Nam Việt Đế Vương

Chương 87 : Khinh người quá đáng

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


"Hừ, nếu ngươi đã nói như vậy thì ba ngày nữa đến gặp cháu ta, cúi đầu xin lỗi. Nếu không......"



Lão nói đến đây thì ngừng lại, nhưng ý tứ rất rõ ràng.



Đe dọa trắng trợn!



Trần Phong khóe miệng khẽ nhếch lên một chút, đáp:



"Xin lỗi, tại sao cháu phải xin lỗi? Đó là một trận chiến công bằng, Lê Nghĩa thua là do hắn chủ quan khinh địch.."



"Còn già mồm cãi láo!"



Lão ta gầm lên, một bạt tai lại đánh đến. Lần này Trần Phong đã có đầy đủ chuẩn bị, lập tức nghiên người ra sau, né đòn trong gang tấc! Nhưng kình khí quanh tay gã vẫn mạnh mẽ vô cùng, khiến da mặt Trần Phong cảm thấy một trận đau rát



" Lại dám phản kháng!?"



Lão cười lạnh, tay trái chậm rãi co lại, sau đó đánh ra một quyền.



Bành!



Rõ ràng nắm đấm của lão cách Trần Phong ba bốn mét, nhưng hắn lại cảm nhận được ngực mình bị công kích, hơn nữa công kích cực kì mạnh mẽ, chấn cho hắn phun máu!



Ọc.



Trần Phong lại một lần nữa bị đánh bay, cổ họng ộc lên một ngụm máu tươi nhưng lại bị hắn mạnh mẽ đè xuống. Ánh mắt hắn đỏ lên, cả thân thể căng cứng, Chân khí như hồng thủy trào ra.



Chiến!



Trong đầu hắn như có hàng ngàn lời nói, tất cả đều mong hắn sẽ lao lên mà chiến đấy, mà giết người.



"Không, thực lực ta và lão già này quá chênh lệch. Đánh với lão chỉ thiệt thân mà thôi. Ta nhẫn! Ta nhẫn! Ta nhẫn!"



Hắn lại hít sâu một hơi, ngửa cổ lên trời mà cười ha ha:



"Ta được biết Thợ săn công hội là nơi tập trung các võ giả. Bởi vậy không được có hành vi gây rối ở đây mà. Sao giờ vị này gây sự thì không có ai ra mặt vậy??? Xin hỏi, luật lệ ở đâu, công đạo ở đâu."



Trần Phong giờ này đành mặt dày, lôi cả Thợ săn công hội vào chuyện giữa hai người, để cho chuyện này càng khó giải quyết.



Quả nhiên như vậy, sau khi nghe hắn nói như vậy thì mọi người sắc mặt cổ quái, thì thầm:



"Đúng vậy, Lê gia lão tổ tuy mạnh nhưng còn xa mới đến mức có thể khinh thường luật pháp!"



" Nơi đây là Thợ săn công hội, không phải Lê gia bọn hắn!"



" Luật pháp ở đâu, sao lại để lão già này làm loạn?




"Thuốc tốt!"



Hắn vui mừng kêu lên một tiếng, lại mở nắp bình thứ hai. Bình này lại chứa một ít chất lỏng, màu xanh lá mạ, hương thơm mê lòng người, khiến võ giả quanh đây ngửi được đều hết lên:



" Trời ạ, đây là hai loại thuốc chữa thương gần như đỉnh cấp. Dù là Nội Cương cấp cao thủ, vết thương nặng đến mấy uống vào cũng có thể chữa được!"



"Giá của nó luôn ở trên trời, dù là Ngoại Cương cao thủ như ta đây cũng không hẳn có được, vậy mà tên nhóc này giờ lại sở hữu, thật khiến người khác ghen tị."



" Lạy Chúa, ta cũng muốn bị đánh, ai đó đánh ta đi, đánh trọng thương ta đi."



Ngay cả Đặng lão ở bên cạnh Trần Phong cũng hít thở dồn dập, thổn thức không thôi.



"Trị thương đan cùng Trị thương thủy nha, chính là thuốc cực phẩm trong chữa thương, dù là Khai Huyệt cao thủ cũng cực kì thèm muốn. Năm xưa dù ta có bị trọng thương cũng không được sử dụng nó, vậy mà ngươi bây giờ....."



Trần Phong miệng há to, hai mắt trợn trừng, không thể tin nổi hai bình ngọc trong tay. Giá trị của nó...quá to lớn.



" Sao vị Linh giả kia lại ra tay sộp như vậy, chẳng lẽ đối với Linh cảnh cường giả thuốc như thế này không đáng giá sao?"



Hắn có chút lo lắng, rốt cuộc lí do gì khiến vị Linh giả kia lại bồi thường hậu hĩnh như vậy?



" Đi, Trần Phong, chúng ta đi mau, tránh cho mọi người nổi lòng tham!"



Đặng lão một tay túm lấy cổ áo hắn, thi triển thân pháp, lập tức đạp không mà đi, phút chốc đã biến mất ở góc sâu của Công hội.



Vài phút sau



Đặng lão tu thành Ngoại cương, cộng thêm công lao mấy năm nay nên địa vị trong Công hội cũng không kém, được ban tặng một căn phòng ở khu vực phía sau của Thợ săn công hội. Khu vực này thiên địa Linh khí nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, chắc hẳn có một loại cây nào đó hoặc trận pháp có tác dụng ngưng tụ Linh khí.



" Ngồi xuống, uống vào nó ngay đi. Ta sẽ giúp cháu điều trị"



Đặng lão ra lệnh, ngồi xuống sau lưng Trần Phong. mà hắn cũng biết ý, khoanh chân, nhắm mắt, đầu tiên cho Trị thương đan vào, sau đó uống một ngụm trị thương thủy.



" Hai loại thuốc này không chỉ là thuốc trị thương, mà còn là loại thuốc dùng để tăng cường công lực! Giữ vững tâm thần, điều hòa khí huyết, chuẩn bị hấp thu đi. Đó chính là tạo hóa rất lớn đấy!"



Trần Phong hít sâu, cảm nhận nước thuốc chảy xuôi theo cổ họng, hắn cảm nhận được một cảm giác mát rượi, toàn thân mát mẻ vô cùng, cực kì thoải mái. Mà Đặng lão thấy vậy bèn vận dụng Chân khí, hỗ trợ Trần Phong hấp thu. Chỉ thấy dược lực trong nước thuốc bị Chân khí ép cho tỏa ra, dung nhập vào cơ thể hắn, khiến Chân khí, Huyết khí, cường độ thân thể bắt đầu tăng lên vùn vụt.



Chân khí vốn đang dừng ở Luyện khí trung kì chuẩn bị đột phá Hậu kì, nay lại một đường tăng lên, phút chốc đã đột phá, tiến vào Hậu kì, lại liên tục tăng trưởng. Từng đám dược lực bị cơ thể hắn luyện hóa, biến thành từng dòng Chân khí cực kì tinh thuần,khiến các huyệt đạo, các đường kinh mạch của hắn liên tục được mở rộng, được vững chắc.



Luyện khí đỉnh cao!



Hết chương 87



Vào chém gió với tác nào ae