Nam Việt Đế Vương

Chương 93 : Ma pháp viện

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Kiến thức về Ma pháp quả thực rất nhiều, so với Luyện khí võ giả phải vượt qua không biết bao nhiêu lần. Chỉ riêng một loại phép thôi nhưng cần phải học về Ma pháp ngữ, cách vận chuyển, hơn nữa Ma pháp sư cũng phải có thể chất đặc thù. Bởi vậy mà số lượng Ma pháp sư đã ít lại còn thêm ít, chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong giới tu luyện ở Nam Việt Quốc mà thôi. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cả thế giới đều như vậy. Nghe nói ở những Đại lục phía Tây, cách xa nơi đây chục vạn km, mới là thiên đường của Ma pháp sư. Còn nơi hắn đang ở - Nam Việt Quốc, là thuộc về Đại lục phía đông, nơi mà Dưỡng khí võ giả, Linh giả tụ tập.



Bởi vậy mà các Ma pháp sư ở Nam Việt quốc sau khi đạt đến một cảnh giới nào đó, ví như Đại Ma Đạo Sĩ, thì bắt đầu sẽ được đưa sang Tây Phương đại lục để tu luyện, sau này sẽ trở về.



Còn với võ giả, Linh Giả cũng như vậy, Tây Phương đại lục sẽ gửi những võ giả sang Đông Phương đại lục để họ có điều kiện phát triển tốt nhất.



Về Ma pháp thuật, với cấp bậc như bọn hắn sẽ học sau môn, phân ra: Ma pháp lý luận căn bản, Tu dưỡng Tinh thần lực, Ma dược học, Luyện Kim thuật, Ma pháp thuật thực hành cùng Ma pháp ngữ. Đó đương nhiên chỉ là hệ thống học cơ bản, lên cao hơn còn phải học nhiều nữa. Bởi vậy Ma pháp sư thường sẽ là một thầy một trò, hai người như hình với bóng vậy, nhờ đó mà trò mới phát triển được, mà thầy cũng sẽ học được nhiều điều.



"Các em nên hiểu, Ma pháp sư chúng ta kính ngưỡng chính là các vị thần. Nhờ có các vị thần mà chúng ta mới có những năng lực như thế này...."



Cô ta nói rất nhiều, khiến Trần Phong có chút phát chán. Hắn muốn vào phần trọng tâm, chính là sáu bộ môn kia, để có thể trở thành một Ma pháp sư chân chính.



"Trần Phong, anh có nghe không hả? Trong tiết học của tôi mà lại nhìn ra cửa sổ là sao??"



Cô ta thấy hắn nhìn ra cửa sổ, không nhịn được mà nổi nóng, Ma pháp lực chuyển động, hóa thành một quả cầu nho nhỏ sau đó ném đến trước mặt hắn.



Hả.



Hắn đang trong lúc tu luyện Dẫn khí thuật, lại bị tấn công bất ngờ nên cũng nổi nóng, hai tay mở ra, chộp lấy quả cầu. Chỉ thấy Ma pháp nguyên tố trong đó còn chưa kịp phát sinh uy lực liền bị hắn đè sụp, chấn nát!



"Ngươi, ngươi.....!"



Cô giáo thấy một chiêu này xử lí không được hắn, càng nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đỏ bừng.



"Trần Phong, anh có giỏi thì sử dụng Ma pháp thuật, đừng có lấy sức mạnh của võ giả ra đây!"



"Như lời cô nói"



Trần Phong nhún nhún vai, tay khẽ điểm ra một chỉ. Lập tức trước ngón tay hắn hiện ra một quả cầu gió, quả cầu to cỡ một trái bóng.



Phong pháp Phong cầu.




Cô Lân nói một loạt, giống như sợ hắn hiểu sai vậy.



Hắn nhíu mày, thầm cảm thấy có chuyện gì đó không ổn. Tại sao học viện lại muốn hắn giấu đi tài năng của mình? Tại sao? Chẳng lẽ vì đám người Trần Lâm, Triệu Hảo? Nếu vậy thì học viện này thật đáng thất vọng!



Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.



Hắn chào cô giáo rồi ra về. Lúc này cũng đã đến giờ ăn trưa rồi, vì vậy hắn quyết định cùng đám anh Thành, Ánh Nguyệt đi ăn luôn, sau đó nghỉ ngơi một lát.



