Nam Việt Đế Vương
Chương 92 : Tìm mọi cách để gây sự
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Đột nhiên lúc này từ đâu có một vật thể lạ bay tới, đánh lên cổ tay Trần Phong
Bốp!
Chân khí ở tay hắn tán loạn, Long trảo thủ vỡ vụn, mà bản thân hắn cũng bị chấn cho nghiêng ngả.
"Đây là Minh Dương học viện, không phải là nơi cho ngươi hành hung người khác!"
Triệu Hảo tử xa đi tới, hai tay chắp sau lưng, khí độ cực kì phi phàm. Hắn sau khi tu thành Nội cương, bỗng dưng lại xuất hiện phong thái của bậc cao thủ, không giống như trước nữa. Trước đây hắn tuy mạnh, nhưng vẫn mang nét gì đó của người trẻ tuổi, nông nổi, bốc đồng mà bây giờ thì lại thu liễm ít nhiều, khiến người ta có cảm giác như một thanh bảo kiếm ẩn giấu trong vỏ vậy, chỉ tùy thời xuất ra, khiến người khác sợ hãi.
Trần Phong thu tay về, ánh mắt sắc lạnh nhìn Triệu Hảo. Tên này tu thành Nội cương nên giờ cực kì mạnh mẽ, toàn thân khí thế tựa như hổ như rồng, ánh mắt sắc bén bất ngờ, thật khiến người khác kính phục.
"Hắn rõ ràng ra tay với ta trước, điều này mọi người xung quanh có thể làm chứng."
"Ăn nói hàm hồ. Ai chẳng biết đám người này là bạn thân của ngươi. Đương nhiên bọn hắn sẽ bao che cho ngươi rồi!"
Triệu Hảo khí thế bức người, một bước lại một bước đi đến trước mặt Trần Phong.
Trần Phong cười ha hả, khẽ buông Hà My ra, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt hắn:
"Không biết là Triệu gia thiên tài muốn gì đây?"
Triệu Hảo thấy hắn phản ứng như vậy có chút kinh ngạc, bởi vì tu vi hắn hiện nay mạnh mẽ thế nào??? Thừa sức đánh bại một vị Nội cương sơ kì cao thủ. Nhưng giờ Trần Phong lại dám đối đầu với hắn, chẳng lẽ......
Não hắn hoạt động hết công suất, cố gắng nghĩ xem Trần Phong có mục đích gì. Nhưng càng nghĩ thì hắn càng khó hiểu. Hắn đã tìm hiểu rõ ràng, Trần Phong chỉ là một tên nhóc tầm thường ngoài bãi rác, đột nhiên hơn hai tháng trước bắt đầu tu luyện, sau một tháng rưỡi liền tiêu diệt Hắc Long bang, tạo nên oanh động không nhỏ. Như vậy chứng tỏ đã có chuyện gì đó xảy ra với hắn, ví như hắn nhận được một vị cao thủ xem trọng, hướng dẫn tu luyện. Hoặc là hắn nhặt được một viên đan dược nghịch thiên, từ đó thông hiểu việc tu luyện,.....
Giờ Trần Phong lại tỏ thái độ như vậy, khiến hắn có tâm lí ném chuột sợ vỡ bình quý, cho nên nhất thời không biết nên xử lí như thế nào.
"Đi thôi!"
Rốt cục hắn cũng không dám ra tay, quay đầu liền đi ngay, cùng với đó là Trần Lâm dáng vẻ chật vật không thôi đang trợn trừng mắt nhìn Trần Phong.
"Vậy là xong rồi?" Đám người Thành, Thanh Hoa ngơ ngác, gãi gãi đầu, quay sang nhìn Trần Phong. Lúc này hắn chắp tay sau lưng, ánh mắt ngạo nghễ, nhìn về phía Triệu Hảo.
"Cậu ấy nói là có phương pháp, quả thật là có phương pháp. Chẳng qua phương pháp này..." Ánh Nguyệt dở khóc dở cười, lắc đầu cảm thán không thôi.
"Nhưng ít nhất cũng khiến cho Triệu Hảo không dám ra tay, đó là thắng lợi lớn!" Thành hồ hởi nói, giơ ngón tay cái lên làm động tác khâm phục với Trần Phong.
Còn Trần Phong.....Bên ngoài thì hắn ra vẻ ngạo nghễ, nhưng trong lòng thì đập thình thịch không thôi. Nếu lúc đó Triệu Hảo muốn đánh hắn thì hắn cũng đành chịu thua, chạy đi tìm giáo viên hoặc viện trưởng. Dù sao Triệu Hảo chênh lệch quá lớn với hắn, nếu hắn dồn hết sức mà đánh thì vẫn không thể chống lại, có khi còn bị hắn đánh te tua tơi tả, như vậy thì xong rồi. Nhưng rất may Triệu Hảo lại bị dáng vẻ kiêu ngạo của hắn hù dọa, không dám ra tay, cho nên hắn mới thoát một kiếp.
"Dừng lại!"
Một thanh âm hùng hồn bá đạo vang lên, cùng lúc đó Trần Phong cảm thấy thân mình lạnh toát, phút chốc đã bị biến thành tượng băng!
Từ ngoài cửa một người phụ nữ trẻ chạy vào. Người này mặc một bộ trang phục của Ma pháp sư màu xanh nhạt, dáng người lại lồi lõm cực kì mê người, khiến người ta không khỏi tặc lưỡi.
"Trần Phong, mới vào lớp đã làm loạn rồi? Em muốn gì đây?"
Cô ta là người phụ trách dạy ở đây, tên Nguyễn Thị Lan. Cô ta là một vị Ma pháp sư cấp bốn, thực lực mạnh mẽ cực kì, chính là một trong năm vị Ma pháp sư cấp bốn của học viện.
Trên đỉnh đầu Trần Phong đột nhiên hóa ra ba quả cầu lửa, đó là hắn vận dụng Hỏa pháp Hỏa cầu.
Rắc rắc rắc
Lớp băng quanh thân hắn chậm rãi tan ra, cùng lúc đó hắn vận hết sức cựa quậy, lập tức lớp băng xuất hiện chi chít vết rạn, sau đó vỡ tung.
Kinh ngạc!
Tất cả mọi người trong lớp đều kinh ngạc, bởi băng thuật này của cô giáo tuy không quá nguy hiểm nhưng dùng để trói lại một Luyện khí võ giả thì vô tư. Vậy mà hắn giờ lại có thể thoát ra, thực lực mạnh đến có chút biến thái.
Hắn nheo mắt nhìn cô giáo hồi lâu, rồi đột nhiên thở dài, đáp:
"Rõ ràng lúc em vừa vào liền có người tìm đến gây sự, giờ sao cô lại trách em như vậy được?"
Hắn nói ra mấy lời này cũng không mong chờ gì cô ta sẽ hiểu cho. Rõ ràng cô ả bên phe Trần Lâm, vì lúc vào liền vận dụng Ma pháp thuật đóng băng hắn, nếu hắn không có thực lực mạnh mẽ thì bây giờ chắc hẳn biến thành tượng băng rồi!
Quả nhiên là vậy, bởi vì cô ả ngay lập tức nổi giận, gằn giọng:
"Ý anh là sao?"
Hắn lắc lắc đầu cảm thán, cũng không giải thích gì thêm cho mất công, liền chọn đại một cái ghế ở góc lớp sau đó ngồi xuống.
Ả ta thấy hắn hành xử như vậy thì giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng vẫn không làm gì, mặc kệ hắn.
Hết chương 92
CẦu phiếu đề cử nào ae:v