Nam Việt Đế Vương
Chương 317 : Vây công
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
Hai bọn hắn tựa như hai cái ngòi nổ, tức thì cả đám loạn hết lên, từng tên tế khởi Bảo Binh, hướng kẻ khác oanh kích. Một số khác thì vọt tới Long tinh Thất Giác, hiển nhiên muốn sớm đánh chết nó, đoạt lấy Long tinh.
Kiếm Điền Sinh dẫn gần mười tên trong gia tộc tiến lên trước, cốt kiếm trong tay lóe sáng, hóa thành hàng chục đạo Kiếm quang chém xuống. Đồng thời, Ngao Bạch Lãng cũng khẽ vung cây quạt xếp trong tay, theo đó từng đầu Long hình bắn ra, bộ hàm nhọn hoắt hướng tới Long Tinh Thất Giác.
Có mấy tên khác vốn ẩn dấu trong đám đông nay cũng xuất hiện, Long thuật đánh ra mang theo uy lực không hề nhỏ, tựa như từng đạo cầu vồng vắt ngang trời, đánh cho con Long Tinh vảy tróc thịt bong. Bị thương con vật cực độ tức giận, một tiếng Long ngâm truyền ra, chấn vỡ không biết bao nhiêu Long thuật của đám Long tộc này.
"Quả nhiên là Long Tinh Thất cấp, phải mạnh như vậy mới xứng chứ!"
Song Vân Nhâm cùng Kình Quang Hiên cũng đã đình chiến, tham gia vào trận săn bắt này. Hai tay gã đâm mạnh xuống đất, một chiêu Sa Long xuất thổ, theo đó từng đầu Sa Long đông nghịt từ dưới đất chui lên, cắn xé thân thể con Long Tinh.
Kình Quang Hiên thấy vậy cũng thể hiện, hai tay chắp lại, theo đó từng sợi cơ hiện ra chi chít, một quyền trực tiếp nện lên thân thể con Long Tinh, đánh nó bay ra xa cả chục mét!
Nganggggg
BỊ thương con Long Tinh càng tức giận, mấy cái chân vươn ra, hóa thành vô số cái Long trảo chụp xuống. Một tên Long tộc phản ứng không kịp, tức thì bị nó đánh trúng, đến khi đồng bạn kịp chạy tới giải cứu thì đã muộn, gã đã trọng thương, bị Thánh Long đài truyền tống ra ngoài. Điều này cũng đồng nghĩa với việc gã không thể nhận được tẩy lễ ở Thánh Long Đài, tương lai ảm đạm đi rất nhiều.
Có kẻ làm gương khiến tất cả mọi người đều có chút sợ hãi, không dám tùy tiện công kích. Một chiêu của bọn hắn không đánh chết được con Long Tinh này, tuy nhiên một chiêu của nó đủ để tiễn bọn hắn ra về.
Trần Phong cũng không dám tùy tiện làm bừa, bắt đầu quan sát con Long Tinh này. Cặp cánh trên lưng không chỉ giúp nó bay lượn mà còn giúp nó công kích, những cái Long trảo kia càng kinh khủng, xé xác nhưng cao thủ top một trăm cũng không nói chơi.
Thân thể của con này cũng rất mạnh mẽ, so ra bằng một kiện Linh Bảo cùng cấp, dù bọn hắn có may mắn xuyên qua được lớp vảy đó thì thân thể nó vẫn thừa đủ để cản lại những công kích tiếp theo. Hơn nữa nó còn có khả năng tự hồi phục, chỉ sau vài phút vết thương to đến mấy cũng liền lại.
"Chỉ chờ bốn tên kia có thể khiến nó trọng thương không khôi phục nổi, lúc đó ta sẽ ra đòn chí mạng."
"Các ngươi đúng là một đám chết nhát, để ta!" Kình Quang Hiên cười lớn, hai chân phình ra, theo đó một cú bật nhảy với uy lực khủng khiếp được gã thể hiện, mặt đất bị lõm xuống ba bốn mét, để lại một đám vết nứt chẳng chịt!
"Hỗ trợ hắn!" Kiềm Điền Sinh quát lớn, vung kiếm chém liền, một đạo Kiếm quang dài phải đến mấy chục mét cắt xuống.
"Guuuuuu!" Con Long Tinh lại rống lên một âm thanh đầy lạ lẫm,tiếp đó toàn thân nó đỏ như máu, Long huyết nồng nặc bao phủ không gian.
"Sao có thể, chúng ta lại đụng lại loại này!" Sắc mặt Kiếm Điền Sinh nhăn nhúm, tựa như vừa ăn phải một trăm con ruồi.
"Đen, thật sự quá đen." Kình Quang Hiên giọng ồm ồm, hai tay đặt chéo trước ngực.
Ngao Bạch Lãng lúc này cũng quả quyết:
"Các vị, con Long Tinh này gần như sắp tiến hóa thành Long Tinh bát cấp, nếu các vị thật sự muốn toàn mạng, ta khuyên các vị nên hợp tác. Hãy sử dụng sức mạnh thật sự, nếu không chết lúc nào cũng không biết."
"Bọn ta hiểu rõ." Song Vân Nhâm vốn cuồng ngạo nay cũng trầm tĩnh lại, hét lớn:
"Mấy tên yếu ớt kia, đây là một con Long Tinh sắp đạt đến Bát giác, ta thành thực các ngươi nên phắn khỏi đây càng sớm càng tốt."
Nghe một câu này, còn sót lại mười mấy người lộ ra vẻ do dự, sau đó đồng loạt rời đi.
"Lạc Phong, ngươi thật sự tự tin a." Song Vân Nham cười ha hả, mà Trần Phong cũng tế ra Kim Long Đỉnh, món Chuyển Linh Binh này đã bị hắn rèn luyện lên mức độ cao nhất, chỉ cần thêm vật liệu phụ gia sẽ trở thành Linh Bảo.
"Đương nhiên là tự tin." Trần Phong ung dung đáp lại.
"Thế thì tốt." Kình Quang Hiên nhếch mép, sau đó rống lớn một tiếng, Long Ngâm ầm ầm truyền ra. Mà lúc này, con Long Tinh cũng thét lớn:
"Ngang!"
Hết chương