Nam Việt Đế Vương
Chương 210 : Đại chiến Thanh Sơn hội
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Hắn liếc nhìn xung quanh, đột nhiên thấy ở xa xa, những cây cột khổng lồ tựa như cột chống trời, bèn cười vang
Long trụ Trấn Giang!
Hai tay Trần Phong chụm lại, sau đó mở ra, theo đó là một cây cột trụ bay vọt ra, trên đó khắc hình một con Giao Long đang giương nanh múa vuốt.
Ầm
Giang Khí bị Long trụ áp lên lập tức rơi xuống, dòng nước chảy chậm lại, mà ba tên kia thì kêu rên lên một cái, tản đi Cương Khí của mình.
"Quả nhiên là có hiệu quả!" Trần Phong mừng rỡ, chộp lấy Long trụ, quét về phía ba tên kia. Bọn hắn thấy vậy lập tức lùi lại, vẻ mặt lộ ra sự kinh hãi:
"Sao tên này lại biết tu luyện Bát Long Trụ Khí thuật? Chẳng lẽ hắn là đệ tử của ngài ấy?"
"Không thể nào, tất cả cùng ra tay mau! Thủy thuẫn!"
Ba tên kia một lần nữa kết trận, lập tức một tấm khiên rộng cỡ một mét xuất hiện, chặn lại Long Trụ của Trần Phong.
Bành!
Thủy thuẫn vỡ nát, mà Long trụ cũng tan rã. Thừa cơ đó ba tên kia chạy trốn, vận dụng thân pháp đến cực hạn, phút chốc đã không thấy bóng dáng.
Bảy tám tên còn lại lúc này đã đứng dậy được, thấy Trần Phong đánh lui ba tên kia thì hoảng hồn, không dám nói một lời, lủi thủi trốn đi.
"Ổn chứ?" Trần Phong nhìn Nguyễn Đạt, vỗ nhẹ vai hắn.
"Trần Phong, đúng là cậu. Mọi người thấy tôi nói đúng không, cậu ấy rất mạnh mà!" Cậu ta quay lại nói với hai người bạn, mà họ cũng gật đầu, đáp:
"Thật không ngờ, người được gọi là chuyên núp váy gái lại mạnh như vậy. Ba tên lúc nãy chính là Khai Huyệt cảnh cao thủ, hơn nữa chính là ba thống lĩnh của Thanh Sơn hội. Ba người họ đồng thời ra tay cũng không đánh thắng được cậu ta. Quả thật..."
Trần Phong chỉ khẽ mỉm cười, hỏi:
"Thế mọi chuyện là như thế nào vậy?"
Nguyễn Đạt lộ ra vẻ tức giận, đáp:
"Quả nhiên là trận pháp, mỗi người bọn hắn ta đều có thể đánh bại dễ dàng, nhưng khi gộp lại thế này....thật khó xơi!"
Long Trụ Trấn Giang!
Hắn một lần nữa thi triển môn Khí thuật này, lập tức Giang Khí xung quanh chảy chậm lại không ít, nhờ đó hắn vận toàn lực, phóng vọt ra khỏi nó.
"Đừng mơ đi!"
Ở trên mặt dòng Giang khí này thì ba tên thống lĩnh lúc nãy đã xuất hiện, Cương khí hóa thành ba ngọn núi đánh Trần Phong quay trở về.
"Bắt ta dùng toàn lực sao?"
Trần Phong gầm lên, hai tay ngửa lên trời, lập tức một cái Kim đỉnh xuất hiện, đem Giang Khí xung quanh hết thảy đánh bay! Nhờ đó hắn kịp thở dốc, một lần nữa ngưng tụ Long Trụ. Hai bút cùng vẽ khiến Giang Khí chỉ có vây ở bán kính hai mét xung quanh Trần Phong, khó lòng tiến thêm một bước.
Lên!
Hai tên Phó hội trưởng nọ từ trong Giang Khí nhảy ra, hai cây đinh ba nhập làm một, định một chiêu đánh xuyên phòng ngự của hắn. Mà ở trên cao, ba tên Thống lĩnh kia cũng đồng thời ra tay, ba ngọn núi nhập làm một, hóa thành một ngọn núi thật lớn, đè lên Kim đỉnh của Trần Phong.
Trần Phong nắm trong tay Long trụ, một trụ quét ngang, chấn lui hai tên Phó hội trưởng nọ. Lại quét lên phía trên, chặn đứng ba tên Thống lĩnh nọ.
"Thật mạnh!"
Mọi người xung quanh cùng kêu lên, tiếng trầm trồ truyền khắp bốn phương tám hướng. Trong số đó có không ít là các đệ tử thế hệ trước, đã tu luyện ở Thanh Long Giang tông này hai ba năm, thấy Trần Phong xử lí như vậy thì cũng phải ngả mũ thán phục:
"Kinh nghiệm chiến đấu thật đỉnh, bị vây công mà không hề nao núng. Đổi là ta, có lẽ đã bị đánh ngã rồi."
"Khí thuật hắn cũng rất mạnh, như cây Long trụ kia va chạm với Đinh ba mà không chút sứt mẻ. Phải biết Đinh Ba Khí thuật đó không hề tầm thường, dù là Khai Huyệt đỉnh cao cũng có thể đánh xuyên!"
Lúc này Ngọc Linh cũng đã chạy đến, thấy cảnh này thì cũng không có ý định ra tay giúp đỡ, trái lại nhìn chằm chằm, cười khúc khích:
"Ra là còn cái này, định dấu bài sao? Bản lĩnh của ngươi ta đã nắm rõ tám chín phần rồi, lần này nữa thì nắm rõ mười phần. Đến lúc đó.....chuẩn bị để bị đánh đi cưng!"
Hết chương 210