Nam Việt Đế Vương
Chương 17 : Tiếp tục rèn luyện
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Trần Phong bước ra khỏi lều, từ từ leo xuống cây cổ thụ.
Trời bây giờ đã ban đêm. Không khí hơi lạnh. Thỉnh thoảng lại có tiếng gió thổi làm những cành lá rung lên xào xạc. Xa xa, những tiếng của yêu thú săn mồi lúc ẩn lúc hiện làm người ta không thể không cảm thấy ớn lạnh. Được cái là ánh trăng đêm nay lại rất sáng nên cũng xua tan được cái sợ hãi phần nào.
Trần Phong hít sâu một hơi, từ trong nhẫn không gian lấy ra một quyển sách📕. Hắn lật mấy trang sách, lẩm nhẩm đọc. Rồi tay phải hắn bỗng giơ ra, từ trong lòng bàn tay một đốm lửa nho nhỏ xuất hiện.
"Thành công"
Nhưng niềm vui của hắn chưa được bao lâu liền bị dập tắt. Một ngọn gió thổi qua làm đốm lửa vốn nhỏ yếu nay phụt tắt.
Trần Phong cau mày suy tư. Rõ ràng hắn đã đọc đúng câu chú, vậy mà ngọn lửa này lại nhỏ yếu tới mức đáng thương.
" Hay là tại lượng ma pháp sử dụng chưa đủ?"
Trần Phong hai mắt sáng lên. Hắn lại thử nghiệm một lần nữa. Lần này, ma pháp lực hắn sử dụng gấp đôi lần trước.
Thất bại!
Gấp ba lần
Thất bại!
Gấp 4 lần
Vẫn thất bại!
Dù lượng ma pháp hắn đưa vào nhiều bao nhiêu thì chỉ giúp đốm lửa cháy to một ít, nhưng cuối cùng vẫn tắt ngúm.
Hắn lại ngồi xuống nghiền ngẫm về việc tại sao lại thất bại như vậy. Rõ ràng hắn đã đọc đúng câu chú, cùng với đó đã truyền vào lượng ma pháp không hề ít, vậy mà vẫn thất bại.
Hắn ngồi suy nghĩ hồi lâu, lúc thì lộ ra vẻ suy tư, lúc lại cười vang, lúc lại gật gù.
"Thảo nào mà người ta lại chỉ chuyên tu luyện một hệ ra là vì như thế này. Nếu không thì ai cũng tu luyện nhiều hệ, vì nó vừa uy lực hơn, lại thuận tiện trong nhiều tình huống."
"Nhưng ta không bao giờ bỏ cuộc!"
Trần Phong hạ quyết tâm. Hắn lại tiếp tục việc tạo ra một hỏa cầu.
Trần Phong gật dầu tỏ vẻ đồng ý. Quả thật chiến đấu ma pháp hắn khá kém, dù sao hắn mới tu luyện, lại chưa được ai dạy bảo nên chiến đấu kém là việc thường tình.
Hắn sửa soạn lại quần áo, vệ sinh cá nhân một lúc rồi hỏi:
"Tôi đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ tôi sẽ làm gì?"
Thanh Sương chưa vội trả lời, nàng liên tục niệm chú, ma pháp lực từ trong thân thể tràn ra, từ từ ngưng tụ lại thành 20 quả cầu lơ lửng giữa không trung. Sau đó các quả cầu đó bỗng biến hóa, không khí xung quanh tụ quanh quả cầu đó, dần dần biến hóa ra hình người. Chúng cao tới 2 mét, thân thể to lớn lại có từng luồng gió bao quanh, trông rất là dọa người.
"Đây là các khôi lỗi làm từ phong hệ ma pháp, có lực lượng sánh ngang được với Luyện cốt kì đại thành đấy." Thanh Sương lên tiếng giải thích.
Trần Phong nhìn 10 con khôi lỗi này, trong lòng dậy lên sự hứng thú nồng đậm. Hắn khẽ bẻ mấy ngón tay, ma pháp lực bắt đầu vận chuyển. Hắn cười, nói:
"Chiến thôi!"
Thanh Sương gật đầu, miệng lại tiếp tục niệm chú. Các khôi lỗi bắt đầu di chuyển, những cánh tay to lớn vung tới đập thẳng về phía Trần Phong.
"Thiết lôi quyền" Trần Phong hét lớn, thi triển môn võ học tủ của hắn, quyền đối quyền với hai khôi lỗi.
Bốp
Hắn cứng rắn chặn đòn của 2 tên khôi lỗi, nắm tay bóp lại giữ chặt hai con khôi lỗi này.
Rồi hắn niệm chú, trên đầu hắn 2 mũi tên gió dần ngưng tụ, sau đó bắn thẳng vào đầu 2 con khôi lỗi, bắn thủng đầu bọn nó.
Những con khôi lỗi còn lại không đứng yên, chúng lao thẳng về phía Trần Phong.
Trần Phong nheo mắt, suy tính phương án chiến đấu với đám này. Hắn hít sâu một hơi, đột nhiên lùi lại phía sau, tạo khoản cách với những con khôi lỗi kia. Hắn bắt đầu vận chuyển ma pháp lực, trên tay một quả cầu gió dần ngưng tụ, xoáy tròn với tốc độ ngày càng nhanh, quét cho không khí xung quanh thổi điên cuồng.
"Để ta cho các ngươi thấy thành quả một đêm vất vả của ta."
" Hãy đón nhận tuyệt chiêu mới của ta: Phong cầu- Rasengan"
Hết chương 17
Tác giả lại bị ảo tưởng, nếu có gì thì bỏ qua nhé😂😂😂