Nam Việt Đế Vương
Chương 91 : Trận chiến đầu tiên với Trần Lâm
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Trần Phong mấy ngày tiếp theo cũng không làm gì nhiều, chỉ ở nhà tu luyện. Hắn đã quen dần với Chân khí ở Luyện Khí đỉnh cao, mười phần sức mạnh đã đạt đến chín phần, chiến lực có thể so với Tụ khí cảnh sơ kì cao thủ. Đó đương nhiên chưa kể đến Tinh thần lực, Ma pháp lực, Ngụy Chân Khí, Sức mạnh thân thể, võ kỹ. Nếu sáu thứ đó gộp lại thì Trần Phong đủ sức để đánh ngang tay với Tụ khí hậu kì võ giả, thậm chí Tụ khí đỉnh cao cũng không phải là không thể chống lại.
"Bây giờ dù có gặp Lê Nghĩa thì cũng có thể đường đường chính chính đánh với hắn một lần, mà không phải sử dụng tiểu xảo rồi."
Cảm thụ được sức mạnh của mình, Trần Phong lòng tự tin tăng vọt, chiến ý bừng bừng. Thân thể hắn sau khi sử dụng Kim Vân thảo, Yêu thú Tinh huyết đã tăng một mạch lên tầng thứ sáu trung kì của Kim thân thập biến quyết. Lúc này hắn có thể dựa vào thân thể mà chịu một đòn của Luyện khí sơ kì võ giả, dù là Luyện khí trung kì võ giả xuất toàn lực cũng chưa chắc có thể khiến hắn trọng thương, cùng lắm chỉ là phun ra vài ngụm máu mà thôi.
Mà đến lúc này, có thông tin từ Thợ săn công hội truyền đến. Bọn họ đã điều tra ra, kẻ bị giết đó là một tên tội phạm bị truy nã, kẻ từng giết không ít con cháu của các đại gia tộc, bởi vậy nên người giết hắn không những không trở thành tội phạm, trái lại còn là người có công.
Nhưng Trần Phong vẫn không nhận công lao về mình. Thứ nhất, có thể đây là một kế hoạch của Thợ săn công hội, nhằm dẫn dụ thủ phạm ra. Tuy nói Thợ săn công hội chí công vô tư, nhưng Trần Phong sau lần này đã mất đi niềm tin rất nhiều. Lúc Lê Chí Cường đánh hắn sao không có ai ra cản? Phải biết Khai Huyệt cấp cao thủ ở công hội cũng có năm bảy vị, đó là chưa kể những người đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Vậy mà có ai ra tay cứu hắn không? Không! Chỉ có Đặng lão có quan hệ với hắn mới ra tay giúp đỡ. Sau đó mãi mới có Linh giả thấy chuyện bắt đầu phức tạp nên mới ra tay ngăn cản. Họ làm như vậy thì quả thật khiến cho lòng người nguội lạnh.
Thứ hai, hắn muốn ẩn mình. Hắn không muốn tiết lộ thực lực của mình ra. Việc có hay không hắn giết được Tụ khí cảnh hậu kì võ giả vẫn là một dấu chấm hỏi. Nếu giờ Trần Phong đi nhận công lao thì bọn người kia sẽ biết rõ thực lực của hắn, từ đó có thể phái cao thủ mạnh hơn truy sát. Tụ khí cấp khó giết nổi hắn thì phái Nội cương cao thủ ra. Với những gia tộc như Triệu gia thì cao thủ cỡ này cũng có ba bốn chục người. Lúc đó thì hắn nguy rồi. Chiến lực hắn có thể chống lại Tụ khí cảnh, nhưng Nội cương thì......khó nói.
Hai lí do đó khiến hắn vẫn sinh hoạt như thường ngày, không vì tin này mà nao lòng.
"Trần Phong, Trần Phong."
Trong lúc hắn đang nghỉ ngơi ngoài vườn thì đột nhiên một thanh âm nữ tính vang lên, cùng với đó là đám người anh Thành, Ánh Nguyệt chạy đến.
"Trần Phong, cậu biết tin gì chưa. Vì xác chết kia là của một sát thủ bị truy nã, cho nên công hội không tìm kẻ giết gã nữa. Mà Minh Dương học viện cũng gửi lời xin lỗi đến cậu, và chính thức khôi phục lại thân phận học viên của cậu."
Ánh Nguyệt hưng phấn hét lớn, vẻ mặt cực kì kích động, giống như cô nàng mới là người được giải oan.
Trần Phong ngồi dậy, gật đầu đáp:
"Cảm ơn cậu nhiều."
Hắn lấy ra một chồng ghế, sau đó phân phát cho từng người.
