Nam Việt Đế Vương

Chương 211 : Chiến thắng

Ngày đăng: 13:07 30/04/20


Trần Phong nhìn xung quanh một chút, trong đầu vạch ra vô số phương pháp tâc chiến. Hân khá quen với việc bị vây công, tuy nhiên lần này thì hơi khác. Đối thủ vây công hắn tính ra chỉ có ba, một là dòng Giang Khí do ba mươi tên hội viên Thanh Sơn hội tạo nên. Hai là ba tên Thống lĩnh kia, và ba là hai tên Phó Hội trưởng. Thực lực bọn chúng tính ra là xấp xỉ nhau, chỉ có Giang khí nọ là mạnh hơn một đoạn. Nếu là hắn trước đây sẽ tìm xem tên nào yếu nhất, rồi sau đó dùng công kích như vũ bão tiêu diệt hắn, mở ra một chỗ trống, từ đó phá hủy trận vây công.



Nhưng bây giờ là ba nhóm người, phối hợp rất tốt, hắn nếu đánh bại được một trong ba thì cũng sẽ bị trọng thương, khó mà tiếp tục chiến đấu. Còn nếu tiếp tục duy trì tình trạng như thế này thì chỉ cần chục phút nữa thôi hắn sẽ khó lòng chống cự.



"Cần phải hạ ba mươi tên đang kết trận tạo nên dòng Giang khí này trước, có như vậy mới không bị bó chân bó tay!"



"Nhưng làm thế nào? Bọn chúng đang ở khá xa, chỉ cần ta có ý định tiến lại thì dòng Giang khí này sẽ đánh tới, đồng thời hai nhóm kia cũng sẽ công kích toàn lực. Nghĩ đi nào, Trần Phong!!!"



Hắn liếc nhìn nơi xa, dường như phát hiện gì đó, Âu Lạc thần nhãn được vận dụng, nhờ đó hắn hiểu ra một điều:



"Ra vậy, đám kia chỉ là Nội cương Ngoại cương, Cương khí có hạn, bởi vậy phải chia ra. Một nửa giả vờ như tham gia vào trận nhưng thực tế không ra tay, còn một đám thì dùng toàn lực. Khi đám thứ hai Khí có dấu hiệu suy giảm thì đám thứ nhất sẽ tiến lên thay. Còn khi ta có hành động tấn công thì cả hai nhóm đồng thời ra tay. Thông minh đấy. Vậy thì ta muốn xem, ta và cá ngươi, ai trâu bò hơn? Kim đỉnh, trấn trấn trấn!"



Hắn gầm lên, hai tay chộp lấy Kim Đỉnh, nhằm dòng Giang khí mà nện tới. Lập tức ba mươi tên kia cùng lúc ra tay, nhờ đó đem một kích của hắn đỡ xuống.



"Đừng hòng!"



Hai tên Phó Hội trưởng gầm lên, đang định chặn hắn thì một con Kim Giao từ đâu bay ra, cắn về phía bọn chúng. Chúng vừa đưa cây đinh ba lên đỡ thì Kim Giao đã mở miệng, tức thì một quả cầu bay ra, không ngờ lại là chiêu Loa cầu!



Hai bên va chạm nhau tạo ra những âm thanh tựa như Kim loại va chạm, mà hai tên kia cũng không dám xem thường, Cương khí trong Khí mạch xoay tít, sau đó theo lòng bàn tay mà phun ra, đánh vỡ Loa cầu.



Cùng lúc này, ba tên Thống Linh vừa công tới đã bị Trần Phong dùng Kim Canh Kiếm trận vây chặt.



Ba nơi cùng tấn công khiến Trần Phong tiêu hao Khí cực kì khổng lồ, phút chốc đã đem hai Chủ mạch đốt trọn. Phải biết giờ hắn đã là Khai Huyệt đỉnh cao, mở ra mười hai Chủ mạch, hơn nữa mỗi Chủ mạch đều lớn gấp bốn năm lần người thường! Vậy mà hai Chủ mạch chứa Cương Khí bị tiêu hao sạch sẽ, chứng tỏ Trần Phong quyết liều một phen rồi.



Ầm



Dòng Giang Khí bị đánh cho tung tóe, mà ba mươi tên kia có hơi mười tên ngã khụy xuống. Bọn hắn chỉ là Nội cương cấp, không thể hấp thu Linh khí từ bên ngoài để khôi phục Khí trong cơ thể, bởi vậy tốc độ khá chậm. Mà mỗi chiêu của Trần Phong đều cực kì khủng bố, dù chia cho ba mươi người thì mỗi người cũng phải nhận lấy áp lực rất lớn, bởi vậy Cương khí tiêu hao ngày càng nhanh, có không ít kẻ chỉ còn lại một Chủ mạch còn Cương khí mà thôi!



