Nam Việt Đế Vương

Chương 305 :

Ngày đăng: 13:08 30/04/20


"Cách chiến đấu của ngươi ta có lời khen, tuy nhiên cũng có nhiều điểm chưa ổn."



"Tiến công như vũ bão, ép cho kẻ địch thở không nổi, ép cho bọn hắn không thể phát huy toàn bộ thực lực, ấy là tốt, nhưng ngươi từng nghĩ đến một ngày có kẻ nào đó chặn đứng được thế công như vũ bão của ngươi?"



Tần Thiên nhấc ống tay áo lên, để lộ một vết sẹo kéo dài từ bả vai đến khuỷu tay trái, trầm giọng nói:



"Với mỗi kẻ địch, ngươi phải có phương án tác chiến khác nhau. Vết sẹo này của ta, chính là bài học. Năm đó ta sau khi chém giết Dung Linh cảnh cường giả, tự tin tăng vọt, khiêu chiến với một tên gọi là Hỏa Viêm Thiếu Chủ. Hắn đã chặn đứng được bốn mươi chín chiêu liên hoàn của ta, sau đó đã tặng lại thứ này."



"Ngươi có thể thử tấn công ta sẽ hiểu ngay điều này."



Trần Phong gật đầu, điều chỉnh thân thể một lần nữa, đột nhiên tăng tốc, vận dụng Long Bộ, sau ót hiện ra một ngụm Kim Đỉnh, hai tay quấn Kim Long, trước ngực Kiếm quang chói mắt.



Oành!



Chiêu thứ nhất!



Long trảo bị Tần Thiên dùng gậy trúc đánh lệch sang một bên, Kiếm quang cũng bị hắn dùng một mặt khiên chặn lại, Kim đỉnh còn chưa kịp bộc lộ uy áp đã thấy Tần Thiên tiến sát lại, khiến hắn không thể vận dụng được!



Phừng!



Trên tay Tần Thiên bùng cháy Linh Hỏa, hóa thành một cây Hỏa Đao, lập tức chém xuống!



"A A A A!"



Trần Phong kêu thảm, làn da lập tức bị xé mở, máu phun ra lập tức bị nung khô, miệng vết thương cũng bị cháy thành than đen.



Tách.



Tiếng búng tay từ nơi nào truyền đến, theo đó Trần Phong cảm giác đau đớn biến mất, vết đao cũng chẳng còn. Nơi xa xa Tần Thiên vẫn cầm gậy trúc đứng đó, lẳng lặng mà cười.



Trần Phong không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn tiếp tục đánh tới, kết qua chỉ sau hai chiêu, Hỏa đao đã cắt tới, rạch một đường từ bả vai đến bàn chân.



Tách



Hắn lại cảm nhận được đau đớn biến mất, vết chém do Hỏa đao cũng chẳng còn.
"Trần Phong?" Ánh Nguyệt có chút sửng sốt, rất nhanh đã đáp lại:



"Mời vào rồi có gì nói sau."



Cánh cổng mở ra, Lạc Huyên cùng Lạc Hoa Mân thở phào, nhanh chóng tiến vào trong. Tòa biệt viện này rất sang trọng, Linh khí đậm đặc, các loại vật phẩm tu luyện cũng nhiều không kể xiết, hiện nhiên người tu luyện có thân phận rất cao.



Bọn họ tiến vào trong sân, chỉ thấy nơi đây có bốn người, trong đó là hai thiếu nữ như hoa như ngọc, còn lại là hai cô bé tuổi mười bốn, mười lăm, tuy nhiên cũng xinh đẹp động lòng người.



"Ánh Nguyệt, họ đây sao?" Ngọc Linh lộ ra vẻ cảnh giác, hỏi lại:



"Đúng là họ, họ nói là muốn tìm Trần Phong."



Ngọc Linh nhìn một lượt hai người, chỉ thấy đều là mỹ nhân, hơn nữa thiếu nữ tên Lạc Hoa Mân kia khỏi phải nói, đôi thỏ ngọc thật sự khiến người ta nổ mắt!



"Ta ngửi thấy mùi nguy hiểm..." Cô nàng thì thầm, mà Hà My lúc này cũng chú ý tới, bộ dáng có vẻ cẩn trọng.



"Mọi người không cần phải nghiêm túc như vậy, chúng tôi thật sự đến tìm người."



Dù cô nàng nói vậy thì đám Ngọc Linh cũng không thể nào bớt đi cẩn trọng. Hải Yêu, đặc biệt Long Tộc luôn giữ thái độ thù địch với nhân tộc. Bởi bọn hắn cho rằng, đại lục rộng lớn kia vốn là tổ địa của bọn hắn, không phải là thứ nhân tộc có thể sở hữu. Trái lại, nhân tộc cũng không hề chào đón Hải Yêu cùng Long Tộc.



Hai phe giao chiến phải tính tới cả vạn năm, thương vong lên đến cả trăm triệu, khiến cho hai bên gần như không thể hóa giải.



"Thật không may, cậu ta hiện tại không ở đây."



Lạc Huyên cùng Lạc Hoa Mân lòng hơi chùng xuống, cắn răng nói:



"Vậy khi nào cậu ta trở về, mong các cô nhắc với cậu ta rằng chúng tôi có chuyện gấp cần gặp. Cảm ơn rất nhiều." Lạc Huyên cúi đầu nhờ vả, sau đó xoay người rời đi, để lại mấy thiếu nữ với cả đống câu hỏi.



Mấy ngày sau, bắt đầu có Hải Yêu qua lại giao thương buôn bán với Thanh Long Giang tông. Những thứ tài nguyên quý hiếm nơi biển sâu cũng được những Hải Tộc này đưa lên bán, trong đó có không ít thứ đồ tinh phẩm, giá trị cực cao. Thanh Long Giang tông cũng như theo hiệp ước mà làm, nhường cho bọn hắn một dòng sông thông thẳng từ Tây Vực của Đông Hải vào sâu trong đất liền, cho phép mua bán giao thương. Thỉnh thoảng cũng có xảy ra một hai vụ ẩu đả không đáng có, tuy nhiên một đội tuần tra có sự kết hợp giữa hai bên đã được thành lập, hoạt động cực kì tốt, đem những kẻ gây loạn xử lí.



Hết chương 305



Mừng năm mới các vị đạo hữu.