Nam Việt Đế Vương

Chương 88 : Chiến lực tăng vọt

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Dược lực của thuốc vẫn còn rất nhiều, lại gặp Chân khí của Đặng lão nên không ngừng vỡ ra, hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, khiến Trần Phong cực kì dễ dàng hấp thu. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì việc đột phá Tụ khí cảnh đã ở trong tầm tay rồi.



Nhưng Trần Phong không muốn Chân khí của mình gia tăng quá nhanh, bởi vì đó là Chân khí thực lực của hắn, chứ không phải là Ngụy Chân khí thứ Chân khí giả tạo kia. Chân khí tăng nhanh, dẫn đến không kịp thích ứng, khả năng vận dụng sẽ kém đi nhiều, khiến cho thực lực không những không tăng mà còn đại giảm. Bởi vậy hắn chuyển dược lực sang một mảng khác, đó là thân thể! Thân thể hắn vốn đã tu thành tầng thứ năm của Kim thân Thập nhất biến quyết, vẫn đang trong giai đoạn của tầng thứ sáu. Tim, phổi, nội tạng,... được dược lực này thấm nhuần bởi vậy nên bắt đầu vững chắc lên, dần có xu hướng bắt kịp các cơ bắp! Nếu hắn tu thành một tầng này, lúc đó dù đỡ một quyền toàn lực của Luyện khí cấp võ giả cũng không tạo ảnh hưởng gì quá lớn.



Hắn hai mắt nhắm nghiền, Tinh thần lực hiển hóa, dẫn từng luồng dược lực nho nhỏ thẩm thấu vào từng tế bào. Các tế bào của hắn tham lam hấp thu chúng, thậm chí cả xương cốt, gân, da,... cũng dần tăng lên.



Hây a!



Hắn trợn mắt, tay phải chấn mạnh xuống mặt sàn. Lập tức một lỗ thủng to tướng hiện ra, khói bụi bay mù mịt.



"Chưa dùng Chân khí, nhưng uy lực đã rất không tồi. Nếu luyện lên tầng thứ bảy, gặp Luyện khí đỉnh cao võ giả thì ta không vận dụng Chân khí cũng có thể đánh bại."



Kim thân thập nhất biến quyết tầng thứ sáu.



Tu thành!



Hắn thở ra một hơi, nhìn thấy trong bình chỉ còn một viên Trị Thương đan cùng vài giọt Trị thương thủy, bèn nghĩ thầm:



"Ta tốt nhất nên giữ lại một ít, chắc chắn sau này sẽ có ngày dùng đến."



"Ổn rồi. Vết thương của cháu cũng không tệ lắm, hai phần Trị thương đan là có thể " Đặng lão cười hiền, chậm rãi hỏi thăm hắn, như một người ông.



Trần Phong ánh mắt có chút cảm động, gật gật đầu, đáp:



"Cảm ơn ông. Đã phiền ông nhiều."
"Cháu hiểu." Hắn gật đầu đáp, cảm thấy mọi chuyện có chút phiền phức. Chắc là bởi vì cái xác hôm nọ chứ gì. Đó tuy là một tên sát thủ giết người không ghê tay, nhưng chung quy lại vẫn là người của Minh Dương thành. Hắn chết ở ngoài thì có lẽ mọi chuyện sẽ được bỏ qua, nhưng nay lại chết ngay trong Minh Dương thành, dù công hội không muốn thì cũng phải điều tra.



"Không cho ra ngoài thì cũng được thôi. Trong vòng 1 tuần có lẽ ta sẽ quen thuộc với Luyện khí đỉnh cao, sau đó đạt đến Tụ khí cảnh là ổn nhất."



Thấy hắn cũng không có biểu hiện gì khác thường nên Đặng lão cũng thở phào nhẹ nhõm, tiễn hắn ra về.