Đối với việc sử dụng Ma pháp, Trần Phong cực kì phân vân. Không thể nói Ma pháp thuật không quan trọng, thành tựu mà hắn đạt được tính đến thời điểm này có phân nửa công lao của nó. Nhưng bây giờ gánh nặng của hắn thật sự quá khổng lồ, tính ra thời gian của hắn một ngày chỉ có 24 giờ, nhưng phải chia cho: Luyện thể, Luyện Tinh Thần lực, Luyện Khí, Luyện Ma pháp lực, Luyện võ kỹ, Luyện Ma pháp Thuật. Mỗi thứ nếu rơi vào người khác thì có lẽ họ mất cả đời cũng chưa có thành tựu, nhưng Trần Phong giờ phải chú trọng cả sáu. Nhờ vậy mà chiến lực đồng giai của hắn có thể nói là cực kì mạnh mẽ, tuy chưa nói là vô địch nhưng cũng rất ghê gớm rồi. Như sư phụ nói, một số Luyện khí cảnh ở nơi của ngài ấy có thể đánh với Nội cương cảnh ở Minh Dương thành, còn hắn lại có thể đánh ngang tay với Tụ khí hậu kì. Tuy rằng còn một khoảng cách nhưng bây giờ hắn đã đi đến rất gần những thiên tài kia rồi.



Vậy nên, việc tu luyện Ma pháp lực là điều không thể tránh được. Nhưng Đông Phương đại lục lại không phải là nơi phù hợp để tu luyện Ma pháp, khiến hắn cực kì khó xử.



"Thôi, tốt nhất cứ tu luyện đi đã rồi tính tiếp. Tốt nhất nên tu luyện nhiều thứ cùng một lúc, ví như khi Luyện khí thì ta có thể tu Tinh thần lực cùng Ma pháp, đồng thời ngâm mình trong dược liệu để nâng cao thể chất. Còn khi tập luyện võ họ võ kỹ thì có thể phân tâm rèn luyện Ma pháp. Nhất tâm nhị dụng sẽ rất khó, nhưng nếu làm được thì chiến lực của ta sẽ nâng thêm một bước."



Làm nhiều việc cùng một thời điểm là việc rất khó. Giới hạn não bộ của nhân loại khiến cho họ khó có khả năng phân tâm làm việc. Ngay cả với Trần Phong - Người có Tinh thần lực mạnh mẽ thì đây cũng là một thử thách khó khăn, bởi vì mỗi khi vận chuyển một loại võ kỹ thì lượng CHân khí cần vận dụng, số đường kinh mạch đi qua, hướng đánh, v..v đều rất quan trọng. Nếu có sơ suất gì thì cũng có thể khiến cho chiêu thức bị sai lệch, thậm chí khiến cho mình bị trọng thương. Từ trước đến nay, có không ít cao thủ vì quá nóng lòng tu luyện, dẫn tới tâm không yên, từ đó tẩu hỏa nhập ma, một thân thực lực bị phế sạch sẽ, biến thành người thường, mà đầu óc cũng bị ảnh hưởng, trở nên ngu ngơ.



Hắn ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm sâu, sau đó hít thở nhẹ nhàng.



"Bắt đầu!"



Chân khí trong cơ thể hắn bắt đầu chạy chồm lên, như ngựa thoát khỏi cương, mũi tên rời khỏi cung, điên cuồng chạy ầm ầm trong các đường kinh mạch hắn. Từ bụng lên phổi, tim, cổ, mi tâm, đỉnh đầu, lại chạy xuống, hóa thành một vòng tuần hoàn. Mà cùng lúc này Ma pháp lực trong Ma pháp mạch cũng chuyển động, cảm nhận lấy vô cùng Nguyên tố trong không khí, sau đó hóa thành từng loại Ma pháp lơ lửng xung quanh hắn. Trong Tinh thần Hải hắn thì một đầu Thần Long xuất hiện, Thần Long thân thể dài hàng vạn dặm, khí thế khủng bố kinh người. Cùng lúc này hắn lấy ra một bình ngọc, đó chính là thứ thuốc mà hắn đã chế ra, chuyên dùng để rèn luyện thân thể, tu thành Kim thân Thập nhất biến quyết. Tầng thứ sáu của nó vốn là ngang với Luyện khí cảnh võ giả, nhưng vì Trần Phong tự mình nghĩ ra một tầng mới, nên tầng thứ sau lại là rèn luyện nội tạng!



Hai tay hắn đánh ra hóa thành từng loại võ kỹ, từ các loại như Thiết Lôi quyền, Toái Thiết thủ, Âm Minh chưởng, Loạn quyền phá thạch,... cho đến võ kỹ cao cấp như Long trảo thủ. Tất cả đều hắn đánh ra cực kì nhuần nhuyễn, thấp nhất là mức Trụ cột, cao nhất đã đạt đến Viên mãn!



Chiến lực lúc này của hắn đã đạt đến đỉnh cao của đỉnh cao, siêu cấp mạnh mẽ, gặp Tụ khí cảnh võ giả sơ kì trung kì cũng có thể một chiêu trọng thương!



Hết chương 93



Vào chém gió với mình nào ae, đọc truyện sao mà cứ im lặng thế:v