Nam Việt Đế Vương

Chương 200 : Vũ ngọc linh

Ngày đăng: 13:07 30/04/20


Sau một hồi đấu tranh thì gã cũng đành chịu thua, lấy ra một số đan dược dược dịch, một vài bình Linh dịch. Trần Phong cũng không làm quá thêm, chỉ lấy chúng rồi nhanh chóng rời đi.



Mấy phút sau liền có ba bốn người chạy đến, thấy thanh niên nằm sõng soài trên đất thì hoảng hốt, chạy lại thì thấy gã hai mắt rưng rưng, miệng chỉ lẩm bẩm đúng một câu:



"Phường trộm cướp, chết không nhắm mắt."



Trần Phong dần dần băng qua từng địa bàn của các thế lực, chạm trán các anh tài nơi đây. Tuy nhiên trừ những tên thống lĩnh mới có thể cùng hắn chống cự một lúc, nếu không chỉ cần một đỉnh liền đánh hắn trọng thương, sau đó thu một ít cái gọi là: Phí bồi dưỡng tình cảm.



Đến cuối cùng của khu thứ hai, sát khu thứ ba.



Nơi đây đã xuất hiện Long uy, hơn nữa khá mạnh, nếu ai ở đây tu luyện Khí thuật có liên quan đến Long thì cực kì hiệu quả. Nói không chừng lại ngộ ra Thế!



Trần Phong thấy trước mắt là một thiếu nữ, thân thể thon thả đến kinh người. Môi hồng răng trắng, mái tóc đen tuyền như thác nước chảy đến ngang lưng, mỗi khi có gió thôi qua liền bay phấp phới.



Cô nàng mặc một chiếc váy ren dài đến đầu gối, để lộ ra hai bắp chân trắng nõn, thon thả như được đẽo gọt. Vòng eo nhỏ nhắn, tưởng chừng thừa một chút liền xấu, nhỏ một chút cũng chẳng đẹp. Lên trên là cặp thỏ ngọc tròn nhỏ dễ thương, vừa bằng một nắm tay, nếu chạm vào thì.... Nhìn qua vừa dễ thương lại vừa quyến rũ.



Khuôn mặt nàng lại càng xinh đẹp mười phần, trong đó lại có ba phần lạnh lùng, lại có ba phần tinh nghịch, nhưng cũng có ba phần yêu mị. Lạnh lùng, là ở hai con mắt xanh thẳm kia. Tinh nghịch, là ở cái điệu cười kia. Yêu mị, là cả khuôn mặt kia.



Trần Phong nhìn nàng không chớp mắt, trái tim nhỏ bé đập nhanh lên mấy nhịp, có cảm giác muốn hôn nhẹ lên cái má hồng kia, tuy nhiên hắn vẫn kìm lại được.



"Ta nghe đồn có một tên băng qua địa bàn của các bang hội khu vực hai, một lần đánh bại hơn hai mươi cao thủ trẻ tuổi, bởi vậy mới đến đây xem."



Cô nàng khẽ mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Phong.



"Không biết cô tên gì nhỉ? Ta tên Tần Trần"



"Ta ư, cậu mở thẻ học viên ra tra cứu thông tin là biết."



Trần Phong đang định lấy thẻ ra, nhất thời tỉnh ngộ. Nếu hắn lấy thẻ ra cô nàng sẽ biết rằng mình là học viên ở khu vực nào, bởi khu vực ngoài cùng thì có thẻ trắng, khu vực thứ hai có thẻ xanh, khu vực trung tâm có thẻ vàng. Còn chưa kể là cô nàng có thể cướp đi thẻ từ tay hắn, dù chuyện đó khó xảy ra. Như ở đời ai biết chuyện gì xảy ra?



"Cậu thật khó tính đấy! Thôi được, người ta nói nghe nhé, một lần thôi. Ta tên là Vũ Ngọc Linh!"



Vũ Ngọc Linh?



Thôi xong!


Trần Phong chộp lấy hai tay cô nàng, đè lên mặt đất, thân thể thô bạo ngồi lên trên.



Ngọc Linh lúc này cũng bình tâm trở lại, tuy có chút sợ hãi nhưng vẫn cười khanh khách, đáp:



"Ngươi thật sự dám làm gì sao? Hay lại là thùng rỗng kêu to?"



"Khích ta? Lầm rồi cô gái nhỏ."



Trần Phong đột nhiên cảm thấy huyết dịch sôi trào, không nhịn được mà hôn lên đôi má hồng nhuận của Ngọc Linh.



"Vừa thơm vừa mềm, quả nhiên là mĩ nữ!"



Trần Phong cười thỏa mãn, đột nhiên biến sắc, thân thể nhanh chóng lùi lại, sau đó biến mất.



Trên đỉnh kén lúc này cũng có vô số đạo kiếm tơ bắn xuống, đâm vào vị trí Trần Phong vừa đứng. Ngọc Linh chậm rãi đứng dậy, khẽ phẩy tay, tức thì một cái ô từ trên cao rơi xuống, mà lúc này hai má cô nàng đỏ hồng, ánh mắt lộ ra vẻ giận dữ.



"Ta sẽ trả thù này!."



Nói xong cô nàng lập tức xông ra, đuổi theo Trần Phong. Tiếc là hắn đã ẩn thân từ lâu, không kịp đuổi theo



Hắn dần tiến vào khu vực thứ ba. Nơi đây Linh khí càng nồng đậm thêm một bậc, hơn nữa trong không gian dường như có một thứ năng lượng kì lạ, khiến Trần Phong cảm ngộ được rất nhiều, mà Linh hồn đang nằm trong trừng trong Tinh thần hải tựa như cũng cảm nhận được nó, theo đó mà phát triển.



"Chắc đây là Linh mà Linh giả thường nhắc đến. Nếu có Linh, võ giả Khai Huyệt cảnh có thể cảm ngộ nó, từ đó Hồn quá trứng, trở thành Linh hồn hoàn chỉnh."



Trần Phong ngày càng tiến sát hồ, lúc này hắn cũng nghe được những tiếng hò reo vang trời, nhìn ra xa thì thấy có mấy trăm người đang tụ lại thành một nhóm, mà nơi xa xa là một thanh niên tầm mười chín hai mươi tuổi. Gã gương mặt góc cạnh, dáng vẻ lạnh lùng nhưng thực lực lại không đùa được! Gã đã là cường giả Chuyển Linh cảnh, bởi sau ót mơ hồ thấy được một quả trứng đang đập thình thịch, bên trong dường như ẩn chứa một cái gì đó.



"Anh ấy lại có thể chịu được dưới Long uy của Long tôn giả mười sáu hơi thở! Anh ấy chỉ là Chuyển Linh tứ chuyển mà thôi!"



"Thành tựu như vậy là rất đang gờm rồi, nhớ ta chỉ chịu được năm hơi thở liền muốn chết rồi. Người với người chênh lệch vậy sao?"



"Ngươi là cái loại gì, có thể so với anh ấy sao? Thành tựu như vậy sau này dù có tiến vào chín ngọn núi lớn cũng sẽ sớm ngày nổi tiếng



Hết chương 200



Chương 200 rồi, 200 rồi, các vị đạo hữu, cho ta xin một cái đề cử a!