Nam Việt Đế Vương
Chương 222 : Trần Phong vs Nguyễn Quang
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
"Mai Hắc Thế Gia xem ra nói về ý cảnh đều giống Thanh Long Giang Tông chúng ta. Linh thuật Khí thuật cũng dựa trên quan sát sông nước, từ đó mà sáng chế ra chúng."
Thủy Lãng vừa ra thì tốc độ của Nguyễn Dương lập tức chậm đi không ít, thậm chí Cương khí vốn nóng hừng hực cũng bị Thủy khí hao mòn, tản ra nhiệt lượng không đáng kể.
Thủy Lưu!
Mai Trung Kiên gầm lên, Giang khí quanh thân ngày càng nồng nặc, không ngờ lại thật sự hóa ra một con sông, Giang khí chảy cuồn cuộn, dù là mạnh như Nguyễn Dương cũng cảm thấy bị áp chế, thân hình có xu hướng cuốn theo dòng Giang Khí. Mà nếu hắn thật sự để cuốn theo thì trận này chín phần thua!
Hỏa châu!
Nguyễn Dương lúc này cũng không dám giấu diếm thực lực, khẽ há miệng, từ trong cổ họng không ngờ bay ra một quả cầu lửa, uy lực mạnh đến nỗi Giang Khí xung quanh hết thảy bị thiêu cháy thành hư vô.
Mai Trung Kiên thấy cảnh này cũng cực kì lo ngại, lập tức lùi về phía sau. Hắn không dám cận thân chiến đấu với Nguyễn Dương, dù sao quả cầu kia thật sự nguy hiểm, lấy thực lực hắn cũng khó mà chống đỡ.
"Không hổ là con cháu Mai Hắc Thế gia, có thể để ta phải sử dụng tới Hỏa châu! Ha, ha..." Nguyễn Dương hơi chút thở dốc, nhưng vẻ mặt lại lộ ra sự kích động. Bởi hắn biết rằng lúc mình phun ra Hỏa châu này thì đã đứng ở thế bất bại! Nếu hắn tấn công thì Mai Trung Kiên hiển nhiên khó lòng chống đỡ, chắc chắn sẽ trọng thương. Đồng thời bản thân hắn cũng cạn kiệt lực lượng, rốt cục đạt kết quả hòa. Mà hắn không tấn công Mai Trung Kiên thì chẳng thể phân thắng bại.
"Trận này, kết quả hòa!" Nguyễn Lân cùng Nguyễn Chạch bất đắc dĩ lên tiếng. Kết quả hòa không phải là điều bọn hắn muốn thấy, nhưng thực lực hai người kia quả thật không chênh nhau là bao, dù đánh tiếp cũng chẳng ích lợi gì.
Nguyễn Dương nhìn Mai Trung Kiên một cái thật sâu, sau đó tản Hỏa châu đi, điềm nhiên nói:
"Ngày khác lại so tài."
Mai Trung Kiên khẽ gật đầu, đáp:
"Sau lần tranh đoạt này dù thắng hay thua ta vẫn sẽ đến Phượng Hoàng Trung Đô, lúc đó mong ngươi có thể sử dụng toàn lực."
"Ha ha, rất hoan nghênh!"
Hai người cười phá lên, sau đó quay trở về vị trí của mình.
"Trận thứ ba!"
Trần Phong vỗ vai Phan An một cái rồi nói:
"Trận này có mọi người làm chứng, ta dù chết hay trọng thương thì cũng không ai đến đây gây chuyện! Ta xin thề!" Trần Phong giơ ba ngón tay lên, khiến Nguyễn Lân đành phải thở dài, nói:
"Nếu ý cháu đã quyết vậy thì hãy tiếp tục đi thôi."
Trần Phong nghe vậy thì gật đầu, nhìn Nguyễn Quang nơi xa xa, cười lớn:
"Hỏa hệ Ma pháp, Bộc phá? Rất mạnh hay sao? Ta ngược lại muốn xem uy lực của nó đến đâu!"
Nguyễn Quang thở dốc, cười đáp:
"Như ý nguyện!"
Ầm!
Quả cầu lửa vỡ ra, một cột lửa khổng lồ bắn xuống, tựa như Thiên hỏa, uy lực có thể nói kinh thiên động địa, đủ để đem Chuyển Linh cảnh bát, cửu chuyển đánh chết!
Dù là võ đài lúc này cũng liên tục rung lên, tựa như muốn phá vỡ, khắp nơi đều chằng chịt vết nứt. Võ đài này là do cường giả Linh cảnh dùng Linh lực ngưng tụ thành, vậy mà lại có thể nứt vỡ!
"Thắng!"
Nguyễn Quang thở ra một hơi, ngồi phịch xuống mặt đất, ngay cả Ma pháp quyền trượng cùng cuốn sách nọ cũng bị hắn đặt một bên, đủ thấy hắn mệt mỏi cỡ nào. Trước đó dù hoàn cảnh nào đi nữa hắn cũng chưa từng rời khỏi hai thứ này, nhưng bây giờ toàn thân hắn rã rời, Ma pháp lực không còn một chút nào.
"Ta thật có lời khen đấy!"
Từ trong biển lửa, một thiêu niên dáng vẻ lười biếng đi ra. Quần áo hắn hơi chút vỡ nát, nhưng trên thân lại tuyệt nhiên không có lấy dù một vết bỏng, một vết thương!
"Không thể nào!"
Mấy người xung quanh đều há hốc mồm, kể cả Nguyễn Dương, Mai Trung Kiên đều há hốc mồm, ngồi bật dậy. Bọn hắn tự xưng thiên tài, cùng cảnh giới hiếm có địch thủ, nhưng cũng không thể nào đỡ được một đòn kia mà không bị thương gì.
Hết chương 222