Nam Việt Đế Vương
Chương 276 :
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
Vị Linh Giả trẻ tuổi kia thấy không làm được gì cường giả Ly tộc thì hừ lạnh một tiếng, lại quay sang nhìn nhóm Trần Phong, cau mày hỏi:
"Mọi người là ai? Thế lực nào? Sao lại ở đây? Hơn nữa...."
Gã liếc nhìn sang mấy thiếu nữ, chỉ thấy người nào người nấy sắc mặt thẫn thờ, có vui có buồn, có bi phẫn có hạnh phúc, muôn hình vạn trạng.
"Ta hiểu rồi. Các ngươi là những người bị Dâm Ma Đoàn bắt đi."
Nghe đến ba chữ kia có không ít người run lên, có người còn khóc lóc sướt mướt.
"Anh là Linh Giả của Thanh Long Giang tông ta sao?"
"Đúng vậy, em cũng là người tông ta sao? Trẻ như vậy chắc vẫn đang còn ở thành Nghi An đúng không?"
"Vâng, không biết tại sao mọi người lại đến đây?"
"Chuyện dài dòng lắm. Em chưa cần biết đâu."
Gã vỗ vỗ vai Trần Phong, vẻ mặt thân thiện hơn nhiều, lại lấy ra một tấm thẻ bài liên lạc với Linh Giả Thanh Long Giang tông, đem những người này chở đi.
Lê Khả Hân lúc này tiến về phía Trần Phong, khom người cúi đầu một cái rồi nói:
"Cảm ơn anh rất nhiều, nếu không có anh, chỉ sợ đời này của em đã xong rồi."
"Không có gì!"
Trần Phong mỉm cười, vỗ nhẹ bả vai cô nàng, lại nói:
"Sau này có dịp thì đến Thanh Long Giang tông, tìm Trần Phong thành Minh Dương là được."
"Chắc chắn rồi."
Nói xong cô nàng cười rạng rỡ một cái, lại chạy lại bắt lấy tay hắn rồi mới chạy lên Phi thuyền rời đi.
"Cậu em không đi luôn sao?"
Bốn phía là từng tòa từng tòa điện phủ nứt vỡ, từng cái lâu thuyền, từng cái đại hạm bị nghiền nát. Từng chồng từng chồng bạch cốt hiện ra trên lâu thuyền đại hạm, trong các tòa điện phủ. Mà ở nơi trung tâm là một cái tế đàn khổng lồ, bán kính lên đến cả chục cây số, khắp nơi đều là đồ đằng đồ văn đứt gãy, hóa thành dấu ấn khắc vào đất đá. Trên tế đàn xương cốt lấy hàng vạn mà tính, tất cả đều bị nghiền nát, chỉ có thể phân biệt được thông qua một số bộ phận còn sót lại.
Trần Phong tim đập ngày càng nhanh, không tự chủ được mà hiện ra chân thân Âu Lạc Thần tộc, đỉnh đầu mọc hai cái sừng rồng, thân thể phủ kín Long Lân, sau lưng mọc ra một đôi cánh trắng như tuyết, hai tay cùng hai chân hóa thành vuốt rồng cùng vuốt chim.
Hắn còn cảm giác được một cỗ năng lượng hùng hồn truyền vào thân thể, giúp hắn tinh luyện huyết mạch, để cho Âu Lạc Tinh huyết trong cơ thể ngưng luyện ngày càng nhanh, tốc độ gấp trăm lần lúc trước, phút chốc đã có nửa thành máu trong cơ thể hắn hóa thành Âu Lạc tinh huyết.
Oành
"Lạc tướng, mau dẫn người già trẻ nhỏ tộc ta chạy về phía Tây. Nói không chừng sẽ gặp được cường giả Thiên Giới, hoặc là Tam Phủ Đạo Mẫu cũng không chừng! Ta sẽ tế tự lão tổ tông, quyết chặn lại bọn hắn!"
Trần Phong ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy nơi xa xa, từng đám từng đám Hải Yêu cùng Yêu Thú hóa thành sóng triều cuồn cuộn tràn đến, thậm chí còn có không ít Yêu Vương Hải Vương, thân thể vĩ ngạn khổng lồ, đi đến đâu nghiền nát mặt đất đến đó.
"Ngươi đã nghe rõ hay chưa?" Trần Phong thấy bản thân mình rống to, uy vũ vô cùng.
"Đây là ký ức hay sao?" Trần Phong cũng nhìn ra được điều này, hắn chỉ đang đứng trong góc nhìn thứ nhất, đang nhìn thế giới dựa vào ký ức của một vị cường giả nào đó.
"Rõ!" Vị Lạc tướng kia khom người vái hắn, sau đó chạy ra khỏi tòa tế đàn, dẫn theo một đám người già trẻ nhỏ chạy đi.
"Đó là...Âu Lạc Thần tộc ta!" Trần Phong kinh hô, hắn thấy sau lưng vị Lạc Tướng kia có một cặp cánh trắng muốt, đỉnh đầu mọc hai sừng rồng, hai chân tựa vuốt chim, hai tay tựa vuốt rồng.
"Nói vậy, đây là trận chiến đồ diệt tộc ta!" Trần Phong bi phẫn gần chết, hai con mắt đã đỏ ửng cả lên.
"Âu Lạc Thần tộc, Hồng Bàng Thị, còn không quy hàng? Giờ các ngươi chỉ còn tàn binh bại tướng, chẳng lẽ còn muốn chống trả hay sao?"
Nơi xa xa, một âm thanh đanh thép truyền tới, mà nghe những từ này thì "hắn"bi phẫn gần chết, quát lớn:
"Phản đồ!"
"Phản đồ? Ai là phản đồ?"
Trần Phong dựa theo ánh mắt của hắn nhìn ra xa xa, chỉ thấy đó là một dị nhân, toàn thân phủ kín long lân, nhưng lại không có cặp cánh trắng như tuyết kia.
Hết chương 276