"Trần Phong, bây giờ em có thể trở lại Minh Dương học viện, ấy là chuyện tốt. Nhưng có chút nguy hiểm."
Nguy hiểm?
Trần Phong nhíu mày, quay về phía Thành, nói:
"Có chuyện gì vậy anh?"
"Triệu Hảo, đột phá Nội cương cấp rồi!"
Đám người Ánh Nguyệt cũng gật đầu hưởng ứng:
"Đúng vậy, hắn ta đột phá Nội cương, chiến lực cường đại cực kì, dù là Nội cương cảnh thế hệ trước cũng khó địch nổi hắn."
Trần Phong cười lạnh, đột nhiên vươn tay ra, kéo Hà My vào lòng mình, sau đó cười lạnh:
"Xin lỗi, nhưng tôi chợt nhớ ra là có hẹn với Hà My, có lẽ việc bàn luận để khi khác đi."
Hà My bị hành động này của hắn làm sững người, ngơ ngác. Mà mấy người còn lại cũng trợn mắt há hốc mồm, khóe mắt giật giật.
Trần Lâm ánh mắt như phun lửa, Ma pháp lực quanh thân hắn trào ra, hóa thành từng đám từng đám Ma pháp thuật. Có Lôi tiễn, Hỏa cầu, Băng phong, Thổ thuẫn.
Hà My lúc này đã có chút tỉnh lại, thấy Trần Lâm Ma pháp lực trào ra bèn có chút sợ hãi, lo sợ Trần Phong địch không lại, bởi vậy mà có ý giãy dụa, muốn thoát khỏi Trần Phong.
"Yên nào cô gái nhỏ, xem anh làm sao xử lí thằng này."
Trần Phong đột nhiên siết chặt tay, ôm cô bé chặt hơn nữa, tay phải Chân khí tỏa ra.
Long trảo thủ!
Hắn lúc này khí thế bộc phát đến đỉnh cao, huyết khí như rồng.
Long thủ vươn ra, đánh tới đám Ma pháp thuật kia. Lập tức Lôi tiễn, Hỏa cầu,... thình thịch một tiếng liền nổ tung, hóa thành vô số điểm sáng bay đầy trời.
Trần Lâm kinh ngạc lùi lại mấy bước liền, không thể tin vào mắt mình. Trần Phong vậy mà lại dám ra tay, một chiêu liền đem đám Ma pháp thuật của hắn đánh nổ tung 💥! Phải biết hắn ngưng tụ những Ma pháp thuật này căn bản chỉ để dọa Trần Phong mà thôi, dù sao Hà My đang ở sát bên Trần Phong, nếu không cẩn thận thì có thể đánh trúng em ấy, lúc đó thì hắn triệt để xong rồi! Nhưng giờ Trần Phong lại thật sự lại ra tay với hắn, lại còn lấy xu thế sét đánh, tốc độ cực nhanh, không cho hắn có cơ hội phản kháng.
Hắn kêu lên một tiếng, lập tức một tấm khiên hiện ra. Đó là Thổ hệ Ma pháp hóa thành thực chất, lực phòng thủ cực mạnh.
Bành!
Long thủ đánh đến, lập tức đem Thổ thuẫn đánh cho vết rạn chằng chịt, thậm chí Trần Lâm cũng chịu phản phệ, phun ra một ngụm máu.
"Mạnh thế, sao Triệu Hảo nói hắn chỉ có chiến lực là Tụ khí sơ kì???"
Ma pháp sư chiến lực cực mạnh, chẳng qua có một tệ đoan. Họ quá mất thời gian vào việc niệm chú, thành ra mỗi chiêu đều đánh ra chậm rãi. Còn tu luyện giả lại khác, uy lực kém hơn nhiều so với Ma pháp sư, nhưng thắng ở tốc độ nhanh. Nếu một Ma pháp sư đánh một vs một với một võ giả, thì võ giả kia có tỉ lệ thắng rất lớn. Nhưng nếu để đám Ma pháp sư kia niệm chú xong thì chỉ có tàn đời, một võ giả chứ một chục người như vậy cũng sẽ bị Ma pháp sư kia luyện chết!
Trần Phong bản thân cũng biết rõ Ma pháp, bởi vậy vừa xuất chiêu liền vận dụng toàn lực, một chiêu đem Trần Lâm đánh gục!
Thổ thuẫn sau một lúc liền không chống đỡ nổi, lập tức vỡ nát. Mà Chân khí trong tay Trần Phong cũng tiêu hao sáu bảy phần, nhưng năm ngón tay hắn vẫn chộp tới, muốn bóp lấy cổ Trần Lâm.
Sắc mặt Trần Lâm tái nhợt, muốn lùi ra sau nhưng vô vọng, bởi bàn tay Trần Phong tiến đến quá nhanh!
Hết chương 91