Nam Việt Đế Vương
Chương 193 : Thời kì rèn luyện (2)
Ngày đăng: 13:06 30/04/20
Một tháng sau.
Lúc này Trần Phong đang dùng Cương khí hóa thành Giao Long, chiến đấu cực kì căng thẳng với Hỏa Giao do Tần Thiên tạo ra. Tần Thiên cũng không vận dụng quá nhiều, Linh lực có độ mạnh mẽ ngang với Cương khí của Trần Phong, còn Hỏa Giao cũng không tính là tinh thâm gì. Nhưng vậy không đồng nghĩa là nó không mạnh, trái lại cực kì nguy hiểm!
Còn với Trần Phong, mấy tuần qua hắn điên cuồng tu luyện, thậm chí một tia Tiên Long lực đã dung nhập vào Cương khí, khiến Giao Long hóa ra cực độ khủng bố, Long uy không kém Giao Thanh Đồ đầu Giao Long ngang với Khai Huyệt cảnh này là bao!
Hơn nữa hắn thiên phú tuyệt đỉnh, tuy không có được Khí thuật công kích nhưng vẫn dựa vào tài trí của mình mà sáng tạo đi ra. Khí thuật, rất khác so với Võ kỹ. Võ kỹ tuy cũng sử dụng Chân khí, nhưng nền tảng vẫn là thân thể. Cơ thể vận chuyển, Cương khí gia trì, uy lực tăng vọt. Còn Khí thuật thì chủ yếu tập trung vào cách vận dụng Chân khí, ví như đám người Sơn Hà phái sử dụng Cương khí ngưng tụ thành đỉnh để công kích, hay là Phạm Việt đánh ra kiếm khí.
Với cao thủ từ Ngoại Cương trở lên đa phần sử dụng Khí thuật, bởi lên đến cảnh giới này Cương khí cực kì hùng hậu, chiến đấu hai mươi ba mươi phút mới có thể cạn kiệt. Hơn nữa chiêu thức đa dạng biến hóa khôn lường, không nhưng võ kỹ chỉ có thể vận dụng khi cận thân chiến đấu. Mà Trần Phong Cương khí càng hùng hậu gấp ba bốn lần, có thể nói là tùy ý mà đốt,
Bành!
Trong miệng Giao Long của Trần Phong ngưng tụ ra một ngụm Đại đỉnh, một chiêu đánh thẳng lên đỉng đầu Hỏa Giao của Tần Thiên. Lập tức lớp vảy bên ngoài vỡ ra, để lộ hỏa diễm cuồn cuộn bên trong.
Tần Thiên nhíu mày, gia tăng Linh lực, lập tức Hỏa Giao được chữa trị, miệng đồng thời ngưng tụ một Hỏa cầu, bắn ngược về phía Giao Long.
Ầm
Hỏa diễm cuồn cuộn mà ra, lập tức Cương khí Trần Phong như muốn tan rã, chút nữa là tan vỡ. Nhưng hắn rất nhanh kịp phản ứng, gia tăng Cương khí để chữa trị, rồi sử dụng Khí thuật công kích.
Long trảo thủ!
Hắn đem toàn bộ Âu Lạc Thần huyết dồn vào hai mắt, lập tức lòng đen hắn chậm rãi biến mất, thay vào đó là một đôi Long nhãn mờ ảo.
Thấy rồi!
Một trảo chụp xuống vào vị trí bảy tấc, lập tức Hỏa Giao của Tần Thiên nổ tung, hóa thành một đám lửa rồi tiêu tán.
Thắng!
Trần Phong thở ra một hơi, ngồi phịch xuống. Trận đấu này tuy ngắn nhưng quá tiêu hao Cương khí, hơn nữa hắn còn cần phải vận dụng đến cả lực lượng huyết mạch, thêm vào là Tinh thần lực. Ba bút cùng vẽ khiến hắn gần như chịu không nổi!
"Ngươi chờ rồi biết."
Tần Thiên cười nhẹ, sau đó lấy ra Long Phượng Đỉnh, Linh lực cuồn cuộn tuôn vào, theo đó trần của tòa cung điện sáng rực lên, cảnh tượng vũ trụ đầy sao xuất hiện.
"Ta mới bắt thêm một tên Tôn cấp, Sáu tên Tông cấp, hơn hai mươi tên Dung Linh. Đem chúng luyện hóa, trấn áp hết thảy."
"Rõ!"
Bảy tám người kia đồng thời gầm lên, Linh lực tràn vào những viên tinh cầu kia, lại thấy từ trong cơ thể bọn hắn có vô số Linh cấp vật liệu bay ra nhập vào chúng.
Từng viên Tinh cầu sáng loáng, mà theo đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Đừng bắt nhốt ta, làm ơn."
"Mẹ nó,ngươi câm mồm cho lão tử. A a a."
"Tần Tôn Giả, không phải là ta muốn chống lại ngài, mà là do hắn..."
....
Những tên kia bị hành hạ Linh hồn, đau nhức khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Nhưng những tên kia mắt điếc tai ngơ, hiển nhiên đã quen với điều này.
Tần Thiên bước ra khỏi đại điện, phóng tần mắt ra xa. Trên trời cao là một tòa kết giới vô cùng khổng lồ, trên đó khắc chi chít phù văn Linh văn, phức tạp vô cùng, so với tòa trận pháp ở thành Minh Dương phải gấp cả trăm lần.
Tòa đại điện này nằm trên đỉnh một ngọn núi, ngọn núi vô cùng khổng lồ, cao tới bốn năm ngàn mét. Thân núi có hàng ngàn nhà cửa, mấy chục tòa thành trì, trong đó có cả nhân loại, yêu thú, yêu ma, Thủy yêu, Ma tộc,....sinh sống phồn hoa. Mà không ngờ trong mỗi căn nhà nơi đây đều có bức tượng của Tần Thiên, ngày ngày những con dân nơi đây đều vì hắn mà cầu nguyện, cúng bái không thôi.
Trong lúc đó, những người bạn của Trần Phong cũng đã về thế lực của riêng mình. Thành cùng Thanh Hoa gia nhập Thượng Ngàn Thánh Địa, Ánh Nguyệt, Hà My, Linh Nhi đã đến Thanh Long Giang Tông. Riêng Triệu Hảo phải đi đày nơi biên ải.
Cuộc sống mới, bắt đầu.
Hết chương 193