần tu thêm mấy tháng nữa mới được!"



Xong xuôi nó lại chui vào đốt tre, chẳng quan tâm Trần Phong làm gì nữa.



"Khoai, cái thằng khốn này!"



Trần Phong chửi thề một câu, đột nhiên thấy gió rít gào bên tai, lập tức vung khiên ra đỡ. Một tiếng cạch vang lên, theo đó Trần Phong cảm nhận được một áp lực không gì sánh nổi, đè lên hai tay hắn.



Ầm



Mặt đất bị hai chân hắn ép đến lún xuống, mà lúc này hắn cảm thấy sau lưng mát lạnh một mảnh, vội buông khiên, cúi đầu xuống. Một tia Cương khí bắn qua, cắt đúng vị trí cổ của hắn lúc nãy, đánh bay tấm khiên.



Trần Phong đột ngột xoay người lại, nắm chặt đao trong tay, một đao bổ về phía trước. Kẻ vừa ra tay lộ ra vẻ kinh sợ, lập tức vừa lùi vừa đưa kiếm ngắn lên đỡ.



Keng!



Một đao này của hắn không phải là võ kỹ gì ghê gớm, chỉ là một chiêu cơ sở mà thôi. Nhưng uy lực thì cực kì khủng bố, ngay tức thì chém cho người nọ hai tay run run, đánh rơi cả vũ khí.



Long quyển!


Đối với Việt võ đạo, sau khi sửa xong phần Luyện thể bọn hắn đã chuyển sang chỉnh sửa Dẫn Khí thuật. Nhưng so với phần Luyện thể thì Dẫn khí thuật này phức tạp gấp trăm lần, bởi cơ thể có quá nhiều mạch, mỗi mạch này liên kết với một mạch khác lại tạo ra một loại Dẫn khí thuật mới.



Nhưng cũng may có Khoai, thằng này tuy khá trẻ trâu và không đáng tin, nhưng nó cũng là tồn tại gần thần, tầm mắt cực cao, chỉ có điều thiếu kiến thức với phương pháp tu luyện hiện nay mà thôi. Nếu để cho nó thêm vài tháng vài năm nữa thì mọi chuyện chắc chắn sẽ khác, đừng nói là một môn Dẫn khí thuật nho nhỏ, ngay cả Đế cấp Linh thuật cũng bị nó sáng tạo ra.



Một ngày này, rốt cục cũng đến!



Thân thể Trần Phong như đã đạt đến cực hạn, cực hạn của người thường. Hắn bây giờ thân thể mạnh mẽ không thua bất kì một người nào cùng cảnh giới ở Nam Phương Luyện thể đại lục, nếu muốn mạnh hơn chỉ có thể tiến lên một bước!



Bởi vậy hắn ngâm mình trong rất nhiều loại dược liệu giàu năng lượng. Lại xin Khoai được một dám Tinh hoa, cộng với Linh hỏa chân nguyên.



Giờ là lúc hắn phá vỡ những ràng buộc bấy lâu nay, để chính thức tu luyện!



Bành!



Năng lượng cực kì cuồng bạo phút chốc đem toàn bộ lỗ chân lông của hắn mở ra, đem từng tế bào từng bộ phận cọ rửa. Hai tay hắn giống như hai cây búa, liên tục gõ lên thân thể mình, khiến cho nó ngày càng vững chắc, vang lên từng tiếng cong cong cực kì chói tai.



"Thiếu niên, mở ra những Chủ mạch còn bị phong ấn! Mở ra những Huyệt còn bịt kín! Đem cơ thể của ngươi giải phóng đi! Đem huyết mạch giải phóng đi!"



Ầm ầm ầm.



Thân thể hắn đột nhiên vỡ tung, máu tươi cùng thịt nát bắn ra, đau đến cùng cực. Nhưng sau đó lại có một lớp thịt lớp da khác xuất hiện, trên đó Long khí phun trào, hóa thành hư ảnh Long tộc quấn quanh thân hắn!



"Tiên tộc huyết mạch, cũng đánh vỡ đi! Nó phủ bụi quá lâu rồi, hãy đem nó tỉnh lại! Chủng tộc ngươi đang chờ ngươi! Năm mới qua đi, ngươi cũng không còn là ngươi ngày xưa nữa. Mà bây giờ, ngươi sẽ là...."



Âu Lạc Thần tộc Chiến Thần!



Nam Việt quốc tân Đế Vương!



Oành!!!!



Một tiếng Long ngâm trong cơ thể hắn truyền ra, tiếp theo đó là một tiếng Tiên thú hót vang trời.



Những chủ mạch của hắn vốn bị đám khí đen che đậy nay bị thổi bay, hóa thành từng đám khí đen phủ kín căn phòng. Khoai thấy vậy bèn phi thân ra đem chúng hút vào đốt tre, ngồi lên trấn áp.



Toàn thân Trần Phong phát sinh biến dị. Thân thể phủ kín vảy rồng, nhưng những chiếc vảy này ở xung quanh còn phủ một lớp lông vũ, trên đó tản ra từng đám Thần quang. Sau lưng hắn áo bị xé mở, để lộ một đôi cánh trắng muốt, dài phải đến hơn ba mét, nơi rìa còn có từng chiếc móng vuốt lộ ra. Trên đầu hắn mọc hai cái sừng, mái tóc cũng hóa thành màu vàng kim, trôi nổi giữa không trung, trông rất uy vũ. Hai tay hóa thành Long trảo, trong khi đó hai chân như hóa thành Long trảo nhưng cũng giống Tiên Lạc trảo.



Hắn chính thức là một Âu Lạc Thần tộc!



Hết chương 169



Chương lớn, cầu phiếu đề cử nào anh em ơiiii!