Nam Việt Đế Vương
Chương 95 : Thu phục Giao long
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Tiếp theo Thành còn bắt được hai ba con nữa, tuy không phải là cá lăng biến dị nhưng bọn chúng đều là dị thú cấp hai cấp ba, rất bổ dưỡng, ăn vào vừa cường hóa thân thể lại cường há Chân khí, có rất nhiều lợi ích.
Ngược lại Trần Phong, không biết do tâm tình hắn không tốt hay là do hắn đen nữa, mà cả buổi không câu được dù chỉ là một con cá nhỏ!
"Móa, ngày gì xui vậy trời? Chẳng lẽ ta tài năng đến mức này, khiến trời cao ghét bỏ, không cho phép mình câu cá?"
Ở giữa sông nước thế này, Trần Phong ngược lại quay về với bản tính của mình, tự kỉ vô địch.
Đột nhiên hắn nhớ lại được một cách câu cá, lập tức cười khựa khựa khựa đầy quái dị, khiến Thành nhìn sang hắn đầy ái ngại.
Tùm!
Đột nhiên hắn lấy đà, chạy một mạch rồi hơi xuống cách sông một hai mét.
"Trần Phong, cái thằng này...."
Thành dở khóc dở cười, hắn cũng biết cái này có ý nghĩa gì. Ngoài phương pháp câu cá phổ thông, thì còn có mấy cách dân gian, ví như dùng chính thân thể mình để làm mồi. Cách này thường dùng cho những con vật lớn, nhưng khá nguy hiểm vì nếu xui xẻo có thể gặp dị thú, yêu thú cấp cao, lúc đo thì trên bàn thờ sẽ có một chỗ riêng cho người câu.
Giờ Trần Phong bây giờ lại dám ngâm hơn nửa mình vào dòng sông, phỏng chừng là không muốn sống nữa rồi.
"Nhưng có lẽ không sao đâu, ừ có lẽ vậy. Nơi mà dị thú cấp hai cấp ba có thể sinh tồn thì cao nhất cũng là dị thú cấp năm. Mà dị thú cấp này thì Trần Phong thừa sức chống lại"
Thành tự an ủi chính mình, sau đó lại nghiêm chỉnh ngồi câu, tiện thể tu luyện Dẫn khí thuật nâng cao sức mạnh. Chân khí của hắn bây giờ hùng hậu không kém gì Trần Phong, chẳng qua về mặt chất lượng còn có phần thua kém nhưng không nhiều, ít nhất có thể so với Tụ khí sơ kì võ giả bình thường
Còn Trần Phong, lúc này cảm nhận được dòng nước suối mát mẻ nên đầu óc bỗng chốc nhẹ đi, hắn thở ra một hơi. Cách làm này tuy nguy hiểm, nhưng có thể giúp hắn nhanh chóng câu được cá lớn, hơn nữa lại còn tăng khả năng phản xạ, một công đôi việc.
Bởi hắn là Linh thể trời sinh, là thể chất đặc thù, bởi vậy mà trong mắt các loại dã thú thì hắn chính là một cây linh dược di động, thèm nhỏ dãi. Không phải tự dưng mà nhiều lần hắn bị yêu thú đuổi giết đâu. Nếu bọn chúng ăn được hắn vào thì sẽ nâng cao huyết mạch, trở nên phản tổ, mà thực lực cũng tăng trưởng một mảng lớn. Hấp dẫn như vậy, dị thú, yêu thú nào chịu nổi???
Quả nhiên một lúc sau, Trần Phong cảm nhận được xung quanh chân mình có chấn động, giống như có con vật gì đó đang thăm dò, kiểm tra xem có nguy hiểm hay không.
"Nào nào, đến đây nào bé yêu."
Ngón tay hắn khẽ động, lập tức Chân khí tụ về đầu ngón tay, hóa thành Loa Toàn Chân khí, chuẩn bị ra một kích chí mạng.
Xuyên Tâm chỉ!
Hắn hai ngón tay co lại, giống như một mũi lao đâm thẳng xuống, xuyên qua mặt nước, phút chốc đã chọc thủng một lỗ to trên người con dị thú. Nó gào rú một tiếng, lập tức giãy mạnh, ý đồ trốn thoát. Nhưng Trần Phong làm gì chi nó cơ hội đó? Quanh thân hắn Lôi hệ Ma pháp chuyển động, trức tiếp đánh về bốn phía mặt sông. Con dị thú bị sốc điện, lập tức giật giật mấy cái, nhất thời cứng đơ thân thể. Nhân cơ hội này tay phải hắn chộp xuống, tóm được đầu nó.
"Đây rồi, ra là Thạch Ngư. Nghe nói loại này chuyên môn chui trong hốc đá bên mép sống, tối ăn sáng ngủ. Bây giờ lại lao ra, quả thật là đáng thương quá đi. Tất cả cũng vì kế sinh nhai mà thôi. Biết đâu gia đình nó còn có mẹ già con thơ, vợ trẻ đang đợi nó lôi vài miếng thịt trên người của mình về. Đáng thương a."
