Nam Việt Đế Vương

Chương 168 : Chặn giết

Ngày đăng: 13:06 30/04/20


Lão Phật nhìn Trần Phong, lại nhìn sang Hà My, ánh mắt có chút ngạc nhiên, đang định nói gì đó thì thấy cô bé đã nháy mắt, khiến ông ta hiểu ý, nhẹ nhàng gật đầu, nói:



"Tiểu thí chủ có lẽ cũng nhận ra ta rồi đúng không?"



"Đúng vậy, ngày đó lúc thấy ngài con rất xúc động, tưởng chừng gặp được sư tôn mình, không nhịn được mà vui sướng vạn phần."



Trần Phong sắc mặt lộ ra vẻ xúc động, giống y như thật.



Vị lão Phật thấy vậy liền nhẹ lắc đầu, nói:



"Không cần phải làm như vậy. Ta cũng không muốn làm hại gì ngươi, thậm chí còn có việc muốn nhờ giúp đỡ."



Trần Phong ánh mắt nghi ngờ, đột nhiên Hà My giật giật áo hắn, nói nhỏ:



"Không sao đâu anh ạ."



Trần Phong lúc này mới thả lỏng thân thể, nhẹ nhàng nói:



"Thưa sư cụ, không biết một người như con có thể làm được gì cho ngài?"



"Hứa với ta, sau này dù có chuyện gì đi nữa, cũng sẽ giúp Phật môn ta tìm một con đường sống, có được hay không?"



Vẻ mặt của ông lão thản nhiên, khiến Trần Phong không thể nhìn ra được tâm tính của ông ta thật sự như thế nào.



"Ồ, tên này cũng rất không vừa đâu. Thực lực tuy chỉ là Tôn cấp, nhưng Tâm hắn lại đạt đến mức của Vương cấp hoặc Hoàng cấp. Phật pháp cũng rất mạnh, ngươi nhìn."



Nói rồi Khoai điểm ra một chỉ, lập tức hai mắt hắn thay đổi, hắn có thể thấy được xung quanh có từng luồng sáng như ngư long lượn lờ. Mà ở xung quanh lão Phật kia thì Phật quang càng sáng rực lên, thậm chí kết thành sáu vòng sáng lơ lửng phía sau.



"Sáu vòng Công đức Kim Luân? Thật là một vị Hòa thượng đức cao vọng trọng!"



Trần Phong thầm hô, hắn có biết về Phật môn. Phật môn, ngoài việc tu tâm dưỡng tính, ngộ đạo thành chánh quả ra thì còn có thể làm điều tốt, tích lũy công đức. Những công đức đó sẽ hiển hóa ra, hóa thành những vòng sáng lơ lửng xung quanh.



Ví như Phật giới từng có một vị Thần Phật, Phật Tổ của chúng Phật, công đức vô lượng, phía sau ót ông ấy là không biết bao nhiêu vòng sáng hợp lại với nhau, hóa thành Công Đức Phật Luân. Dù là Yêu tộc Ma tộc Đế cấp khi gặp cũng sẽ bị tẩy đi một thân Yêu khí Ma khí, trở thành bình thường.



Sáu vòng Công Đức Kim Luân đã có thể xem là cao tăng đắc đạo, Nam Việt quốc này số lượng cũng không có bao nhiêu đâu.



"Thế nào, đã quyết định hay chưa?" Lão Phật cười nói.



"Nếu có thể sẽ cố gắng hết sức, không phụ lòng mong đợi của sư cụ."



Trần Phong vẫn không dám hứa, chỉ có thể nói là cố hết sức. Tương lai vô cùng vô tận, ai dám khẳng định được mình như thế nào??



"Như thế là tốt rồi. Minh Tâm, dẫn bọn họ đi xem cảnh chùa. Ba ngày sau, chúng ta có duyên sẽ gặp lại."


Trần Phong gật gù đáp:



"Ngu si tứ chi phát triển."