Nhị Long Trụ!



Trần Phong quát lớn, hai cây cột trụ tựa như Định Hải Thần Châm nện xuống, khiến Giang khí đang cuồn cuộn chảy chậm lại, nhưng lúc này ba tên Thống Lĩnh cùng hai tên Phó Hội trưởng cũng đồng thời phá vỡ phòng ngự của Trần Phong, Khí thuật nện lên cơ thể hắn.



Long lân!



Huyết mạch lực trong cơ thể hắn được vận dụng, lập tức một lớp vảy hiện ra dưới lớp áo, đem toàn bộ Công kích chặn đứng, kể cả sóng xung kích cũng không ngoại lệ! Giờ số giọt Âu Lạc Thần huyết trong cơ thể hắn ngày càng nhiều, theo đó thì Long lân cũng ngày càng mạnh, giờ đã có thể sánh ngang với Bảo Khí cấp năm rồi. Những tên này lại muốn dùng Khí thuật để phá vỡ Bảo Khí cấp năm? Còn khuya!




"Hôm nào rảnh dạy ta trận pháp nhé!"



"Được." Nguyễn Tân đáp, lại đi vào phòng.



Trần Phong sau một lúc chạy toàn lực đã tìm đến Thanh Hà hội. Nơi đây giờ đã náo nhiệt hơn rất nhiều, có tới hơn sáu mươi người. Trong có có cả những người của thành Quỳ Dương và thành Tương Phong. Đặc biệt nhất phải kể đến là sự xuất hiện của Phạm Việt và Lê Bá Long!



Bọn họ lúc này đang nói chuyện với Ánh Nguyệt, thấy Trần Phong đến bèn chào hỏi:



"Lâu lắm không gặp!"



"Thật lâu rồi đấy, cứ ngồi đi."



Trần Phong thả người xuống, nhìn bọn hắn. Sáu tháng không cải biến bọn họ nhiều, Phạm Việt vẫn vậy, vẫn giữ nét lạnh như kiếm, bên cạnh là Đỗ Tuyết Lan. Lê Bá Long thì tương đối hào sảng, ăn to nói lớn.



"Mấy người dạo này đi đâu?"



"Ta ở bên thành Hoan Châu, bởi vậy không giúp được gì nhiều, xin lỗi."



Phạm Việt cúi đầu tỏ vẻ tạ lỗi, mà Lê Bá Long cũng trả lời:



"Ta cũng vậy, Lê gia gọi ta vào đó, bởi vậy cũng không rành sự tình bên này."



Thành Hoan Châu?



Trần Phonh nhớ lại, bên cạnh thành Nghi An là thành Hoan Châu. Hai tòa thành đều có chức năng là chứ đựng những đệ tử mới gia nhập Thanh Long Giang tông, tuy nhiên về sâu hơn thì cả hai rất khác.



Thành Nghi An là nơi dành cho tán tu, các thế lực, gia tộc, của tất cả mọi nơi.



Còn thành Hoan Châu cực kì đặc thù, đó là nơi mà con cháu, đệ tử, các gia tộc trực thuộc sự quản lí của Thanh Long Giang tông. Cả hai có mối liên hệ cực kì chặt chẽ, khăng khít. Ví dụ như thế này, nếu hai đệ tử trong Thanh Long giang tông kết hôn, thì con cái họ sẽ được tông nuôi lớn, cho gia nhập vào thành Hoan Châu, sau này tu thành Linh giả sẽ được vào Chín giới tu luyện.



Bằng cách nào đó, đây là một kiểu Gia tộc mới, với Thanh Long Giang tông tựa như Chủ mạch, còn lại là Chi mạch. Tuy nhiên khác với các gia tộc khác chỉ bồi dưỡng người trong dòng họ mình, Thanh Long Giang tông cũng bồi dưỡng những đệ tử bên ngoài, những người không thuộc phạm vi thế lực Thanh Long Giang tông. Nếu họ nguyện trung thành sẽ được tông môn hết lòng bồi dưỡng, còn chỉ vào để học nghệ rồi về làm lớn mạnh gia tộc thì cũng được thôi, chẳng qua họ chỉ học được cái da lông mà thôi.



Hết chương 211