Hắn giả lấy tay lau mắt, một tay khá lại nhấc Thạch Ngư lên, ném vút lên trên bờ.
"Cũng được đấy chữ, hay là mình cũng thử xem....."
Cành cây hiển nhiên không chịu nổi một đòn này, lập tức gãy làm đôi, cành gỗ rơi xuống đập trúng đầu con Giao long.
Ngaooo
Nó ngước đầu lên nhìn Trần Phong, đột nhiên ánh mắt hiện ra vẻ kinh sợ, liền co đầu, rụt người, giống như là con dân thấy đế vương vậy, chỉ biết cúi đầu mà thôi.
Trần Phong trên này vẫn say sưa luyện Giao long tam kích, cùng với đó là hoàn thiện Long bộ, hoàn toàn không để ý đến nó. Với nền tảng là Xà ảnh thân, hắn rất nhanh đã xây dựng được bộ khung của Long bộ, đã đạt đến mức độ Sơ nhập rồi.
"Còn một thức cuối cùng của Giao long tam kích nữa, Giao long hình. Nhưng ta còn một quãng đường dài mới đạt đến cảnh giới đó, tốt nhất là cứ từ từ rồi tính."
Hắn lúc này mới thỏa mãn, khẽ vươn người một cái. Lại nhìn xuống phía mặt đất, đột nhiên thấy con Giao long này co rụt lại, trông cực kì dị.
"Quái lạ, chẳng lẽ nó muốn lấy đà, từ đó cho ta một phát chí mạng? Hay là nó giả vờ? Không thể nào, nó là Yêu thú nhưng cũng không khôn đến mức đó chứ???"
Hắn đứng trên cây hồi lâu, hết nhìn đông lại ngó tây, muốn tìm một lí do để trả lời cho việc này. Thậm chí hắn còn lấy cành cây, cầu lửa,lá cây,....ném vào mặt nó thì nó không những không tức giận, trái lại còn cực kì sợ hãi.
"Quái lạ, chẳng lẽ ta lại tài năng đến nỗi vừa luyện võ liền dọa cho một yêu thú sợ hãi đến thế này? Như vậy có hơi quá?"
Hắn chỉ biết lắc đầu cảm thán, may mà những người quen biết hắn không ở đây, nếu không chắc hẳn sẽ sợ hãi. Trần Phong vậy mà lại con người như vậy ư?
Hắn rốt cục lấy thân mình thử nghiệm, chậm rãi bò xuống, cực kì cẩn thận. Ma pháp lực luôn sẵn sàng, chỉ đợi con Giao long có bất cứ hành động gì kì quái thì sẽ ngay lập tức trốn lên ngọn cây.
Rốt cuộc lại chẳng có gì xảy ra, hắn thậm chí chân đã chạm đất, cách con Giao long chỉ một mét! Một mét này nó chỉ cần nửa giây để vượt qua!
Vậy mà con Giao long vẫn không có chút động tĩnh, cúi đầu, cái lưỡi liên tục phun ra nuốt vào.
"Lạy chúa, làm ơn hãy giúp con. À mà mình có theo Thiên thánh giáo đâu mà lại cầu Chúa nhỉ?"
Hắn chậm rãi đưa tay ra, thật chậm, thật chậm, di chuyển đến gần đầu của Giao long.
Guuuuu
Nó đột nhiên kêu lên nhẹ nhàng, sau đó đầu đột nhiên chạm vào tay hắn, mặc cho hắn làm gì thì làm. Còn Trần Phong ban đầu cũng có chút run rẩy, nhưng khi thấy nó không có chút địch ý bèn chậm rãi xoa xoa đầu nó. Cảm giác lành lạnh, cứng cứng truyền vào bàn tay hắn khiến hắn có chút lo ngại, nhưng hắn không hề dừng lại.
"Con Giao Long này.....đột nhiên tốt tính thế? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"
Hắn đầu ù ù cạc cạc, chẳng hiểu mô tê gì cả, hai tay vừa vuốt ve lớp vảy bên ngoài thân thể nó, vừa nghĩ xem mình rốt cục đã làm gì. Hắn không biết rằng lúc này Giao long đang cực kì run rẩy, bởi nó cảm nhận được một khí tức cực kì kinh khủng từ thân thể Trần Phong phát ra. Khí tức đó..... Dù nó gặp các Linh thú đã hóa thành Long kia cũng xa xa mới bằng. Nó như Đế vương trên cửu thiên, bá đạo, nó như là Long đế, thống trị hết thảy Long tộc. Huyết mạch bá đạo như vậy, đối với nó không khác gì thấy lão tổ tông, không dám có chút địch ý, chỉ có sự kính ngưỡng vô hạn.
Mà Trần Phong cũng cảm nhận được trong sâu thẳm, mình với nó ít nhiều có mối quan hệ nào đó, mối quan hệ này rất mơ hồ nhưng ít nhất vẫn là có.
Hết chương 95