Nam Việt Đế Vương

Chương 204 : Quét ngang

Ngày đăng: 13:07 30/04/20


Trần Phong không chút chậm trễ, dừng lại một nhịp sau đó lại lao về phía đám đông, Cương khí hóa ra một cái Kim đỉnh, ầm ầm nện tới.



"Chuyện gì thế này?"



"Tên điên!"



Cả đám người nháo nhào, Cương khí bùng nổ, hóa thành đủ loại Khí thuật võ kỹ bay khắp trời. Nhờ đó mà Trần Phong tránh được sự truy xét của Ngọc Linh trong thời gian ngắn.



"Thú vị!"



Ngọc Linh cười đầy ẩn ý, bước chân dừng lại, đầu ngón tay hiện ra một sợi tơ.



Kim đỉnh chỉ chống cự được một giây liền vỡ nát, tuy nhiên như vậy cũng đủ để hắn lẻn vào đám đông, trốn mất dạng.



"Ngọc Linh, có chuyện gì vậy?"



Một nam thanh niên chạy lại bên cô nàng, lộ ra sự quan tâm.



Hắn ta là người đứng đầu trong lần khảo sát của Thanh Long Giang tông - Nguyễn Văn Lâm, bản thân đã là Khai Huyệt đỉnh cao, nhưng lại có thể đánh bại Chuyển Linh cảnh tứ chuyển, gặp Chuyển Linh ngũ chuyển cũng không bại!



Trong cùng cảnh giới chưa hề thất bại một trận nào, bản thân lại là Ngũ tinh Linh thể, Thể chất là Lôi hệ hiếm thấy. Nghe đồn gã đã có một vị Trưởng lão muốn thu làm đệ tử chân truyền, một vị khác lại là lão tổ của gã, Tông Linh cảnh cường giả.



"Không có gì, chẳng qua là thấy một người bạn cũ."



Bạn cũ?



Hắn ta hơi chút nghi ngờ, dù sao bạn cũ gặp nhau mà cần phải truy đuổi như vậy sao? Nhưng hắn cũng không gặng hỏi, dù sao Ngọc Linh cũng không muốn nói, hỏi chỉ khiến cô nàng thêm khó chịu mà thôi.



Cô nàng khẽ chuyển động sợi tơ đầu ngón tay, tức thì nó rung lên nhè nhẹ. Thấy vậy Ngọc Linh càng cười tươi hơn, khiến Văn Lâm bên cạnh có chút ngẩn ngơ, thầm than:



"Thật xinh đẹp."



Lúc này Trần Phong đã di chuyển về nơi dành cho học viên mới, dáng vẻ tương đối bình tĩnh, quan sát xung quanh, đến khi cảm nhận được không có ai theo dõi mới thở ra một hơi, nhìn về phía trung tâm quảng trường. Lúc này chiến đấu vẫn đang tiếp tục, hơn năm mươi người đã bị đào thải, nhường bị trí cho người khác. Hắn cũng thấy được Phạm Việt đang chiến đấu, cậu ta thực lực cực mạnh, hơn nữa đã lĩnh ngộ ra một loại Kiếm thế, vừa chém ra thì như một cơn bão, ầm ầm đánh tới.



Hắn thấy Lê Bá Long đang khiêu chiến một kẻ khác, tên kia về cảnh giới thì xấp xỉ hắn, nhưng bàn về thực lực thì kém xa một khoảng. Bởi thân thể tên này quá kinh khủng, phối hợp với Cương khí của bản thân thì tên kia có Bảo khí cấp bốn cũng khó lòng công phá! Lê Bá Long mặc cho kẻ địch tấn công, còn bản thân thì lao lên, mỗi quyền đều đánh cho tên kia lảo đảo. Xem ra chiến thắng trong tầm tay mà thôi.




Tiếng xương vỡ vang lên, lồng ngực bọn hắn sụp xuống, Bán Linh lực tán loạn, không còn lực tái chiến



Lúc này ở trên tường thành, một người đàn ông trung niên nhìn xuống, thấy vô số thiên tài lao lên để rồi bị Trần Phong đánh gục thì thở ra một hơi, cười lớn:



"Cương khí đã luyện đến mức sánh ngang với Linh lực, lại còn thêm Kim hệ nguyên tố khiến nó vững chắc không kém Huyễn Linh cảnh tam tinh! Mà xét về độ hùng hậu thì chỉ có đệ tử do Trưởng lão bồi dưỡng ra mới có thể sánh bằng. Kỹ năng chiến đấu cực tốt, mỗi chiêu đều dứt khoát, luôn tìm cách hạ gục hoàn toàn đối phương. Thiên phú tuyệt đỉnh, trong cơ thể mang Long huyết. Ý chí, cực kì kiên định, bị vây công không sợ."



"Chấm: Hạng 1"



"Tần lão ma có khác, chỉ tùy tiện rèn luyện đệ tử thôi cũng đã mạnh như vậy. Tên này rõ ràng còn chưa học được cái gì, Long Phượng Trấn Thiên Đỉnh, Thiên Hỏa Phần Thiên,... những Linh thuật thành danh của Tần Thiên đều chưa đánh ra."



"Phạm Đức, nghe lệnh!" Đột nhiên một giọng nói truyền vào tai hắn.



"Có!"



"Ngăn chặn trận chiến kia lại, hơn nữa đừng để tên nhóc kia lộ thân phận!"



Người đàn ông nhíu chặt mày, không hiểu sao Tông chủ lại yêu cầu như vậy, nhưng hắn rốt cục vẫn làm theo, trong tay hiện ra từng đám Linh văn kì dị. Theo đó thì Trận pháp quanh quảng trường cũng bị gã điều khiển, đem tất cả các học viên trong đó đều ném ra ngoài!



Trần Phong đang bị ba tên Chuyển Linh vây công thì cảm thấy cơ thể nhẹ bỗng, một luồng sáng bao phủ cơ thể. Nhìn ra xung quanh thì thấy tất cả mọi người đều xảy ra điều tương tự, không nhịn được mà thở dài:



"Linh giả của Thanh Long Giang tông chú ý đến rồi. Ta đã quá bốc đồng mất rồi."



Nhưng hắn cũng không ngờ rằng mình chỉ bị truyền ra khỏi quảng trường chứ không bị bắt giữ hay chuyển đi nơi nào khác. Nhờ vậy hắn một lần nữa lẻn vào đám đông, trốn mất dạng.



Lúc này Ngọc Linh nhìn lướt xung quanh, thấy Trần Phong đã biến mất dạng thì cười nhẹ, sau đó tung người bay đi.



"Em gái tên gì nhỉ? Trông dễ thương quá!"



"Em là Linh Nhi ạ, chị là Vũ Ngọc Linh phải không? Em hâm mộ chị lắm đấy!"



"Vậy sao, cảm ơn em nhiều...."



Hết chương 204