Có mấy tên từ xa nghe thấy bọn hắn nói, sắc mặt lập tức đen lại. Có mấy tên còn siết chặt hai tay, hiển nhiên là cực kì khó chịu.



"Hệ lụy của việc người người đều có thể tu luyện, có thể mạnh mẽ đã lộ ra rồi."



Trần Phong thở dài. Lúc trước chỉ số ít kẻ mới có thể tu luyện, tuy họ có cảm giác ưu việt hơn những người khác, nhưng chung quy chỉ là cảm giác. Bọn hắn gần như siêu nhiên, vượt ra khỏi người thường. Ví như những võ giả Luyện khí cảnh trở lên, trừ phi người thường chọc đến bọn hắn, nếu không cũng chẳng thèm quan tâm.



Nhưng giờ người người đều có thể tu luyện, thực lực tăng mạnh. Nhiều kẻ có cuộc sống thay đổi nhưng trí tuệ lại không kịp thay đổi theo.



"Minh Tâm, cảm ơn rất nhiều, chúng tôi xuống núi đây."



Bọn người Trần Phong chào Minh Tâm một tiếng, rất nhanh liền đi. Mà đám người lúc nãy cũng liếc nhìn bọn hắn, sau đó cũng đi theo bọn hắn.



Minh Tâm ngơ ngác đứng trơ trọi một mình, chỉ biết cười miễn cưỡng, vẫy tay chào.



"Bọn chúng không phải kẻ tầm thường! Ánh Nguyệt, Hà My, cẩn thận!"



Trần Phong nhíu mày, dùng Tinh thần lực truyền âm. Bọn hắn giả vờ bỏ đi, lấy tốc độ này dù là võ giả Tụ khí cấp cũng đừng mơ đuổi theo nổi.



Vậy mà mấy tên này làm được! Hơn nữa khoảng cách càng ngày càng gần"



Sườn đồi có rất nhiều nơi mọc cây um tùm. Nếu có xảy ra chuyện gì chưa hẳn đã có thể phát hiện ngay được.



"Hà My, đi trước bày trận. Ánh Nguyệt, bảo vệ Hà My! Còn tôi sẽ cản bọn chúng lại."



Hai người đã quen với cách phân chia nhiệm vụ của Trần Phong, bởi vậy liền chia ra. Trần Phong đứng lại, quanh thân xuất hiện từng tia Lôi tiễn, nắm đấm mở ra, hóa thành Hỏa cầu. Lấy Tinh thần lực của hắn hiện nay đừng nói là hai phép cùng lúc, ba phép cũng được. Thậm chí vừa vận dụng Chân khí vừa dùng Ma pháp lực cũng không phải là không thể.



Bành bành bành.



Ba tiếng nổ vang lên, theo đó năm bóng người lao đến. Trần Phong hai tay nắm lại, chớp thời cơ đánh về phía hai người đi trước. Một tiếng vang giòn giã vang lên, theo đó là ba người bật lùi trở lại, vẻ mặt lộ rõ sự nghiêm trọng.



Trần Phong thở hắt ra, bóp bóp cổ tay. Tuy không có Chân khí bảo vệ nhưng cơ thể hắn vẫn rất mạnh mẽ, thậm chí còn muốn mạnh hơn khi có Chân khí! Nhưng hai người này cũng chẳng yếu hơn hắn bao nhiêu, gộp lại đủ để đánh bay hắn.



"Năm người...có lẽ chỉ có thể cầm chân chúng một chút rồi chạy đi. Hai người ta còn có thể chống đỡ, chứ năm người thì rất khó."



Hắn vạch ra kế hoạch, thủ thế. Mà năm tên kia cũng bắt đầu rút ra vũ khí, hầu hết đều là dao ngắn. Mỗi tên đều bộc phát ra Cương khí cực kì mạnh mẽ, hình thành từng luồng khí cắt trên mặt đất, vạch ra từng vết sâu hoắm.



Năm cao thủ Ngoại cương!



Hết chương 168