Trần Phong bước ra khỏi căn phòng nhìn xung quanh khu này một lượt. Quả thật là công hội, giàu có đến khó tin. Nơi đây bốn phía đều trồng đủ loại cây cỏ, hơn nữa đều là loại cây có tác dụng tụ tập Linh khí thiên địa. Cộng thêm Tụ linh trận ở gần đây khiến cho nơi đây Linh khí cực kì nồng đậm, đối với Khai huyệt cấp cao thủ trở lên chính là thánh địa.



"Nếu có một căn phòng ở nơi đây thì ta sẽ tu luyện dễ dàng hơn không biết bao nhiều lần, thậm chí chỉ cần hai tháng, à không một tháng liền có thể đạt đến Nội cương!"



Hắn chặc lưỡi tiếc rẻ, chậm rãi đi ra khỏi khu này, tiến về sảnh chính. Nơi đây tuy trải qua một vụ loạn như vậy nhưng rất nhanh liền an tĩnh lại. Mọi chuyện lại đâu vào đấy. Người thì lại bàn tiếp tân nhận nhiệm vụ, kẻ thì hớn hở nhận lấy phần thưởng. Dăm ba người tụ lại quanh một cái bàn, hô lấy một két bia, hai đĩa thịt dị thú cấp năm, chút ít lạc luộc, thế là chém gió đủ chuyện trên trời dưới đất.



"Mày biết không, tao hôm nọ đi lên khu vực Bắc của Dãy Trường Sơn, thấy một con yêu thú cấp năm! Cấp năm đấy! Con mẹ nó, nó vừa rống một tiếng thôi mà tao đã khiếp đảm gần chết. May mà sau đó nhờ có tài nên tao đã trốn thoát khỏi đó. Nghĩ lại mà vẫn sợ. Đêm đó t phải đến đường Trần Duy Hải làm vài nháy với mấy cô em, đến lúc đó mới hoàn hồn."



"Hắc hắc, công nhận mấy cô em ở đó kĩ năng thật cao siêu, dáng người lại...khà khà. Ngay cả ta cũng bị khuất phục."



Bọn họ ăn nói rất to, không quản những người xung quanh. Mà Trần Phong nghe xong cũng không khỏi đỏ cả mặt, lúng túng ho khan, người giả vờ quay sang hướng khác nhưng tai vẫn dỏng lên hướng về phía nhóm người kia nghe chuyện.



Hắn dựa theo lời kể của nhóm người này cũng mơ hồ biết đây là nơi buôn bán gì rồi. Trần Duy Hải nha, nổi tiếng với việc kinh doanh các mặt hàng da thịt. Ở đó không khó để bắt gặp những cô gái trẻ tuổi, ăn mặc hở hang, liên tục quăng ánh mắt khiêu khích cho đám đàn ông đi qua, khiến họ trở thành dã thú!



Mà nơi đây, nghe nói là địa bàn của Hắc Thiên hội. Hắc Thiên hội chính là bang phái đứng đầu ở Minh Dương thành, thực lực cực kì cường đại, nghe nói ba vị phó bang chủ đều là Khai Huyệt cảnh cao thủ, mười mấy tên chủ phân hội đều là Ngoại cương cấp, còn bang chủ ư? Nghe nói là đạt đến Chuyển Linh rồi, về phần mấy chuyển thì hắn cũng không rõ nữa. Thực lực như vậy khiến cho bọn hắn gần như không thể chọc vào, dù là Tam đại gia tộc Triệu, Đặng, Phạm cũng nhắm một mắt mở một mắt, mặc kệ cho bọn chúng phát triển, miễn là đừng đ-ng đến lợi ích của bọn hắn là được. Đương nhiên nếu thật sự muốn diệt trừ hội này không phải không có cách. Chỉ cần mời ra một vị Linh giả trong ba đại gia tộc liền có thể quét ngang hết thảy. Nhưng nếu như vậy sẽ phải mất công mất sức, mất của, mất người để quản thúc giới Hắc đạo. Giữ lại Hắc Thiên bang vừa có thể khống chế giới Hắc đạo.



Hết chương 88