Nam Việt Đế Vương
Chương 217 : Tìm Đốt tre
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Trần Phong cười nói:
"Cha em cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Dù sao thì con gái yêu quen biết một tên lạ mặt, không rõ tốt xấu thì bậc làm cha làm mẹ ai chẳng lo lắng."
Hà My dạ một tiếng, lại hỏi hắn:
"Thế anh đến đây làm gì vậy?"
"Nếu nói là đến tìm em thì em có tin không?"
Trần Phong lộ ra vẻ giảo hoạt, mà Hà My cũng cúi đầu, đáp:
"Em....hơi tin."
Trần Phong cười phá lên, nói:
"Anh thật sự đến đây để tìm gặp em. Ma pháp lực trong cơ thể anh giờ ảnh hưởng rất nhiều, từ tốc độ tu luyện lẫn chiến lực. Bởi vậy anh muốn hỏi em nên làm thế nào."
"Ra là chuyện này, vậy mà em cứ tưởng là anh đến thăm..."
Cô bé hơi chút xấu hổ, lấy từ trong Nhẫn không gian ra một cuốn sách, lật liền mấy tờ rồi đưa cho hắn:
"Em thấy anh tu luyện theo con đường cận chiến, bởi vậy anh nên tu luyện Ma pháp sư cận chiến thì hơn. Pháp thuật ẩn vào trong từng chiêu thức, từng vũ khí. Như vậy anh sẽ đỡ tốn thời gian vào việc tìm hiểu Ma pháp. Dù sao nó cần anh phải tốn thời gian học tập, tìm hiểu,....mà anh còn đang phải tu luyện Khí nữa."
Hắn nhìn vào trang sách, thấy nơi đây giới thiệu về các Ma pháp sư cận chiến. Pháp sư cận chiến, tốc độ ra chiêu cực kì nhanh, chỉ chậm hơn vài giây so với Khí mà thôi. Tuy nhiên uy lực thì yếu hơn khá nhiều, bởi vậy yêu cầu người đi theo con đường này phải có thân thể mạnh mẽ, tốt nhất là tu luyện thêm một Phương pháp luyện thể đặc biệt mới được.
"Phải thực hiện ngay. Dù sao bang chiến đã rất gần, mà ta lại có không ít kẻ địch."
Hắn nghĩ thầm, lại nói với Hà My:
"Giờ thời gian gấp rút, anh có lẽ phải về thành Nghi An để tu luyện, bởi vậy gặp em sau."
"A, em nghĩ anh nên ở lại, có gì thì em sẽ giúp anh tu luyện. Ma pháp sư cận chiến này hơi khó luyện thành, cho nên..."
Hà My nghe hắn nói muốn đi thì hơi hốt hoảng, bởi vậy nói:
"Nhưng anh không phải là người của Ma pháp viện, sao có thể ở lại?"
"Nếu anh không chê thì...thì....anh có thể ở trong đây cũng được."
Nói đến đây khuôn mặt cô bé đã đỏ chót lên, dù sao ở chung một nhà thế này thật không hay đâu. Nếu có ai biết thì.....
Hắn cũng không nhận ra ở cuối Phi thuyền có một thiếu nữ mặc váy đen, đang nở nụ cười mị hoặc nhìn hắn.
"Xem ngươi chạy đi đâu hả Trần Phong?"
Thành Hợp Châu, phía Bắc Phủ Nghệ An.
Tòa thành này cũng là một trong mười hai thành lớn của Phủ Nghệ An, bởi vậy rất phát triển. Trong thành Linh giả tùy ý thấy được, các loại bảo vật tài nguyên tu luyện cũng rất nhiều.
Đi ra khỏi Phi thuyền thì Trần Phong lập tức chạy một mạch đến Thợ săn công hội. Hắn cần tìm mua một số tài liệu quanh đây, cũng như là tài nguyên tu luyện. Thành Hoan Châu nằm ở gần địa phận của Phượng Hoàng Trung Đô, bởi vậy sẽ rất dễ dàng tìm thấy một thứ quả gọi là Phượng Diễm Quả. Nghe tên thì rất oai phong nhưng thứ quả này chỉ dùng cho những người dưới Linh cảnh mà thôi.
Thợ săn công hội của tòa thành này cực kì khổng lồ, gấp mấy chục lần ở Thành Minh Dương. Người yếu nhất ở đây cũng phải là Ngoại Cương cấp, còn lại đều là Huyễn Linh Chân Linh. Số lượng phải đến hơn mấy ngàn người, khiến Trần Phong thở dài không thôi.
Hắn tiến về một quầy tiếp tân, chào hỏi một chút rồi nói ra ý định của mình. Người tiếp tân là một chị gái tầm hai mươi lăm tuổi, trông khá dễ gần.
"Em là người của hội ta ở Tây Phủ sao? Còn trẻ mà đã có thực lực như vậy cũng rất hiếm đấy."
Chị ta vừa cười vừa nói, tay lại lấy ra từng đám nguyên liệu đặt lên bàn.
"Đây, mười hai loại tài nguyên, tổng cộng là ba mươi sáu giọt Hạ phẩm Linh dịch."
"Hạ phẩm Linh dịch?"
Trần Phong ngạc nhiên. Nơi đây dùng Linh dịch để trao đổi sao?
Thấy vẻ mặt hắn như vậy thì chị ta cảm thấy có chút không ổn, bèn hỏi nhỏ:
"Em không có à?"
"Dạ..."
Hắn gãi gãi đầu, cực kì xấu hổ. Ai ngờ nơi đây không dùng tiền đồng, mà lại sử dụng Hạ phẩm Linh dịch! Trần Phong là đệ tử mới của Thanh Long Giang tông, mỗi tháng cũng được nhận ba mươi giọt, nhưng hắn đã tu luyện hết từ lâu rồi.
"Liệu em có thể làm gì đó không ạ? Ví như săn bắt yêu thú, bảo vệ thiếu gia tiểu thư nào đó? Em giờ đã là Khai Huyệt đỉnh cao rồi!"
"Khai Huyệt đỉnh cao sao? Em là người ở đâu vậy?" Chị ta nghe vậy thì sáng mắt, hỏi hắn dồn dập.
"Thành Nghi An, Thanh Long Giang tông." Hắn đáp
Hết chương 217