Nam Việt Đế Vương

Chương 89 : Nghèo lại hoàn nghèo

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Hội này cũng có lịch sử hai mươi năm có lẻ, tích lũy của cải rất kinh người, dù so với Lê gia cũng không kém chút nào. Bởi vậy, mới có Tam gia, Tứ bang chính là quyền lực cao nhất của cả Minh Dương thành. Đương nhiên Thợ săn công hội, Minh Dương học viện cùng Thanh Hà quán lại không thuộc về phạm trù này. Thợ săn công hội không thuộc về ai cả, đó là nơi tập trung của võ giả có thế lực lẫn không có thế lực. Còn Minh Dương học viện? Đó là nơi thuộc về quốc gia, có quản lí đàng hoàng. Như ba vị Linh giả kia, chính là Linh giả do cấp trên phái tới, trong đó có hai người của Vương triều, một người của Thanh Long Giang tông.



Về phần Thanh Hà quán, lại càng không liên quan đến Minh Dương thành chút nào. Nghe nói nó thuộc về Thanh Hà thương hội, trụ sở nằm ở phía đông của Phủ Nghệ An. Nghe nói thương hội này phi thường cường đại, giao du rộng, chính là một trong những thế lực cường đại nhất Phủ Nghệ An, dù là Thanh Long Giang tông cũng phải lễ nhượng ba phần.



Bởi vậy, Tam gia tứ bang chính là chủ của vùng đất này, ba thế lực kia cũng không muốn gây chuyện, bởi vậy thế lực cứ cơ cấu như vậy. Dù là cường long không áp địa đầu xà.



"Liệu ta có nên....đi đến đoạn đường đó dạo chơi một chút không nhỉ, chỉ là dạo mát mà thôi. Ha ha, đúng vậy, có lẽ nên đi một chút."



Trần Phong nghe nhóm người kia chém gió xong trong người không khỏi nóng lên, khuôn mặt đỏ bừng bừng, xem ra là rất có hứng thú.



Hắn vừa bước vào thì có không ít ánh mắt ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó những ánh mắt này biến thành vẻ tham lam vô cùng nồng đậm, khiến hắn có chút khiếp đảm.



"Nguy, mấy người này.....muốn cướp đoạt!"



Hắn rất nhanh nhìn ra vấn đề, bèn nhanh tay đưa hai cái lọ ra, lắc lắc, vứt cộp xuống đất.



"Mọi người, xin lỗi tôi đã dùng hết rồi."



Đến lúc này thì những ánh mắt kia mới lộ ra vẻ ảm đạm tiếc nuối, chậm rãi thu về, lại tiếp tục việc của mình. Mà Trần Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, lấy tạm một cái ghế rồi ngồi xuống. Hắn nhìn lên bảng nhiệm vụ, rồi lại lắc đầu, quay sang khu vực bán dược liệu. Sảnh này cực kì rộng lớn, đủ để chứa đựng cả ngàn người, trong đó chia làm ba khu vực chính.



Theo lối đi vào, đối diện chính là bàn tiếp tân, là nơi nhận, trả nhiệm vụ.



Rẽ sang trái một chút, chính là nơi cũng cấp thức ăn nước uống.



Nhìn sang phải, chính là nơi mua bán các loại dược liệu, da thú, yêu đan,.....



Hắn rốt cục ngồi dậy, đi đến quầy bán dược liệu, khẽ chào người bán hàng một cái rồi nói:



"Chị ơi, chị có thể cho em lấy cái này được không?"



Hắn chỉ tay vào một loại dược liệu, đó là Yêu thú tinh huyết. Phương pháp luyện hóa này là phương pháp phổ thông, rất được mọi người ưa chuộng, bởi nó dễ làm, chất lượng lại cao đến 80%. Nó đã trải qua không biết bao nhiêu đời Luyện dược sư của Nam Việt quốc tìm hiểu, chỉnh sửa, so với những phương pháp đặc biệt của các bản làng đương nhiên sẽ có chênh lệch rất nhiều.



Trong Yêu thú tinh huyết này ẩn chứa năng lượng cực kì mạnh mẽ, phù hợp để rèn luyện thần thể.



Cô gái tiếp tân liếc nhìn hắn một cái đầy thâm ý, rồi quay ra sau, lấy ra một bình ngọc đặt trước mặt hắn:



"Đây, Yêu thú tinh huyết cấp một. Nó được luyện ra từ máu. của một con Hổ răng kiếm, bởi vậy em khi dùng hãy cẩn thận nhé."


Lão giọng nói đầy thê lương, nước mắt giàn dụa, hai tay nắm chặt.



Tần Thiên cười lạnh, ánh mắt đầy khinh thường;



"Đây là lời cuối cùng của ngươi? Vậy có thể chết rồi đi."



Cái lưới khổng lồ này tụ lại, hóa thành một cây kiếm, chém xoẹt một tiếng xuống. Lập tức tòa đại trận bị chém làm đôi, bảy tám vị Tôn giả trong đó ngay cả kêu thảm một tiếng cũng không kịp, lập tức bị đốt thành tro bụi, Linh hồn cũng không kịp chạy trốn, bị thiêu đốt, lập tức hồn phi phách tán.



"Ta nguyền rủa ngươi!!!"



Trong hai tòa đại trận còn lại, hơn chục vị tôn giả kêu lớn, Linh hồn bọn hắn liên tục phân giải, hóa thành từng đám u ảnh, bị một tồn tại nào đó hút đi.



"Ta nguyền rủa ngươi!"



"Ta nguyền rủa ngươi! "



"Ta nguyền rủa ngươi!"



Thanh âm bọn hắn vang vọng trong thiên địa, in dấu vào mảnh đất này, khiến cho hàng trăm năm sau, khi Linh cảnh cấp cường giả đến đây thì vẫn cảm thấy lực nguyền rủa vô cùng cường đại, liên tục cắn nuốt bọn hắn, dọa bọn hắn sợ mất mật, chạy trốn đi khắp nơi.



Đương nhiên, đó là chuyện tương lai, chúng ta sẽ đề cập sau, còn bây giờ, tổng cộng hai mươi vị Tôn giả, Sáu mươi vị Tông sư, ba kiện Vương cấp đại trận, ba mươi kiện Tôn Linh cảnh Linh bảo, Tám mươi kiện Tông Linh cảnh Linh bảo......



Lực lượng này, dù là Thanh Long Giang tông, cũng không thể chống lại. Nhưng bây giờ....



Hết thảy, đều chết sạch.....



Và thủ phạm, chỉ là một người duy nhất.



Tần Thiên



Tần lão ma



Thiên Ma.



Thiên hạ đệ nhất ma đầu.



Hết chương 89